Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 87: Chương 87: Hội giao lưu y thuật




Tạ Thiên Hoa bỗng nhiên đứng người lên, mặt mũi tràn đầy kích động quát to một tiếng: “Hay!”Tần Vô Thiếu che ngực, đứng lên từ dưới đất, khiếp sợ nhìn Tô Lương Tử.”Ông rõ ràng chỉ có thực lực Tiên Thiên đại thành, vì sao còn mạnh hơn so với Tiên Thiên đỉnh phong?”Tô Lương Tử nhìn hắn ta, mặt khinh bỉ cười lạnh nói: “Là ông quá thiếu kiến thức, năng lực của sư phụ tôi, hoàn toàn không phải thứ ông có thể tưởng tượng!”Công pháp của Tô Lương Tử là do Trình Kiêu căn cứ công pháp tu tiên thay đổi, tự nhiên mạnh mẽ gấp trăm lần so với công pháp giới võ đạo, cho nên Tô Lương Tử với cảnh giới Tiên Thiên đại thành, tương đương với Tiên Thiên đỉnh phong giới võ đạo.Trình Kiêu thản nhiên nói với Tô Lương Tử: “Quay về đi!””Vâng!” Tô Lương Tử cung kính quay người, trở lại bên người Trình Kiêu.Trình Kiêu chậm rãi đứng lên, nhìn Tạ Thiên Hoa, thản nhiên nói: “Đừng quên thù lao đã đáp ứng tôi.”Tạ Thiên Hoa lập tức cung kính nói: “Trình đại sư yên tâm, thù lao đã đáp ứng cho ngài tôi tuyệt đối không dám quên!”Nói đùa, Tô Lương Tử đều lợi hại như vậy, thân là Sư phụ Tô Lương Tử, thực lực Trình Kiêu chắc chắn càng mạnh hơn Tô Lương Tử!Người như vậy Tạ Thiên Hoa sao dám đắc tội? Tạ Thiên Hoa xưng hô với Trình Kiêu, đều từ Anh Trình biến thành Trình đại sư.Trình Kiêu mắt nhìn Tô Lương Tử, thản nhiên nói: “Đi thôi!””Vâng!” Bây giờ Tô Lương Tử bội phục Trình Kiêu sát đất, Trình Kiêu nói gì, ông ta cũng không dám nói không nửa chữ.Trình Kiêu đứng dậy muốn đi, Liễu Thành Phong bên cạnh ngây người như phỗng, vội vàng đi tới, cúi người chào thật sâu với Trình Kiêu: “Tiền bối, lúc trước là vãn bối có mắt không tròng, đắc tội tiền bối, mong rằng tiền bối tha thứ!”Trình Kiêu nhàn nhạt quét mắt nhìn ông ta một cái, ngữ khí bình thản: “Tôi chưa hề để ông ở trong lòng, tha thứ gì chứ?””Đi thôi!”Trình Kiêu nói xong, dẫn Tô Lương Tử rời đi.Tô Lương Tử lúc đi ngang qua người Liễu Thanh Phong, lộ ra nụ cười giễu cợt.Liễu Thành Phong ngơ ngác nhìn bóng lưng Trình Kiêu rời đi, đầy mặt cười khổ.”Cậu ta nói Tiên Thiên võ giả, muốn là có.””Tôi cười cậu ta ngông cuồng vô tri.””Thì ra, chính tôi mới là người vô tri nhất. Một vị rất có thể là đại nhân vật tông sư hóa cảnh đặt ở trước mắt, vậy mà không nhận ra, ngược lại còn chế giễu!””Đồ đệ cậu ta không nói sai, mình thật sự là ếch ngồi đáy giếng!”Nghĩ tới lúc trước chế giễu Trình Kiêu là người bình thường, Liễu Thành Phong đã cảm thấy trên mặt nóng bỏng, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào.Vừa rồi ông ta khoe khoang khắp nơi trước mặt Trình Kiêu, Trình Kiêu lại luôn yên lặng không lên tiếng. Ông ta cảm thấy Trình Kiêu là sợ, thật ra Trình Kiêu chưa hề để ông ta vào trong mắt.