Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 90: Chương 90: Chương 55: Mẹ gì đó rất lạ 2




Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, nước mắt khiến lòng dạ Doãn Tư Thần căng thẳng.

Đáng chết, thấy nước mắt của cô, anh lại cảm thấy thật đau lòng.

“Hề Hề…” Mẹ Cố chỉ vừa gọi tên con gái, chưa kịp hàn huyên, thanh âm bà nội Cố đã vang lên từ phía sau: “Hôm nay con gái con rể về nhà, cô làm mẹ còn không nhanh đến tiếp đãi? Nhiều người đến như vậy, chẳng lẽ để một mình bà già này tiếp đãi?”

Ánh mắt mẹ Cố trong nháy mắt u ám đi mấy phần, rũ mắt xuống, kịp thời che lại nước mắt trong mắt, ngoan ngoãn trả lời: “Dạ, mẹ. Con đi chuẩn bị thức ăn ngay.”

Cố Hề Hề kéo tay mẹ lại, giọng cường ngạnh nói: “Hôm nay không cần bận rộn, con và Tư Thần dẫn đầu bếp đến. Bữa trưa nhiều người ăn như thế, một mình mẹ sao làm hết? Tư Thần hiếu thuận, dẫn theo đầu bếp và công cụ đến, mẹ vì Hề Hề cực khổ 23 năm, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt đi.”

Mẹ Cố đột nhiên ngước mắt, kinh ngạc nhìn Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nhìn mẹ kiên định lắc đầu.

Cô hi sinh nhiều như vậy, chính là vì muốn cho mẹ Cố thoát khỏi cực khổ.

Cô đã gả vào Doãn gia, nếu như bây giờ cô không thể làm chỗ dựa cho mẹ, vậy đến khi cô rời khỏi Doãn gia, địa vị mẹ cô không phải sẽ thảm hại hơn sao?

Mẹ Cố có chút do dự.

Mặc dù bà rất vui vì con gái làm chỗ dựa cho mình, nhưng mấy thập niên qua đều cung thuận, dũng khí bà đã sớm mất hết.

Bà vẫn không dám làm nghịch mệnh lệnh bà nội Cố.

Doãn Tư Thần nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, mẹ. Hôm nay chúng con dẫn theo đầu bếp, bận rộn cả đời, cũng nên hưởng phúc. Thử thức ăn con rể mang theo ngon không?”

Nghe lời Doãn Tư Thần nói, tinh thần bà nội Cố chấn động, nở nụ cười nói: “À, vậy sao còn không biết xấu hổ? Nếu con gái con rể có lòng, hôm nay cô nghỉ ngơi đi.”

Có bà nội Cố nói những lời này, mẹ Cố mới hoàn toàn yên tâm.

Bà nội Cố ném cho mẹ Cố một ánh mắt ý vị thâm trường, sau lưng mẹ Cố theo bản năng cứng đờ.

“Hề Hề, đã lâu em không trò chuyện với mẹ, bên này có tôi, em cùng mẹ đi nghỉ ngơi một chút đi.” Doãn Tư Thần nhìn ra mẹ Cố có lời muốn nói với Cố Hề Hề, vô cùng quan tâm nói: “Có nhu cầu xin cứ việc phân phó Tiểu A.”

“Được.” Cố Hề Hề vui vẻ, cô thật sự có nhiều lời muốn nói với mẹ, cô căn bản không nhìn thấy ý vị sâu xa trong mắt Doãn Tư Thần.

Cố Hề Hề xoay người kéo mẹ Cố vào phòng, muốn cùng mẹ trò chuyện.

Vào phòng, mẹ Cố đóng chặt cửa sổ.

“Mẹ?” Cố Hề Hề kinh ngạc nhìn mẹ: “Sao thế?”

“Hề Hề, mẹ có chuyện muốn hỏi con, con nói thật với mẹ.” Mẹ Cố kéo tay Cố Hề Hề ngồi lên giường: “Con và Tư Thần… là yêu nhau thật lòng sao?”

“Mẹ, sao mẹ đột nhiên hỏi cái này?” Cố Hề Hề nghi ngờ nhìn mẹ: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Mẹ Cố không kịp che giấu bi thương trong mắt, nhưng cố gắng làm bộ dáng vui vẻ.

Cố Hề Hề là người hiểu rõ mẹ nhất, lúc này nói: “Có phải bà nội làm khó mẹ không? Không phải trước khi kết hôn đã cho 200 ngàn rồi sao? Chờ sinh đứa bé trong bụng con, Doãn gia sẽ đưa thuộc về con, đến lúc đó con có thể….”

“Hề Hề, trả lời mẹ trước.” Mẹ Cố cố chấp nói với Cố Hề Hề: “Mẹ muốn nghe con nói thật.”

Cố Hề Hề há miệng, cứ như vậy mà run rẩy nhìn mẹ.

Sao cô và Doãn Tư Thần có thể yêu nhau thật lòng chứ?

Từ khi kết hôn, số lần hai người gặp mặt có thể đếm trên đầu ngón tay.

Tình yêu từ đâu đến?

Nhưng sao cô có thể nói thật với mẹ.

Nói ra cho bà lo lắng sao?

Cố Hề Hề rũ mắt, nhẹ nhàng trả lời: “Mẹ, Tư Thần là một người chồng tốt. Chúng con sẽ tốt.”

Nghe câu trả lời của Cố Hề Hề, mẹ Cố mới thở phào nhẹ nhõm, ngực khó chịu, nói: “Vậy thì tốt. Chỉ cần con sống tốt, mẹ an tâm. Mẹ đời này chỉ có một đứa con, mẹ không cầu mong gì khác, chỉ cần con hạnh phúc là đủ rồi.”

“Mẹ, có phải bà nội lại làm khó mẹ không?” Cố Hề Hề nắm tay mẹ nói: “Mẹ trả lời con vấn đề này đi.”

“Không có làm khó, chỉ là…” Mẹ Cố nói đến đây, ánh mắt ảm đạm: “Bà con cầm 200 ngàn Doãn gia cho lên thành phố mua nhà mới.”

Mua nhà?

Cố Hề Hề ngẩn ra.

Kết quả này, ngoài dự liệu của cô.

Cô nghĩ đến hàng vạn kết quả, không nghĩ đến bà nội lại dùng số tiền lớn như vậy để mua nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.