Chàng Rể Phế Vật

Chương 126: Chương 126: Xấu hổ




Metis mỉm cười ngọt ngào, không hề run sợ trước những lời đe dọa của Trần Xuân Độ.

Sắc mặt của Trần Xuân Độ kiên quyết, anh không nói đùa với Metis! Anh tuyệt đối nói được thì làm được!

Lúc trước, ở thế giới ngầm phương tây, từng có một vị thần không để tâm đến lời uy hiếp của Trần Xuân Độ, đã bị Trần Xuân Độ chặt mất một cánh tay!

Trận chiến kia đã làm chấn động thế giới ngầm toàn thế giới!

“Metis, lập tức triệu hồi những tên sát thủ kia!’’ Trần Xuân Độ ra lệnh, nhưng Metis giống như không nghe thấy gì, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ.

“Không thể triệu hồi được, thật sự đáng tiếc, người phụ nữ Lê Kim Huyên kia, đáng thương, anh đã dấu diếm cô ta lâu như vậy, nhưng đến cuối cùng cô ta cũng không biết bởi vì anh mà cô ta mới phải chết…’’ Metis nói, sắc mặt của Trần Xuân Độ càng lúc càng lạnh lùng, tốc độ tăng nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Metis, một tay bóp chặt chiếc cổ trắng nõn của Metis!

Metis cũng không giãy dụa, bàn tay của Trần Xuân Độ như kìm nhổ đinh bóp chặt cổ Metis, ánh mắt tràn đầy sát khí đang bùng nổ!

Chỉ cần Metis có bất kỳ động tác giãy dụa nào, Trần Xuân Độ sẽ trực tiếp bóp đứt!

“Nếu như cô ấy xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn, thế giới ngầm sẽ không còn tồn tại!’’ Trần Xuân Độ nghiêm nghị cảnh cáo.

“Long, anh cho rằng đây chính là mục đích của tôi sao…’’ Metis cười khẽ, khiến cho trái tim của Trần Xuân Độ run lên, vẻ mặt đột nhiên ngưng trọng.

Metis nâng cánh tay trắng nõn tinh tế như ngó sen non mịn lên, cô ta lắc lắc chiếc điện thoại trong tay ra nói: “Chỉ cần tính mạng tôi gặp nguy hiểm, thì những người anh em trong căn cứ của anh, tôi cũng không thể đảm bảo họ có thể bình yên vô sự.’’

Sắc mặt của Trần Xuân Độ ngưng trệ, ánh mắt của anh nhìn xuống bản đồ vệ tinh của Metis, ngay lập tức trong anh bùng lên một luồng sát khí kinh người!

Metis, thật sự có được vị trí căn cứ của anh!

Anh vẫn luôn giấu kín bí mật này, vậy mà lại bị bại lộ, bị Metis phát hiện ra!

Vị trí của căn cứ có thể nói là mạch máu của Trần Xuân Độ!

Long Vương nổi tiếng ở nước ngoài, nhưng cũng gây thù chuốc oán với nhiều người, mặc dù những kẻ địch kia không dám công khai chống lại Trần Xuân Độ, nhưng rất khó có thể đảm bảo rằng nếu như chúng biết vị trí căn cứ có thể phóng vũ khí hạt nhân đến để san bằng căn cứ hay không!

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Metis, giọng nói khàn khàn: “Rốt cuộc cô muốn cái gì?’’

‘‘Điều tôi muốn rất đơn giản...” Metis nói một cách quyến rũ: “Để tôi suy nghĩ lại, có vẻ như anh cũng đã đắc tội với không ít siêu cường quốc đầu đạn hạt nhân ở nước ngoài đi?’’

Trần Xuân Độ Băng lạnh lùng nhìn Metis, ánh mắt không thể che giấu được sát khí trần trụi lóe lên!

Metis quá thông minh, biết Trần Xuân Độ không sợ trời không sợ đất, chỉ có Lê Kim Huyên và căn cứ, chính là điều duy nhất mà anh quan tâm, có thể hi sinh tất cả để bảo vệ!

Đây chính là nữ thần Trí Tuệ, dã tâm giống như yêu, vẻ ngoài phong tình quyến rũ, nhưng trong lúc vô tình lại nhìn thấu người khác, tìm ra nhược điểm của người khác.