Ông ta tựa như một tên hề, ở trước mặt một đại nhân vật, diễu võ giương oai, tự cao tự đại!”Mình chính là trò cười lớn nhất!” Liễu Thành Phong lộ ra một vòng cười khổ, đầy mặt tro tàn, chậm rãi rời khỏi đình nghỉ mát.”Liễu. . . . . .” Tạ Thiên Hoa vốn định an ủi Liễu Thành Phong, nhưng nhìn Trình Kiêu và Tô Lương Tử đã ngồi thuyền rời đi, vội vàng hô: “Trình đại sư chờ một lát, tôi phái người đưa ngài!”Giống nhân vật như Trình Kiêu, Tạ Thiên Hoa quyết định vô luận như thế nào cũng không thể bỏ lỡ.Đại lão thành phố lại như thế nào? Tùy tiện một võ giả Nhà họ Tần đều có thể đánh ông ta cho tơi bời tan tác, người như Trình Kiêu mới làđại nhân vật chân chính!Nếu như cậu ta muốn tiền tài và quyền thế, chỉ cần cậu ta muốn, trong vài phút là có thể hơn xa ông ta!Người Nhà họ Tần tiến lên vịn Tần Vô Thiếu, Tần Vô Thiếu đầy mặt ngưng trọng nhìn Trình Kiêu chắp hai tay sau lưng một thân một mình đứng ở đầu thuyền.”Người này sợ là đã tới hóa cảnh, Nhà họ Tần trừ gia chủ ra, sợ là rất khó có người có thể thắng hắn ta!””Nhanh chóng cùng tôi trở về bẩm báo gia chủ!”Trình Kiêu và Tô Lương Tử được Tạ Thiên Hoa cử xe riêng đặc biệt đưa về Hà Tây.Trình Kiêu căn dặn Tô Lương Tử: “Ông cũng không hoàn toàn hấp thu dược hiệu Trúc Cơ Đan, hiện tại qua một phen thực chiến, có chỗ được cực lớn với tu vi, ông lập tức trở về, bế tu ba ngày.””Đệ tử tuân mệnh!” Bây giờ Tô Lương Tử nghe lời vô cùng, Trình Kiêu thể hiện ra thực lực, để ông ta chỉ có thể ngước nhìn.Đuổi Tô Lương Tử về bế quan tu luyện, Trình Kiêu cũng trở về biệt thự Vọng Nguyệt Lâu tu luyện.Trình Kiêu lập tức sẽ đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, mấy ngày nay còn thiếu một cơ hội. Một khi tu vi đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, Trình Kiêu có thể thi triển càng nhiều thủ đoạn.Tại bên trong thế giới vũ khí nóng này, phải tăng cường mạnh vốn bảo mệnh.Nhất là nghĩ đến cha mẹ ruột của mình, địch nhân của bọn họ, đều là một phương cường đại. Vị kia ở thủ đô còn có thể trực tiếp huy động đại quân đội.Bây giờ Trình Kiêu mặc dù không sợ đạn bắn, nhưng còn chưa có năng lực chống đỡ những vũ khí uy lực lớn như bom, đạn đạo, thậm chí vũ khí hạt nhân.Dựa theo sự phát triển kiếp trước, ba năm sau, cha mẹ ruột liền sẽ tìm được Trình Kiêu. Khi đó, Trình Kiêu sẽ lập tức đi vào giới xã hội thượng lưu của cả Á Tộc, có điều cũng là thời gian hắc ám nhất kiếp trước mà Trình Kiêu qua.Dù sao từ một con rể ở nhà vợ, đột nhiên biến thành phú nhị đại, ở bên trong vòng tròn phú nhị đại, tự nhiên sẽ có rất nhiều người xem thường anh.Kiếp trước Trình Kiêu bị người nhục nhã, vì không thêm phiền phức cho người nhà, chỉ có thể nén giận.Nhưng lần này. . . . . .Trình Kiêu vẻ mặt thản nhiên, không vui không buồn: “Nhà họ Tống, nhà họ Vương, các người tuyệt đối không nghĩ ra, tôi sẽ dùng cách này trở về!”