71 Năm Sau Khi Nhân Loại Biến Tình

Chương 14: Chương 14: Bão tuyết động tình




Loại Địa Cầu thiếu thốn tài nguyên, các loại pheromone lại quá nhiều, nếu không có kiểm tra của Tinh Võng thì đại khái nhiều người cũng không biết pheromone của mình có mùi gì.

Đặc biệt là những người không may pheromone là hỗn hợp của nhiều mùi. Nếu chưa bao giờ ngửi mùi hoa, làm sao ai có thể phân biệt được đâu là “hoa lê sau mưa” và “hoa mận ngày tuyết rơi”?

Nhưng pheromone của Seryozha vừa đơn giản vừa đặc biệt.

Rõ ràng chỉ có một chút hương thoát ra sau khi đã sử dụng thuốc ức chế, nhưng dường như Cố Trường An lại cảm nhận được bão tuyết mạnh mẽ ập đến, không còn đường lui, trước khi ý thức được sự phản kháng thì cái lạnh thấu xương đã bao phủ khắp người.

Cố Trường An theo bản năng lùi lại một bước.

Động tác này làm đôi mắt xanh xám của Seryozha lập tức trở nên u ám, như sói lớn ở bình nguyên Siberia, trong bão tuyết phát hiện con mồi.



Giống như mỗi lần đến kỳ động tình, Seryozha bị nhiệt độ nóng rẫy làm tỉnh lại.

Cậu rất thích câu chuyện tình yêu như truyền thuyết của cha mẹ, thích đến gần như ám ảnh. Vậy nên trước giờ Seryozha vẫn luôn chán ghét bản năng sói và kỳ động tình không thể kiểm soát được này.

Việc mỗi tháng phải cảm nhận cơn nóng này khiến Seryozha cảm thấy như súc vật nuôi để lai giống trên Trái Đất.

Seryozha biết rõ mình khác người, nhưng cậu không quan tâm.

Rất nhiều Alpha thích để lộ chút pheromone trong kỳ động tình, vờ như không cẩn thận nên mới lộ ra, tỏ vẻ “thuốc ức chế cũng không thể áp chế được mình” để khoe khoang sức mạnh, mà cũng để khiêu khích nhẹ các Alpha khác.

Kiểu khoe khoang này còn bao gồm tình sử không rõ thật giả cộng với Omega khóc lóc đòi được đánh dấu.

Seryozha không làm thế.

Trên thực tế, cậu luôn kiểm soát pheromone của mình, không muốn bị những người không liên quan ngửi được gì hết.

Nhưng mà, kỳ động tình lần này, cơn nóng càng ngày càng mạnh mẽ.

Cậu đã tự tiêm thuốc ức chế Alpha rồi, thuốc ức chế cũng nhanh chóng phát huy tác dụng, mà Seryozha cũng nằm trên giường đợi cơn nóng giảm đi giống trong quá khứ.

Cậu bỗng nhiên nhớ bàn tay vươn về phía mình của Cố Trường An hôm qua.

Đúng lúc đấy Seryozha phát hiện triệu chứng của kỳ phát tình không giảm đi.

...Nó lại càng mạnh hơn.

Seryozha cắn chặt răng, đành phải dùng tay giải quyết.

Đến khi cậu giải quyết xong, tâm trạng so với lúc trước kỳ động tình còn tệ hơn.

Cậu theo bản năng muốn nhìn Cố Trường An một chút, nên không tự hỏi mà cứ thế đi đến phòng ngủ của Cố Trường An. Thậm chí cậu còn không rõ Cố Trường An có còn trong phòng ngủ hay không.

Trùng hợp là, Cố Trường An cũng đang đi ra khỏi phòng ngủ, không biết đang nghĩ gì mà còn đâm trúng lồng ngực cậu.

Seryozha nháy mắt cực kỳ vui sướng.

Nhưng đúng lúc này, Seryozha bất ngờ nhận ra pheromone của mình bạo động. Mặc dù lúc nào cậu cũng cố gắng kiềm chế pheromone, nhưng bây giờ cậu lại không cách nào kiểm soát được, lại còn bị Cố Trường An ngửi thấy pheromone của mình.

Không có Alpha nào thích ngửi pheromone của Alpha khác.