“Rốt cuộc cô muốn làm cái gì?’’ Trần Xuân Độ bình tĩnh lại, buông lỏng tay đang nắm chặt cổ Metis ra, chậm rãi hỏi.

“Rất đơn giản, tôi muốn viên đầu đạn hạt nhân đang được cất giữ ở trong căn cứ của anh.’’ Metis cười nhạt một tiếng.

“Không thể nào!’’ Trần Xuân Độ không cần suy nghĩ, chém như đinh chặt sắt từ chối.

Một viên đầu đạn hạt nhân này rất quan trọng với Trần Xuân Độ, giống như là gốc rễ của căn cứ... Không có nó, khó có thể chấn áp được những siêu cường quốc đang ngo ngoe muốn ra tay kia.

Lúc ấy, chỉ vì cướp đoạt viên đầu đạn hạt nhân này mà Trần Xuân Độ đã bị toàn bộ nước Mỹ điên cuồng đuổi giết, anh còn suýt nữa đã mất mạng!

Đây là Trần Xuân Độ dùng tính mạng để đổi lấy, bảo hộ căn cứ được bình an, có nó ở đây, mới có thể khiến cho những siêu cường quốc muốn tấn công căn cứ phải kiêng kị chần chờ, không dám ra tay.

Mà bây giờ, Metis lại đưa ra yêu cầu muốn đầu đạn hạt nhân? Trần Xuân Độ tuyệt đối sẽ không đồng ý!

Bay giờ căn gứ gần như không có bí mật nào đối với Metis, người phụ nữ này, vậy mà bất tri bất giác nắm giữ tất cả những bí mật của anh!

Giờ đây Trần Xuân Độ mới hiểu được thì ra tất cả động tĩnh của Metis ở thành phố T chỉ vì muốn chuyển hướng tầm nhìn của Trần Xuân Độ khiến cho Trần Xuân Độ bị tê liệt, mục đích cuối cùng cô ta lại là một đầu đạn hạt nhân này!

‘‘Cô cũng đừng nghĩ nữa, trừ khi tôi chết thì cái đầu đạn hạt nhân này không thể đưa cho cô!’’ Trần Xuân Độ thẳng thừng từ chối.

“Tôi ở đây không phải để thương lượng với anh, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, tôi đã lấy cái đầu đạn hạt nhân kia rồi.’’ Metis nhẹ giọng nói, nhưng khiến cho Trần Xuân Độ lập tức sững sờ.

Đã lấy đi?

Trần Xuân Độ nhìn cách nói chuyện hời hợt của Metis, trong người như có một luồng máu nóng xông lên đầu, không thể tiếp nhận được!

“Đầu đạn hạt nhân kia lớn như vậy, làm sao cô có thể vận chuyển nó ra khỏi căn cứ? Không có khả năng!’’ Trần Xuân Độ gầm thét, Metis quyến rũ cười một tiếng, đôi môi đỏ tinh xảo: ‘‘Tôi tự có biện pháp của tôi, yên tâm, tôi chỉ muốn mượn dùng tạm thôi, sử dụng hết sẽ trả lại cho anh.’’

Metis nói xong, thì xoay người đi qua, chậm rãi đi ra bên ngoài.

“Metis! Tôi con mẹ nó! Mau trả đầu đạn hạt nhân cho ông đây!’’ Trần Xuân Độ không thể nhịn được nữa, kích động nổi giận, điên cuồng gào thét, bên trong cả gian phòng đều là giọng nói của anh đang vang vọng.

Trần Xuân Độ muốn hỏng mất, anh không thể nghĩ rằng đầu đạn hạt nhân của anh vậy mà thần không biết quỷ không hay bị người phụ nữ này trộm đi!

Long Vương vốn bệ nghễ ở nước ngoài, lại một lần nữa hung hăng ngã nhào một cái trước mặt người phụ nữ này!

Nếu như việc này bị truyền đi, những quân phiệt quốc tế, thủ lĩnh của siêu cường quốc, thủ lĩnh siêu cấp thế lực sẽ bị xáo trộn trong cơn gió kinh hoàng này!

