Chiến Cảnh Tội Ác

Chương 11: Chương 11: Con đường Chân Lý




Dịch: Niệm Di

Khi hắn thức dậy vào ngày hôm sau, bầu trời đã hửng sáng.

Đêm nay, Quân Lâm không ngon giấc cho lắm.

Hắn mơ thấy Đầy Tớ Tử Thi Đeo Mặt Nạ đột nhiên tỉnh dậy; hắn mơ thấy những ứng cử viên ở tòa nhà sát vách đều bị giết sạch; thậm chí, hắn còn mơ thấy cả một nhóm sinh vật ảo tưởng tấn công đến đây...

Nhưng giấc mơ chiếm thời lượng nhiều nhất chính là về Chân Lý Tuyệt Đối của hắn được phát triển mạnh mẽ, nói gì trúng đó.

“Mình sẽ dễ dàng xử lý tất cả các sinh vật ảo tưởng.”

“Mình sẽ là người mạnh nhất trong chiều Thứ nguyên này.”

“Mình sẽ đánh bại Nikola và nuốt chửng gã.”

“Mình sẽ...”

Quân Lâm bắt đầu tán phét.

Hắn chắc chắn biết rằng, những điều này là không thể đạt được, nhưng cầu may một lần vẫn hơn mà.

Chân Lý Tuyệt Đối là một Trình tự hoàn toàn mới, và đó chính là vấn đề. Chẳng ai biết nên phát triển con đường này bằng cách nào cả.

Ngay cả Nikola cũng không biết.

Vì vậy, Quân Lâm chỉ có thể tự tìm tòi hướng đi.

Sau khi suy nghĩ về nó cả đêm qua, Quân Lâm đã tổng kết một vài kinh nghiệm như sau:

Thứ nhất: Tốt hơn hết, nên sử dụng Chân Lý Tuyệt Đối để thực hiện một số nguyện vọng hữu hình, hơn là những điều mơ hồ viễn vông.

Thứ hai: Trước hết, nên bắt đầu với chính bản thân hắn.

Nghĩ đến điều này, Quân Lâm lại cầu nguyện lần nữa: “Con đường phát triển của Chân Lý Tuyệt Đối sẽ rộng mở với tôi.”

Chẳng có bất cứ phản hồi nào.

Quân Lâm hơi thất vọng với hiện trạng này.

Ngẫm nghĩ một lúc, hắn nói lại: “Con đường phát triển của Chân Lý Tuyệt Đối sẽ hiện lên rõ ràng.”

Vẫn không có bất cứ tín hiệu hồi âm nào cả.

Quân Lâm tiếp tục: “Cơ sở phát triển sẽ hiện lên rõ ràng?”

Tiếp tục vô vọng.

“Được rồi, vậy... cách thức phát triển khá trực quan.”

Vừa nói xong, Quân Lâm đột nhiên nhận ra, ngay ở cột Kỹ năng bẩm sinh trong bảng hiển thị Hệ thống của hắn, một bức tranh chợt xuất hiện bên trên Mầm non Chân Lý. Đó là một gốc mầm nhỏ đi kèm một phôi lá giữa hư không vô tận.

Hóa ra, mình phải dùng từ [trực quan] à?

Nhưng đây là một thân cây mọc ngược ư?

Đúng vậy.

Đạo của tự nhiên là sự tăng trưởng theo đúng bản chất của thiên nhiên.

Nhưng đối với Trình tự của Chân Lý Tuyệt Đối, loại định luật này có khả năng bẻ cong thực tại, chiều theo ý muốn của một cá nhân - đây chính là sự nổi loạn, cũng đồng nghĩa với hiện tượng mọc ngược.

Đại thụ của Chân Lý chính là một gốc đại thụ mọc ngược!

Quan sát thân cây mọc ngược lúc này, Quân Lâm nở một nụ cười. Nhưng sau đó, hắn đột nhiên ho khan, nôn ra một ngụm máu.

Hắn cũng không quan tâm cho lắm, tiếp tục lẩm bẩm: “Thế này là chính xác rồi. Bằng cách này, mình có thể hiểu rõ hơn về nó. Chân Lý Tuyệt Đối chính là tự bản thân mình viết ra định nghĩa cho một sự vật. Vì ý muốn của mình, nó mới tồn tại. Trong trường hợp này, mình sẽ phải là người tạo ra Con đường Chân Lý. Vốn dĩ, không phải là mình nên đi theo con đường như thế nào! Trên thực tế, mình đi con đường nào, Trình tự này sẽ phát triển theo con đường ấy!”