Buổi sáng hôm nay đúng là đầy rẫy tai nạn.

Seryozha vừa áy náy vừa ngượng ngùng, đang muốn xin lỗi Cố Trường An, Cố Trường An lại có vẻ như rất ghét pheromone của cậu, lùi về sau một bước.

Đôi mắt Seryozha tối đi, pheromone quanh thân đột nhiên bộc phát, nhưng lại nhanh chóng giảm đi. Có lẽ là quá vội vàng thu lại pheromone nên trên cổ Seryozha hiện ra gân xanh, suýt nữa ngã xuống, may mà cậu phản ứng nhanh chóng, chỉ quỳ một bên gối trước mặt Cố Trường An.

Pheromone bộc phát nghĩa là bản năng muốn đánh dấu người trước mắt của Alpha.

Seryozha rốt cục hiểu rõ vì sao mình luôn nghĩ đến Cố Trường An, vì sao pheromone mất kiểm soát trước mặt Cố Trường An, vì sao một người chưa bao giờ muốn kết bạn với ai như cậu bỗng nhiên muốn làm bạn với người này.

Cậu muốn Cố Trường An.

Thế nên là, nếu Cố Trường An ghét pheromone của cậu, cậu sẽ không để Cố Trường An ngửi được.

Cậu thấy hơi tổn thương, nhưng lại càng không muốn bị Cố Trường An ghét, nên vội vàng thu lại pheromone, nhưng mà, pheromone bộc phát do thực sự động tình làm sao có thể dễ dàng thu lại như vậy được.

Seryozha là Alpha được công nhận là mạnh nhất Tiên phong doanh, nên khi pheromone của cậu bùng nổ, nó lại càng khó khống chế so với Alpha khác.

Nhưng Seryozha làm được, mặc dù tinh thần lực bị thương nhẹ.



Cho dù là khi học trường quân sự hay trong Tiên phong doanh, Alpha lúc trẻ luôn thích đua đòi, Cố Trường An cũng không ít lần đã ngửi thấy pheromone mà Alpha khác cố tình để lộ. Tuy rằng trước đây cũng chả cảm thấy gì, nhưng đề phòng hậu quả khó lường, Cố Trường An luôn chọn cách né đi.

Alpha ghét pheromone của Alpha khác, nên là vì thể diện nhiều người sẽ để lộ ra pheromone để đấu lại, hoặc sẽ đứng im không chịu khiêu khích.

Nhưng hành vi tránh né của Cố Trường An cũng không lạ. Các Alpha khác sẽ tự động hiểu là Cố Trường An ghét hoặc khinh thường cái này, mà dù sao họ cũng không đánh lại anh được, nên làm như thế cũng giảm bớt số lần bị khiêu khích.

Cho nên lúc ngửi thấy pheromone của Seryozha, Cố Trường An theo bản năng lùi lại một bước.

Sau đó, anh thấy pheromone của Seryozha bạo phát, rồi lại nhanh chóng bị thu lại. Cố Trường An nghe thấy một tiếng kêu như bị thương, mà Seryozha ở trước mắt anh liền ngã xuống.

Cũng may Seryozha phản ứng kịp thời, nhưng đầu gối cậu đập mạnh lên đất, vang lên một tiếng thật to.

Cố Trường An bước nhanh đến xem xét, hỏi, “Có sao không?”

Seryozha chậm rãi lắc đầu, cắn chặt răng, đáp, “Em không sao.”

Cố Trường An lo lắng nói, “Cần nghỉ ngơi không? Hoặc là hôm nay huấn luyện...”

Seryozha cố nén buồn bực, lo lắng giật nảy lên, “Em không sao, em huấn luyện được.”

Đúng là một người trẻ tuổi mạnh mẽ.

Cố Trường An vỗ vỗ vai của cậu, nửa cổ vũ nửa nghiêm giọng nói, “Được, nhưng trước khi huấn luyện vẫn nên kiểm tra cơ thể, nếu không thể huấn luyện thì vẫn nên nghỉ ngơi, tránh ánh hưởng nhiệm vụ.”

Seryozha ảm đạm đáp, “Vâng thưa đại tá.”

Sao lại giống như bị mình bắt nạt thế này.

