Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 44: Chương 44: Dương Mưu




Cái gì!

Thần nhân như Lang Chủ lại còn có chủ công!

Trong lòng mấy vị thống lĩnh như Phương Lâm nhấc lên sóng to gió lớn!

Bọn họ trông thấy Tiêu Chiến đứng ở chính giữa, nghĩ đến chủ công thần bí của Lang Chủ đến cùng là người như thế nào!

Tiêu Chiến kiên định nhìn Lữ Bố phía trên nói:

- Ta muốn trở nên mạnh hơn!

- Tốt! Phương Lâm dẫn hắn đi xuống, mười ngày sau để hắn tham gia thống lĩnh thi đấu, thua thì mời hắn rời khỏi Hắc Lang trại!

Tiếng Lữ Bố lãnh ngạo vang lên.

- Vâng, Lang Chủ!

Phương Lâm ứng tiếng.

Trong lòng Tiêu Chiến nóng lên, thống lĩnh thi đấu mười ngày sau!

Nếu mà thua! Nói câu thật tức cười, hắn không biết mình vì cái gì có một loại tự tin không hiểu thấu, chính mình sao lại thua!

Phương Lâm tiếp nhận Tiêu Chiến, sau đó để Tiểu Chí chỉ huy Tiêu Chiến quen thuộc quy tắc Hắc Lang trại. Tiểu Chí dẫn Tiêu Chiến đến chỗ hắn sau này ở, trên đường thỉnh thoảng nhìn Tiêu Chiến. Tiêu Chiến thấy Tiểu Chí lâu lâu nhìn mình, không khỏi giới thiệu chính mình:

- Vị tiểu ca này không biết xưng hô như thế nào! Tại hạ Tiêu Chiến.

Tiểu Chí vốn là thiếu niên mười bảy tuổi, rất dễ dàng tiếp nhận Tiêu Chiến chào hỏi.

- Ta gọi Tiểu Chí!

- A! Tiểu Chí ca, thống lĩnh thi đấu là cái gì?

Làm Tiêu Chiến hỏi Tiểu Chí, Tiểu Chí dừng lại, tò mò nhìn Tiêu Chiến.

- Nói thật, ta rất hiếu kì vì cái gì ngươi vừa đến, Lang Chủ đã để ngươi tham gia thống lĩnh thi đấu! Người mạnh nhất Hắc Lang trại chúng ta là Lang Chủ, dưới trước có năm vị thủ lĩnh, sau đó lại tuyển ra năm mươi vị thống lĩnh!

- Tại Hắc Lang trại, mỗi vị thống lĩnh đều có thể thống lĩnh một trăm nhân mã.

Tiểu Chí lại tiếp tục nói:

- Hơn một tháng trước Hắc Lang trại chúng ta chọn lựa bốn vị thủ lĩnh, đoạn thời gian trước lúc đầu định chuẩn bị tiến Hành Thống lĩnh thi đấu, nhưng bởi vì một ít chuyện đẩy đến muộn mười ngày sau!

- Bất quá bây giờ, người Hắc Lang trại đột phá Tiên Thiên có hơn hơn năm mươi, bọn họ hiện tại cũng đang cố gắng tu luyện, liền đợi đến mười ngày sau tỷ thí thống lĩnh!

Tiểu Chí nhìn một chút Tiêu Chiến lộ ra ngoài tu vi võ đạo thập trọng đỉnh phong, dừng một chút nói tiếp:

- Lang Chủ để ngươi tham gia thống lĩnh thi đấu, nói đúng là ngươi ít nhất phải đánh bại một vị Tiên Thiên cảnh cao thủ! Nếu như ngươi thua thì sẽ rời khỏi Hắc Lang trại!

Trong lòng Tiêu Chiến dâng lên lửa nóng, chỉ cần trở thành thống lĩnh Hắc Lang trại, hắn có thể dung nhậ vào Hắc Lang trại, còn có thể thống lĩnh 100 nhân mã!