Theo từng câu từng chữ của Quân Lâm, gốc cây mọc ngược thực sự sinh ra một đoạn nhành ngắn đủ để trông thấy bằng mắt thường. Ngay sau đó, một chiếc lá xanh biếc yên lặng hiện ra.

Quân Lâm quá đỗi vui mừng, nhưng khi hắn đang định tiếp tục nói ra lời cầu nguyện thì cảm giác được bụng mình quặng đau.

Hắn đột ngột quỳ xuống, nôn thốc tháo.

Quân Lâm ói ra một vũng máu lớn.

Cùng lúc đó, Hệ thống vang lên lời cảnh báo: “Báo động! Báo động! Thân thể của ký chủ gặp phải tác động rất nghiêm trọng, dẫn đến sức sống bị suy giảm mạnh. Hiện tại, bạn còn 4 ngày tuổi thọ.”

Cái gì?

Quân Lâm thật sự bị sốc.

Bố mày chỉ đang làm một thí nghiệm nhỏ thôi mà, tại sao lại hành mình xuống còn 4 ngày tuổi thọ rồi?

“Nikola, ngài nên cho tôi một lời giải thích!” Quân Lâm tức giận nói.

Tiếng thở dài của Nikola vang lên ngay sau đó.

Gã nói: “Quả nhiên vẫn theo nguyên lý này. Tất cả các dạng sức mạnh đều có một cái giá của nó. Xét theo trường hợp hiện tại, cái giá để bước đi trên Con đường Chân Lý của cậu chính là tiêu hao tuổi thọ của chính bản thân cậu.”

Quân Lâm nghiến răng: “Đây là con đường của tôi, tôi mới là người quyết định nó chứ? Tôi không hề đặt ra quy định này!”

“Đúng, cậu không hề đặt ra quy định này! Nhưng chính vì cậu không đặt ra quy định, vấn đề mới phát sinh!” Nikola nói.

Quân Lâm sững sờ.

Nikola nói: “Nhắc mới nhớ, chuyện này cũng liên quan đến ta.”

“Ý ngài là...”

“Trao đổi theo đồng giá, Định luật Cân Bằng.” Nikola đáp.

Vốn dĩ, hai lần phát triển đầu tiên của Chân Lý Tuyệt Đối ở giai đoạn nền tảng đều được thực hiện thông qua Nikola.

Không những thế, lần phát triển thứ hai chính là thời điểm Quân Lâm tiếp nhận nhiệm vụ thử thách cực hạn kia.

Lúc đó, Nikola từng nói: “...nhưng cậu có thể trả một cái giá cực đắt...!”

Định luật Cân Bằng không phải là điều kiện cần cho Chân Lý Tuyệt Đối. Nó là chân lý của Thứ nguyên này và cũng là điều kiện để Nikola xây dựng nên quy tắc hành động cho các ứng cử viên.

Và cũng vì điều này, gã mới cho phép Quân Lâm tự thân vận động để chạm đến cơ hội phát triển Trình tự của hắn ở lần thứ hai.

Nhưng không ai ngờ rằng, đi kèm với sự phát triển lần này, thế mà Định luật Cân Bằng lại bị đính kèm vào các điều kiện cơ bản của Chân Lý Tuyệt Đối. Và ở ngay thời điểm đó, kể cả Nikola cũng không hề hay biết sự thay đổi này.

Có trách, chỉ có thể trách cho năng lực của Thần quá mạnh mẽ.

Ý nghĩ của Thần đã hình thành nên những sinh vật ảo tưởng; và những lời nói của Thần, dù đây không phải là Thần Chân lý, cũng đã hình thành nên các hiệu ứng chân lý nhất định.

Biết rõ đầu đuôi, Quân Lâm chợt tức giận: “Nói cách khác, vốn dĩ là tôi không cần phải trả giá. Nhưng là bởi vì một câu vô ý của ngài, thế nên tôi mới phải trả một cái giá đắc như vầy?”

Nikola rất bình tĩnh: “Cậu không cần tức giận; đây không phải chuyện xấu đây.”