Đường đường là Long Vương, lại bị một người phụ nữ đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm bóng lưng của Metis, bước nhanh ra lao về phía Metis!

Đột nhiên, Metis quay người lại, cầm một bình xịt chống sói, phun về phía Trần Xuân Độ.

“Bùm!’’

Trần Xuân Độ gạt bình phun phòng sói ra một bên, ôm lấy vòng eo thon của Metis, một hương thơm ngọt ngào chui vào mũi Trần Xuân Độ, bàn tay còn ôm lấy vòng eo thon gọn kia, còn có khuôn mặt tinh xảo của Metis, ngay lập tức khiến cho trái tim của Trần Xuân Độ run lên.

Trần Xuân Độ đè tay của Metis xuống, trực tiếp nằm lên trên người Metis, lạnh giọng cảnh cáo: “Metis, nếu như không trả lại đầu đạn hạt nhân kia cho tôi, cô có tin ông dây lập tức đi máy bay phá tan thế giới ngầm của mấy người hay không!’’

‘‘Anh vẫn còn sức lực sao?’’ Metis không có chút hoang mang, cười cười, nói ra một câu thâm thúy.

Trần Xuân Độ cũng không kịp phản ứng, đột nhiên, hai mắt biến thành màu đen, toàn thân trở nên yếu ớt.

‘‘Cô đã làm gì?’’ Trần Xuân Độ nghiêm nghị hỏi.

‘‘Người đẹp ngủ, anh cũng không lạ lẫm với thuốc này đi?’’ Metis chậm rãi cười một tiếng.

‘‘Vậy mà cô lại dùng nó!’’ Vẻ mặt của Trần Xuân Độ lập tức trở nên khó nhìn. Người đẹp ngủ là một loại độc dược trí mạng, chỉ cần ngửi một chút nó sẽ nhanh chóng phát huy tác dụng, đầu độc chết người!

Trước khi chết thì giống như một người đang ngủ nhưng không có sinh khí.

Khả năng che giấu và khả năng gây chết người của loại độc này rất cao, cho nên độc dược vừa bán ra không bao lâu đã bị nước ngoài cấm bán!

Lúc trước, đạo luật này đã được Trần Xuân Độ thông qua, không nghĩ tới hôm nay Trần Xuân Độ lại bị trúng người đẹp ngủ!

“Lúc trước liều lượng quá ít, không thể giết chết anh, lần này liều lượng đủ để giết chết ba bốn người, tôi xem anh sẽ phản kích như thế nào!’’ Metis hừ lạnh một tiếng, khóe miệng rốt cục lộ ra một nụ cười lạnh như băng, để từ trước đến nay Metis quyến rũ động lòng người trở nên kích động.

Một sự thù hận lạnh giá hiện lên trên khuôn mặt quyến rũ của Metis... Cô ta nhớ rõ, bởi vì liều lượng của Người đẹp ngủ quá ít, mà cô ta đã bị Trần Xuân Độ trả thù, đè xuống giường, thống khổ suốt một đêm!

Loại đau đớn tê liệt và khuất nhục kia, cô ta không thể nào quên được, càng ngày càng rõ ràng!

Cô ta vẫn luôn ẩn nhẫn đến hôm nay, lấy đầu đạn hạt nhân của Trần Xuân Độ đi, còn muốn hung hăng trả thù Trần Xuân Độ!

Hai mắt của Trần Xuân Độ đã biến thành màu đen, anh muốn đứng lên, nhưng cơ bắp đau đớn bất lực, căn bản không thể đứng dậy được.

Trần Xuân Độ cắn răng, nhìn về phía Metisː ‘‘Cô dám giết chết tôi! Những anh em ở bên trong căn cứ của tôi tuyệt đối sẽ hủy diệt thế giới ngầm của các người!’’

Metis lạnh lùng nhìn về phía anh, không nói tiếng nào.

‘‘Là do năm đó tôi đã quá nhân từ, lưu lại cho các người một chút hi vọng sống.’’ Trần Xuân Độ khàn khàn mở miệng, ánh mắt hiện đầy tơ máu, không ngừng chống chọi với sự mệt mỏi ở trong người.