Tiểu Chí mang Tiêu Chiến đến một phòng nhỏ:

- Đây chính là chỗ ngươi ở sau này, đúng, vừa vào Hắc Lang trại ngươi có thể đi công pháp lĩnh một bộ Hoàng giai công pháp!

Tiêu Chiến mở to hai mắt:

- Còn có thể lĩnh công pháp!

- Không sai, người vừa vào Hắc Lang trại đã có thể đi chọn lựa một bộ Hoàng giai công pháp, nếu như làm thống lĩnh có thể chọn lựa Huyền giai công pháp, nếu như là thủ lĩnh có thể tu luyện Địa giai công pháp! Đương nhiên nếu như ngươi có điểm cống hiến cao cũng có thể lựa chọn Huyền giai công pháp!

- Ừm!

- Còn có công pháp lĩnh!

Trách không được toàn bộ Hắc Lang trại cường đại như thế, tràn ngập nhiệt tình sức sống như thế...

Mười ngày sau, Tiêu Chiến tham gia thống lĩnh thi đấu bên trong Hắc Lang trại, đối chiến một vị cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ, tại thời khắc sống còn thành công đột phá Tiên Thiên cảnh, đánh bại Tiên Thiên cao thủ, nhưng trong lần thứ hai đối chiến bị bại trong tay một cao thủ Tiên Thiên trung kỳ, dù sao Hắc Lang trại cũng là giặc núi, chiến đấu mạnh mẽ, bạo phát, rất dễ dàng chết người, cho nên Tiêu Chiến dừng ở trận đấu thứ hai, nhưng như thế cũng thành công lên làm thống lĩnh Hắc Lang trại! Bởi vì Tiêu Chiến trong chiến đấu biểu hiện được Hắc Lang trại tán thành! Chính thức dung nhập vào Hắc Lang trại.

Ba ngày sau.

Tần phủ!

Chính là trang phủ Tần Lâm Quân bây giờ ở lại, Tần Lâm Quân tuyệt thế thanh lệ đứng ở trong một hoa viên, Diệp Hân Ngữ bên cạnh đang báo cáo tình huống bây giờ!

Bây giờ thủ hạ Tần Lâm Quân có Tần Liệt, Diệp Hân Ngữ, Lâm Ngọc Kiệt, Phương Tư Vũ, Hoàng Chí Trung mấy nhân tài. Chỉ thấy Lâm Ngọc Kiệt đột nhiên xông tới, vội vàng nói với Tần Lâm Quân:

- Vương phi! Xảy ra chuyện!

- Sao?

Tần Lâm Quân cùng Diệp Hân Ngữ lập tức quay đầu nhìn về phía Lâm Ngọc Kiệt.

- Phương Tư Vũ cùng Hoàng Chí Trung và một nhóm thủ hạ đi vào Hoán Dương thành bị quận thủ Hoán Dương quận Chu Vô Thị tạm giam!

Diệp Hân Ngữ trực tiếp hỏi:

- Là nguyên nhân gì?

- Nghe nói Hoán Dương quận thủ bị mất một kiện bảo vật trân quý, nghe nói cũng là ngày Phương Tư Vũ cùng Hoàng Chí Trung đi vào quận phủ tìm Chu Vô Thị, sau đó cùng ngày mất tích. Ánh mắt Tần Lâm Quân phát ra lãnh quang, sắc bén nói:

- Rốt cục bắt đầu sao, Chu gia!

Diệp Hân Ngữ nhíu mày:

- Đây là một cái dương mưu!

Lâm Ngọc Kiệt bất đắc dĩ nhìn các nàng, không phải sao! Đây là nhất định phải để cho chúng ta đi Hoán Dương quận!

Lúc đầu Tần Lâm Quân để Phương Tư Vũ cùng Hoàng Chí Trung đi Hoán Dương quận sử dụng uy vọng của Liệt Dương môn ở Hoán Dương quận, có thể mau sớm phát triển thế lực thuộc của mình!