“Ý ngài là sao?”

“Thứ nguyên này tuân theo Định luật Cân Bằng. Vì vậy, ngay cả khi không có câu nói tình cờ của ta, vẫn cần phải trả một cái giá nào đó để phát triển Chân Lý Tuyệt Đối. Thế nhưng, không ai biết cái giá đó là gì. Có lẽ, cậu sẽ không cần trả giá gì cả, nhưng quá trình phát triển sẽ cực kỳ chậm.”

“Tôi thích phát triển chậm hơn.”

“Nhưng ta thì không muốn điều đó.” Nikola nói tiếo: “Trên thực tế, thà là cậu biết rõ mình sẽ phải trả dạng [giá] gì, còn hơn là không biết đấy. Nếu quá trình trao đổi đồng gián này phụ thuộc hoàn toàn vào tính tự cân bằng của Thứ nguyên, vấn đề hiện tại sẽ có rủi ro nghiêm trọng hơn nhiều khi áp dụng một loại đồng giá nguy hiểm nào khác. Thế nên, hiện trạng như vầy đã tốt lắm rồi.”

Thật vậy à?

Quân Lâm nheo mắt.

Hắn hiểu ý của Nikola.

Đúng vậy, nếu không biết phải trả cái giá gì, nghĩa là cũng không thể lường trước được mình sẽ mất những gì. Một khi đồng giá ấy tích lũy đến mức bùng phát, thậm chí có lẽ bản thân hắn sẽ không thể nào gánh chịu nổi.

Hắn nói: “Nếu là vậy, thôi thì tôi sẽ suy nghĩ theo một cách đơn giản hơn. Thực ra, chuyện này cũng không khác gì tại Trái Đất. Muốn được nhận lấy, trước hết chúng ta phải cho đi. Để kiếm lời trong kinh doanh, trước đó chúng ta nên tính đến chuyện đầu tư. Và sự phát triển năng lực cũng tương tự, tôi chỉ mãi nghĩ cách làm sao để có được nó chứ chưa cân nhắc đến việc mình nên mất gì. Kết quả là, tôi ngủ quên trên tương lai đẹp đẽ, để rồi trúng phải một đòn đánh cảnh tỉnh chí mạng. Khà khà, bài học này đáng quý đấy!”

“Giờ cậu hiểu thì vẫn chưa muộn mà. Như vậy, cậu nên biết mình cần làm những gì rồi chứ?”

Quân Lâm mỉm cười: “Tất nhiên, bạn phải trả tiền cọc trước. Có lẽ, việc trả giá bằng tuổi thọ đã là một quy tắc cố định, nhưng việc tiêu tốn nó thế nào là do bản thân tôi.”

“Đúng vậy.”

Quân Lâm nói tiếp: “Trên đời này, chẳng có thứ gì được lợi mà bản thân mình không phải trả một cái giá. Có lẽ, cái giá của tính mạng đã là quy tắc tiềm ẩn từ trước, thay vì do ngài gây ra. Chẳng hạn, căn bệnh nan y của tôi không phải do cái miệng ăn mắm ăn muối này, mà do từng lời nói của tôi đã linh nghiệm liên tục, thể nên bị phản tác dụng vào thân.”

Nicola nói: “Hoặc có khả năng là do tác động kép.”

Ai cũng đang dò đường, việc đoán chính xác hay không cũng là một đều tất yếu.

Lúc này, Quân Lâm đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Trong lần thức tỉnh vừa rồi, tuy rằng tôi đã đã sở hữu Thuật Hóa Lưỡi Đao thành công nhưng cơ thể chẳng có bất cứ phản ứng dị thường nào. Theo lời của ngày, hiện tượng thức tỉnh lần đầu tiên là dễ dàng nhất, và càng về sau càng khó. Điều này cũng đồng nghĩa với việc: Tỷ lệ linh nghiệm và cái giá phải trả sẽ dựa theo độ khó của việc thực thi Chân Lý. Lúc đó, tôi đang nằm giữa lằn ranh sống chết, rơi vào bờ vực của sự thức tỉnh, thế nên chẳng phải trả bất cứ một khoản bồi hoàn nào. Nhưng tôi đã tác động đến Mầm non của Chân Lý để nó hiển thị dưới dạng một bức tranh. Mặc dù đó không phải là một thay đổi lớn hay bất cứ tác động xấu nào, nhưng thực tế là do tôi không nhận ra quá trình cắn trả nội tại mà thôi. Mãi cho đến khi tôi nói con đường mà tôi tự đi mới chính là con đường của Chân Lý - lời khẳng định này có ảnh hưởng quá sâu sắc, thế là quá trình cắn trả lập tức được thực thi rõ rệt.”