‘‘Các huynh đệ ở trong căn cứ của anh sẽ đến với anh.’’ Metis đứng dậy, đi về phía hành lang, bước chân dừng lại: “Người phụ nữ kia cũng sẽ xuống Địa ngục cùng với anh, tôi sẽ để cho một nhà các người đoàn tụ.’’

Bá!

Hai mắt Trần Xuân Độ đột nhiên mở ra, một ánh mắt khiến cho người nhìn thấy phải giật mình bắn ra!

Sau lưng Metis lạnh buốt thấu xương, cô ta xoay người lại, nhìn thấy ánh mắt Trần Xuân Độ lộ ra sự dữ tợn tức giận cùng điên cuồng, đang nhìn về phía cô ta!

‘‘Sao anh… vẫn có thể động đậy?’’ Metis lui về phía sau, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc, cô ta đã tính toán rất chuẩn, lúc này Trần Xuân Độ đã sớm ngất đi, kết quả bây giờ lại có thể lao về phía cô ta!

Điều này không thể tin được, thể chất của Trần Xuân Độ mạnh đến đáng sợ, lại còn có thể chống đỡ được sự xâm nhập của độc dược!

‘‘Metis, hôm nay ông đây liều mạng với cô!’’ Trần Xuân Độ gầm nhẹ, dùng cánh tay mạnh mẽ kéo Metis, đè lên giường.

‘‘Anh muốn làm gì?’’ Metis đột nhiên luống cuống, ánh mắt lúc này của Trần Xuân Độ ẩn chứa sự sắc bén giống như một thanh trường kiếm.

‘‘Cô khiến cho tôi và người phụ nữ của tôi chết, tôi khiến cho cô sống không bằng chết!’’Trần Xuân Độ cúi đầu, cắn một dôi môi đỏ mọng mê người của Metis!

Một mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập trong miệng hia người, gương mặt xinh đẹp của Metis đều biến dạng, cái tên này thật sự cắn nát môi của cô ta!

‘‘Anh muốn làm cái gì!’’

Một âm thanh vang lên, chiếc váy của Metis đã bị Trần Xuân Độ thô bạo xé rách!

Gương mặt xinh đẹp của Metis rốt cục cũng biến sắc, cô ta đã quá quen thuộc với cảnh tượng này, giống hệt như năm đó!

Tại sao tên này vẫn có thể cử động? Chẳng lẽ, lại muốn tái diễn bi kịch năm đó?

Metis nhớ rõ đến tận đêm hôm khuya khoắt của năm đó cô ta mới ngủ say được, sau đó trong một tháng, cô ta không thể đi lại.

Trần Xuân Độ dữ tợn giống như dã thú chui ra khỏi lồng, bỗng nhiên rối tinh rối mù, trong một tháng đó Metis đã hận Trần Xuân Độ thấu xương!

Metis run rẩy, trong lòng trở nên trống rỗng.

Trần Xuân Độ cắn chặt răng, bây giờ anh đã mê man, nhắm mắt lại rất có thể sẽ hôn mê... Anh quả thực dựa vào nghị lực kiên cường để chống cự lại tác dụng của độc dược. Anh nhìn chằm chằm vào Metis, giơ một bàn tay lên hung hăng tát xuống một cái!

A!

Bàn tay của Trần Xuân Độ đập vào mông lớn của cô ta, sóng cả cuồn cuộn... Khó mà miêu tả!

Metis thét lên, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, cô ta nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, xấu hổ giận dữ muốn chết!

‘‘Muốn giết chết tôi, cô còn chưa có tư cách kia!’’ Trần Xuân Độ gầm nhẹ, lại một cái tát rơi xuống!

Âm thanh thanh thúy vang dội trong căn phòng, còn có người phụ nữ hét lên vì xấu hổ.

‘‘Đụng đến người phụ nữ của tôi, cô không biết sống chết!’’ Trần Xuân Độ chỉ vào cặp mông đầy dặn, cúi đầu trái phải, đập đến khi thân thể Metis mềm mại run rẩy, hận không thể tự sát!

Đường đường là nữ thần trí tuệ ở thế giới ngầm phương tây, lúc này lại bị người khác đánh đòn ở trong phòng... Đánh đến gương mặt xinh đẹp đỏ bừng xấu hổ muốn chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.