Trước đó đã cân nhắc đến Chu Vô Thị, quận thủ Hoán Dương quận chính là người Chu gia Yến Châu, tất nhiên sẽ ngăn cản, nhưng Hoàng Chí Trung vỗ bộ ngực của mình khẳng định nói, Liệt Dương môn hắn trong Hoán Dương thành chính là đệ nhất thế lực, căn bản không e ngại Chu Vô Thị! Lại thêm Phương Tư Vũ chủ động xin đi giết giặc, thiếu chủ không cần đi Hoán Dương quận, chính hắn cùng Hoàng Chí Trung hai người đi là được!

Quả nhiên xảy ra chuyện như trong dự liệu, không nghĩ tới Chu Vô Thị cũng quá lớn mật, trực tiếp vạch mặt!

Tần Lâm Quân phân phó:

- Hân Ngữ ngươi lưu lại Tần phủ đi thông báo Tần Liệt!

- Lâm Ngọc Kiệt, ngươi thống lĩnh tất cả lực lượng bên trong Tần phủ, lập tức cùng ta đi Hoán Dương quận!

- Vâng...

Bên trong quận phủ Hoán Dương thành, vẫn là sáu người quen thuộc kia. Chỉ thấy môn chủ Liệt Dương môn Hoàng Thiên Bá ngồi ngay ngắn phía dưới có chút nghi ngờ nói:

- Quận thủ, lý do này có phải có chút qua loa hay không! Người sáng suốt đều biết đây là dẫn dụ Tần Lâm Quân đến Hoán Dương quận.

Chu Vô Thị quận thủ tai to mặt lớn, ý cười đầy mặt trả lời:

- Ngươi đều nói là lý do! Dù sao Tần Lâm Quân tất sẽ đề phòng chúng ta, làm gì lại nghĩ một lý do càng hợp lý đây, chỉ lãng phí thời gian. Đây chính là một dương mưu! Dương mưu làm cho tất cả mọi người đều biết!

Tuy ý cười đầy mặt nhưng ánh mắt lạnh lẽo.

- Tần Lâm Quân nhất định sẽ tới sao?

Gia chủ Liêu gia Liêu Cường nói;

- Biết, nàng không thể không đến, nếu như nàng không dám tới, như vậy nàng sẽ mất đi nhân tâm bên trong Yến Dương phủ! Mà chúng ta dù sao cũng bất quá thi triển một tiểu kế sách mà thôi. Nếu như tới, hắc hắc!

- Ha ha, thật tốt!

Hoàng Thiên Bá đột nhiên cười ha hả.... Mọi người yên lặng nhìn hắn, con hàng này có phải bị Hoa Hùng làm hỏng đầu hay không!

Gia chủ Liêu gia trợn nhìn Hoàng Thiên Bá một chút, lại hỏi:

- Chắc hẳn Tần Lâm Quân sẽ có đề phòng, mà lại sau lưng Trấn Quốc phủ thế lực dạng này, bọn họ không sẽ phái người tới sao!

- Có phái nhưng đều bị một số thế lực không rõ ngăn ở bên ngoài Yến Châu!

Một người thần bí bên trong nhóm người phát ra một tiếng nói già nua.

Liêu Cường tiếp tục nói:

- Nếu như chúng ta giết chết Tần Lâm Quân, Trấn Quốc phủ có thể thẹn quá hoá giận trực tiếp tới diệt chúng ta hay không!

Hoàng Thiên Bá cũng khẩn trương nhìn bọn hắn.

- Yên tâm, Tần Lâm Quân là ở trên dọc đường đi vào Hoán Dương quận bị giặc núi không rõ đánh giết, Trấn Quốc phủ muốn tìm chính là bọn hắn, mắc mớ gì đến chúng ta!

Chu Vô Thị cười rộ lên giống như phật Di Lặc.

- Yên tâm, Trấn Quốc phủ muốn tìm sẽ chỉ tìm ba đại thế gia Yến Châu chúng ta gây phiền phức, mà những thế lực nhỏ các ngươi, làm sao có thể sẽ để ý đến!

Lại là một người thần bí nói, đương nhiên hắn còn có một câu không có nói: Nhưng Trấn Quốc phủ tuyệt đối không ngại tiện tay diệt bọn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.