Cố Trường An bất đắc dĩ tiến lên xoa đầu Seryozha, cảm thấy chàng trai cao lớn trước mặt thật giống một con cún bự buồn bực.

Cố Trường An dịu dàng nói, “Ai cũng có lúc không thoải mái, không cần cậy mạnh.”

Cảm thấy tay Cố Trường An đang xoa đầu mình, Seryozha nhanh chóng vui vẻ, nhưng lại nghĩ đến việc Cố Trường An ghét bỏ pheromone của mình, cậu lại buồn bực, chủ động lùi về sau, tránh xa Cố Trường An.

Cố Trường An lúc này mới phát hiện hành động của mình không thích hợp lắm, vội nói, “Xin lỗi, tôi không nên tự tiện...”

Lúc hai người ở cùng nhau, đôi mắt của Seryozha vẫn luôn dính chặt trên người Cố Trường An, nên lúc thấy Cố Trường An lộ vẻ xin lỗi, Seryozha không khỏi hơi nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn Cố Trường An, giải thích, “Em không ghét việc anh xoa đầu, em chỉ nghĩ là anh ghét pheromone của em nên mới tránh xa anh một chút.”

Ngừng một chút, Seryozha lại bổ sung, “Em sẽ cố gắng kiểm soát pheromone, anh yên tâm.”

Sự tôn trọng và quan tâm quá mức của đứa trẻ này thật đáng yêu, nhưng cũng khiến người ta dở khóc dở cười. Cố Trường An suy nghĩ một chút, tìm một lời giải thích thỏa đáng, “Tôi chỉ không thích pheromone của Alpha khác, không phải ghét cậu.”

Thấy Seryozha vẫn nhìn mình chằm chằm, Cố Trường An nhấn mạnh, “Tôi không ghét pheromone của cậu.”

Seryozha lại vui vẻ, hơi thẹn thùng cụp mắt, cậu không biết nên nói gì nên dứt khoát không nói nữa, thỏa mãn đi theo Cố Trường An đến phòng điều khiển.

Lúc lấy bữa sáng, rốt cục Seryozha cũng có chút may mắn trong sáng nay - túi dinh dưỡng của cậu là vị blueberry, mà của Cố Trường An lại là bản tiêu chuẩn.

Thấy còn sớm, Seryozha tỏ vẻ bí mật kéo Cố Trường An đến nhà ăn không ai sử dụng. . Truyện hay luôn có tại ( T R U М t r u y e n . M E )

Cậu mở túi dinh dưỡng của hai người, cắt thành những miếng vừa miệng, sau đó chia bản tiêu chuẩn và bản blueberry thành hai phần bằng nhau sang hai cái bát.

Thế thì cả hai người đều có thể nếm thử vị blueberry.

Tâm ý của Seryozha làm Cố Trường An cảm động.

Cảm động xong, Cố Trường An đột nhiên nghĩ ra gì đó.

Anh dùng AI liên lạc với bạch tuộc, hỏi, “Bạch tuộc tiên sinh, có phải Conquest được cải tạo từ tinh hạm cũ không?”

Nếu không, chẳng có cách nào giải thích được không gian bị giấu kín, đống rác lười mang đi và nhà ăn không cần thiết.

Bạch tuộc ngượng ngùng, chỉ lộ ra nửa cái đầu trên màn hình, nhỏ giọng hỏi, “Ngươi phát hiện ra rồi?”

Giao hàng muộn, hàng không giống quảng cáo, thế mà còn là hàng secondhand!

Mặc kệ hình thái sinh tồn không thể giải thích được, chỉ tính riêng vụ buôn bán này thôi, người Zuke đúng là tệ thật.

Đại bạch tuộc vặn vẹo, giải thích, “Kỳ thật, bởi vì không có vật liệu thích hợp để làm, nên họ mới đành dùng tinh cầu du hành cũ sửa lại.”

Tinh cầu du hành cũ?

Seryozha và Cố Trường An liếc nhau, đang định hỏi gì đó, bạch tuộc rốt cục cũng nổi lên phía trên màn hình, nhìn mấy miếng thạch trong bát bọn họ, hét lên, “Cái gì đây! Chúng nó đáng yêu như thế, sao các ngươi nỡ ăn hả!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.