“Chính xác.” Nikola đáp lại.

“Đối với sự kiện Chân Lý Tuyệt Đối linh nghiệm ở lần thứ hai, đó là do tôi nhận lấy thử thách cực hạn kia, và bản thân hành vi đó đã là một cái giá lớn. Thế nên, chẳng có tác động cắn trả nào quá mức cả. Vậy, vấn đề là khi tôi đặt tên cho ngài, đặt tên cho một vị Thần, tại sao cũng không bị cắn trả?”

“Một mặt, cậu vẫn chưa xác định được cái giá ấy là gì ở thời điểm đó. Mặt khác, bởi vì ta tự nguyện tiếp nhận. Hành vi đặt tên của cậu hướng về ta cũng tương tự quá trình đánh quái thăng cấp, farm thành công thì nhận được lợi ích thôi.” Nikola trả lời.

Đánh quái thăng level, theo một tầng nghĩa nào đó, chính là một loại bỏ ra và nhận được. Chỉ là, vị Boss Nikola này là chủ thể thừa nhận cái giá ấy mà thôi.

Nói cách khác, việc linh nghiệm hóa một Chân Lý cũng không bắt buộc phải cứng nhắc theo công thức [dùng tuổi thọ để trả giá], hắn có thể tự chủ lựa chọn một cách độc lập.

Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề này, Quân Lâm hỏi thẳng: “Có cách nào để kéo dài tuổi thọ của tôi không?”

“Có những loại thuốc kéo dài tuổi thọ trong Cửa hàng của Hệ thống; mặt khác, cậu có thể cải thiệt thể chất của mình nhờ vào quá trình tiến hóa liên tục.”

“Chắc mấy món hàng đó không rẻ nhỉ?”

“Vậy cậu cần phải cố gắng hơn.”

Quân Lâm hơi bực mình: “Ngài Nikola này! Ngài cứ luôn nói tôi là hạt giống lý tưởng, vậy sao không mở cửa sau cho tôi một chút? Nếu tôi chết, hy vọng của ngài cũng biến mất luôn đấy!”

“Ngay từ khi cậu bước vào thế giới này, Trình tự Chân Lý Tuyệt Đối đã được sinh ra. Dù cậu là người đầu tiên bước đi trên con đường của Chân Lý, nhưng Trình tự Chân Lý Tuyệt Đối đã chính thức tồn tại rồi. Ngay cả khi cậu chết, chắc chắn sẽ có một người mới thay thế cậu.”

Mẹ kiếp!

Quân Lâm hằn học: “Nếu tôi còn đủ tư cách để thiết lập một Chân Lý, tôi nhất định sẽ nói rằng: Đây là một lời nói dối.”

Nikola cười: “Đó cũng là chuyện của tương lai! Dù sao, cậu của hiện tại không đủ sức để uy hiếp tính mạng của ta.”

“Thôi, để tôi đổi cách nói khác nhé. Chuyện lần này, dù sao cũng dính dáng đến ngài. Đừng nói nói là ngài không biết gì hết nhé! Dù gì đi nữa, đây không phải là sự lựa chọn của tôi. Và nếu đó đã là phiền toái do ngài gây ra, ngài nên làm gì đó để bồi thường cho tôi chứ, đúng không? Ngài là thần của Thứ nguyên này, ngài là người đặt ra Định luật Cân Bằng! Tôi không yêu cầu ngài mở cửa sau cho tôi, mà muốn ngài đền bù tổn thất cho tôi!”

Rốt cuộc, Nikola cũng cạn lời.

Gã suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ta thừa nhận, những gì cậu nói rất có lý, nhưng ta sẽ không dễ dàng ban tặng tài nguyên cho cậu. Tuổi thọ ngắn ngủi có thể kích thích cậu tham gia vào các cuộc chiến, từ đó càng tiến nhanh đến đoạn cuối của con đường Chân Lý hơn. Đây là một điều nên làm. Nếu ta giúp cậu, cậu không còn là người đáng để ta quan tâm.”