Đêm hôm ấy, Tần Châu, đệ nhất thế gia, Nhà họ Tần.Đại viện Nhà họ Tần đèn đuốc sáng trưng, trong đại sảnh, tất cả người quản lí Nhà họ Tần đều trở về.Gia chủ Tần Nam Thiên hiện tại của Nhà họ Tần, hiện đầy mặt âm trầm nhìn Tần Vô Thiếu quỳ gối trong đại sảnh, còn có Tần Vô Song ngồi trên xe lăn bên cạnh.”Được lắm một tên Trình đại sư! Khá lắm một Tạ Thiên Hoa!””Xem ra Nhà họ Tần tôi thật yên lặng quá lâu, vậy mà để người nào cũng dám khi dễ đến trên đầu Nhà họ Tần tôi!”Tần Nam Thiên bỗng nhiên nhìn về phía một người người đàn ông trung niên dưới tay, quát hỏi: “Tần Sơn, chuyện để cậu điều tra tra rõ rồi sao?”Tần Sơn ứng thanh mà ra, chắp tay đáp: “Gia chủ, đã điều tra rõ, Trình đại sư kia đến từ Hà Tây, bản thân là trẻ mồ côi, bây giờ là con rể ở rể nhà họ Tôn !””Vậy thì tốt, cậu đi Hà Tây khống chế lại người Nhà họ Tôn, nghe tôi ra lệnh!””Vâng!” Tần Sơn lập tức dẫn người rời đi.Tần Nam Thiên lại nói: “Cậu hai, cậu ba, các cậu dẫn người, tiến công Thanh Dương và La Sơn! Bọn họ cũng đã tham gia trận cá cược kia đúng chứ!”Tần Vô Song trên xe lăn đầy mặt dữ tợn nói: “Không sai, Phương Việt đại lão Thanh Dương, Tề Dân Vọng đại lão La Sơn đều có tham dự!”Trong mắt Tần Nam Thiên hiện lên sự tàn nhẫn: “Nếu bọn họ đã có tham gia, vậy cũng là đồng lõa của Tạ Thiên Hoa, ta tới tiếp quản thế lực của bọn hắn!”Tần Vô Song vẻ mặt oán độc nói: “Cha, còn có Tạ Thiên Hoa Vị Hà nữa?”Tần Nam Thiên vẻ mặt âm trầm: “Yên tâm, ta tự mình đi xử lý hắn ta!“. . . . . .. . . . . .Ngày thứ hai, Trình Kiêu ở biệt thự Vọng Nguyệt Lâu kết thúc tu luyện.Vốn Trình Kiêu có thể cưỡng ép đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, nhưng vì đạt tới đột phá hoàn mỹ nhất, Trình Kiêu nhịn.Mỗi khi đột phá một cảnh giới, cảnh giới nước chảy thành sông là hoàn mỹ nhất, cưỡng ép đột phá, bất lợi với tu luyện sau này.Rửa mặt xong, Trình Kiêu nhận điện thoại Ninh Cát Sơn gọi tới.Ninh Cát Sơn là viện trưởng bệnh viện nhân dân, ông ta gọi điện thoại đến, chắc chắn lại là mời Trình Kiêu ra mặt chữa bệnh.Kiếp trước Ninh Cát Sơn có ân với Trình Kiêu, một đời này Trình Kiêu lại có nhân quả với ông ta.”Ninh viện trưởng, có chuyện gì sao?” Trình Kiêu nhàn nhạt hỏi.Ninh Cát Sơn mỉm cười nói: “Trình thần y, có chuyện cậu nhất định phải giúp tôi!””Ninh viện trưởng cứ nói.” Trình Kiêu nói.”Là như vậy, dạo này không phải nghỉ hè sao? Người của hội Y Học Tần Châu bên kia muốn đến Hà Tây chúng ta giao lưu y thuật một lần.””Y học Hà Tây chúng ta sẽ để cho tôi ra mặt nghênh chiến, tôi có chút lo lắng, sợ ném mặt mũi Giới y học Hà Tây chúng ta, cho nên muốn mời cậu ra mặt, thay thế tôi tham gia hội giao lưu lần này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.