Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt

Chương 4: Chương 4: Cô ngàn vạn lần đừng trả thù tôi! (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Khương Ngữ Ninh cả kinh cằm cũng sắp rớt xuống, vội vàng thay đổi chủ ý: “Được rồi, không tắm, tôi đốt cây nến cho có tình thú…”

Lục Cảnh Tri nhân cơ hội bắt cổ tay Khương Ngữ Ninh, ánh mắt thẳng bức cô: “Em cảm thấy, kéo dài thời gian thì có thể làm cho một người đàn ông bỏ qua cho em?”

“Tôi thích anh.”

Lục Cảnh Tri bất động, lạnh lùng nhìn cô.

“Từ nhỏ tôi chỉ thích anh, là thật…cho nên…tôi không nghĩ chúng ta bắt đầu tệ hại như vậy.”

Thích anh còn làm vị hôn thê Lục Tông Dã nhiều năm?

Lục Cảnh Tri không tin.

Nhưng vẫn buông lỏng cô, lộ ra giễu cợt, không một tiếng vang từ phòng ngủ biến mất.

Khương Ngữ Ninh đi trên giường ngồi xuống, thần kinh cẳng thẳng buông lỏng, vì cô thắng cuộc, thói quen Lục Cảnh Tri vẫn như trước vậy, đối với đồ tùy tiện lấy được, luôn tràn đầy hoài nghi.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô lại làm chị dâu tên cặn bã Lục Tông Dã kia, thật là kích thích.

...

Sáng sớm hôm sau, từ trên giường lớn màu xám tro Khương Ngữ Ninh tỉnh lại, trong phòng không có bóng Lục Cảnh Tri, cửa phòng ngủ bên ngoài, là người giúp việc cung kính hỏi.

“Khương tiểu thư, cô tỉnh chưa?”

Khương Ngữ Ninh mở cửa, lại thấy một người phụ nữ trung niên gầy gò đứng ngoài cửa, da ngăm đen, ngậm mỉm cười: “Cô có thể kêu tôi chị Lương, Lục tiên sinh để tôi chăm sóc cô, hơn nữa làm tôi giao tờ giấy này cho cô.”

Khương Ngữ Ninh nhận lấy tờ giấy, chỉ thấy chữ phía trên già dặn có lực: “Ba ngày sau trở về, đến lúc đó, anh muốn nhìn thấy chứng cứ em thích anh.”

Người đàn ông nhỏ mọn, quả nhiên không tin.

“Khương tiểu thư, Lục tiên sinh để lại cho cô điện thoại, anh đã lưu số của anh ở trong, với một chiếc xe thay vì đi bộ.”

“Tôi đã biết.” Khương Ngữ Ninh nhận lấy điện thoại trong tay Chị Lương.

“Ngoài ra, mời Khương tiểu thư nhất định phải về nhà trước mười một giờ tối, muốn đi đâu, đều có tài xế đưa đón. Còn nữa, hành lý của cô, đã được dời đến Ngự Lung Đình, phòng chứa quần áo ở cách vách phòng ngủ cô và Lục tiên sinh.”

Bây giờ cô coi là cái gì? Tình nhân Lục Cảnh Tri, coi như tình nhân cô dĩ nhiên phải tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận mình.

Nếu không, làm sao không phụ lòng sáu mươi triệu lục Nhị ca?

“Tôi không có đi đâu cả.” Khương Ngữ Ninh rất ngoan.

Dù sao, ngồi ở nhà, lập kế hoạch trả thù, cũng có thể bắt đầu như thường.

Nói đến năm năm trước, Khương gia còn không có sa sút, Khương Ngữ Ninh đã từng là tiểu thư thế gia, chỉ vì quan hệ Khương gia và Lục gia không tệ, cho nên, ông nội cô và ông nội Lục gia lúc cô còn rất nhỏ, thay cô và Lục Tông Dã Tam thiếu gia Lục gia quyết định hôn ước.

Có đoạn thời gian, Lục Tông Dã cũng coi là để ý cô, chẳng qua nhiều lần muốn lợi dụng thân phận hôn phu, cưỡng chiếm thân thể cô, nhưng đều bị cô cự tuyệt chạy khỏi, lâu ngày Lục Tông Dã chán ghét cô bảo thủ, cùng các nghệ sĩ vòng giải trí có quan hệ mập mờ, gần đây yêu đương với một ảnh hậu, cho nên mới không kịp đợi đạp cô rơi, liên hiệp quản lý công ty, thiết kế bắt gian đạo diễn kia.

Nhưng, cho tới bây giờ Khương Ngữ Ninh không phải đèn đã cạn dầu, nhìn cô bề ngoài thanh thuần vô hại, nhưng thực ra cô là một con tiểu hồ ly vô cùng xảo trá.

Làm diễn viên, vì cô muốn duy trì độ nổi tiếng, đề tài đều là Khô Kiệt giúp cô.

Lõm sâu tai tiếng với đạo diễn, là cô cố ý làm Lục gia mượn đề phát huy, như vậy hoàn toàn rút người ra từ hôn ước với nhà họ Lục, cách xa cặn bã Lục Tông Dã.

Thối không thể ngửi nổi không quan hệ, vòng giải trí chưa có nghệ sĩ tắm không trắng.

Tất cả các thứ này cô nắm trong bàn tay, trừ Lục Cảnh Tri là ngoài ý muốn.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.