“Vậy thay đổi một điều khoản khác nhé.” Quân Lâm nói ngay lập tức: “Tôi muốn có một cơ hội.”

“Cái gì?”

“Chúng ta cược một ván nhé. Đánh cược thôi mà... Nếu tôi có thể kiếm được 500 điểm tích lũy trong vòng 3 ngày, thế nào?”

Nikola cười khoái chá: “Ố ồ, hóa ra đây là mục đích của cậu, phải không? Cậu biết ta sẽ không cung cấp tài nguyên cho cậu mà không có lý do. Ta dám chắc, cậu vững tin vào bản thân mình có thể làm được chuyện này. Nếu ta đồng ý đánh cược, chắc chắn ta sẽ thua.”

Quân Lâm xòe hai tay ra: “Ít nhất, đây là một đề xuất công bằng và không phá vỡ các nguyên tắc của ngài nha.”

Kiếm 500 điểm trong 3 ngày - thế thì cần phải giết 500 con Ăn Xác Thối. Về mặt lý thuyết, Quân Lâm không đủ khả năng thực hiện yêu cầu này ở thời điểm hiện tại.

“1000 điểm! Kiếm 1000 điểm trong 3 ngày.” Nicola nói.

“Chốt luôn!” Quân Lâm gật đầu.

Thấy hắn chấp nhận một cách dứt khoát, chợt Nikola im lặng suốt một hồi.

Lát sau, gã nói: “Ta biết rồi. Ta đã bị lừa.”

Lúc này, tâm trạng của Nikola tương tự như thái độ của một thanh niên đang mặc cả vậy. Khi đối phương quyết đoán đồng ý với cái giá mà mình vừa đưa ra, cảm giác đầu tiên của bản thân chính là mình mua phải hàng mắc rồi.

Quân Lâm cũng cười.

Buôn bán sản phẩm là để người mua nghĩ rằng mình đang lựa chọn, thay vì nghĩ rằng bản thân đang mua một món hàng.

Mặc dù Quân Lâm không phải là một nhân viên kinh doanh, nhưng một chuyên gia thương thuyết như hắn vẫn rất giỏi mảng này.

Khi Nikola quyết định mặc cả với Quân Lâm về nội dung đặt cược, Quân Lâm đã chiếm thế thượng phong.

Tất nhiên, điều này cũng là do Nikola không hề nhìn lén tâm tư của hắn.

Quân Lâm nói: “Tôi đột nhiên phát hiện, ngài là một vị thần khá thú vị đấy.”

“Tại sao lại cảm giác như thế?”

“Trên Trái Đất, hầu hết các vị thần đều kiệm lời, uy nghiêm, ngầu lòi vỡi ra. Nhưng ngài lại không giống như vậy.”

Nikola cũng cười: “Chỉ có kẻ yếu mới cần thể hiện ra sức mạnh của mình. Những người hùng mạnh thực sự không bao giờ cân nhắc đến các vấn đề nhàm chán như làm sao để xây dựng hình tượng ngầu lòi cả. Khi cậu đạt đến trình độ của ta, cậu sẽ tự hiểu.”

Một giây tiếp theo, thanh tác vụ của Quân Lâm sáng lên.

“Nhiệm vụ đặc biệt: Đánh cuộc với Thần.Bạn phải thu hoạch được 1000 điểm tích lũy trong vòng 3 ngày (không bao gồm phần điểm do thu nợ từ các ứng cử viên khác).

Phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ:

Miễn phí truy cập vào Cửa hàng trong 1 lần, được discount 50% cho 1 lượt mua trên 1 sản phẩm.

Phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ:

Bạn có thể thực hiện một khoản vay không tính lãi trong một nhiệm vụ vượt cấp ở giới hạn Vị diện.

Không hoàn thành nhiệm vụ:

Trừ tất cả số điểm mà bạn kiếm được thời hạn chấp hành nhiệm vụ.Trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, bạn không thể mở Cửa hàng và không thể mua bất kỳ vật phẩm nào.”Đọc xong nội dung nhiệm vụ này, Quân Lâm búng tay một cái.

“CHẤP NHẬN!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.