Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 61: Chương 61: Trò chơi sinh tồn (8)




Edit: Min

Mỗi một tầng nhiệm vụ đều là một thế giới độc lập ở trong game, tiến vào cùng rời đi đều có quy định thời gian, nếu cửa tầng một đóng lại thì người chơi không thể cưỡng ép tiến vào hoặc là rời đi.

Tầng nhiệm vụ không thể sử dụng Truyền Tống Trận, mọi hành động đều phải dựa vào phi hành, tuy phi hành không tiêu hao năng lượng chiến đấu, nhưng sẽ tiêu hao năng lượng thân thể, cho nên nếu không cần thiết thì trên cơ bản sẽ không có ai tùy tiện sử dụng thuật phi hành.

Tờ mờ sáng ngày hôm sau, cửa nhiệm vụ tầng liền mở ra, tất cả người chơi đều nhanh chóng tiến vào trước khi cửa đóng lại.

Bọn họ phải nghỉ ngơi ở đây hai ngày một đêm, bốn phía ở nơi này đều rải rác Huyết Quái còn có khí độc, buổi tối khí độc sẽ vô cùng nghiêm trọng, không muốn chết thì đừng qua đêm ở bên ngoài, tất cả mọi người vội vàng tìm nơi để ở lại.

Nơi này không có khách sạn xa hoa, chỉ có khách sạn gia đình, A Chiến Đội trực tiếp đi khách sạn tốt nhất ở nơi này, đặt hết mấy căn phòng tốt nhất. Vừa làm xong thủ tục ở lại liền nhìn thấy người của Chiến Đội Tiêu Yên đi vào.

Chuyện lúc trước xem như đã làm hai bên kết thù, đội viên của Chiến Đội Tiêu Yên trừng mắt nhìn nửa ngày, A Chiến Đội một ánh mắt cũng không thèm cho bọn họ.

Vào phòng mở một hội nghị tác chiến đơn giản, bọn họ đến nhà ăn ăn sáng liền có thể xuất phát đi Huyết Quái Chi Sâm.

Nhà ăn chỉ có một, nhưng bị ngăn thành hai đẳng cấp khác nhau. Bên trái chỉ là từng dãy bàn gỗ đơn giản, còn sàn nhà bên phải cao hơn sàn nhà bên trái nửa mét, trang trí rất bắt mắt, trên bàn ăn hình tròn còn phủ lên khăn trải bàn trắng nõn, vị trí gần cửa sổ có thể ngắm phong cảnh bên ngoài, chẳng qua chỉ có khách hàng cao cấp mới có thể đến bên phải dùng cơm.

Lúc A Chiến Đội đến nhà ăn, người của Chiến Đội Tiêu Yên đã ăn đến một nửa, bọn họ nhìn người của A Chiến Đội đến nhà ăn bên phải ngồi xuống, sau đó gọi một bàn món ăn gia tăng năng lượng.

“Má nó!” Hắc Ưng nhai một món có mùi vị nhạt nhẽo, hung tợn nói “Lúc còn ở đội chúng ta, nói kiểu gì cậu ta cũng không chịu bỏ tiền ra, bây giờ gia nhập vào đội khác liền bỏ tiền cho người khác ăn tốt nhất, ở nơi tốt nhất.”

Diễm Minh quay đầu nhìn Cảnh Dương cùng Thích Phong ngồi gần nhau, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Các đội viên khác của Chiến Đội Tiêu Yên cũng đều có suy nghĩ giống như Hắc Ưng, cảm thấy nếu không phải Cảnh Dương ti tiện không chịu bỏ tiền ra thì bọn họ cũng sẽ không ép hắn rời đội, bây giờ ăn món ngon nhất, ở nơi tốt nhất chính là bọn họ.

“Nặc Dương.” Diễm Minh chờ ở cửa nhà ăn, nhìn thấy người của A Chiến Đội ra tới, nói với Cảnh Dương “Anh có vài lời muốn nói chuyện riêng với em.”

“Tôi và anh không có gì để nói, cũng không muốn nghe anh nói lời vô nghĩa.” Cảnh Dương nói.

“Nặc Dương, anh thật sự có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.” Diễm Minh tiến lên muốn kéo tay Cảnh Dương.

Cố Thể cùng Lương Nhân lập tức dựa sát ngăn cản trước mặt anh ta “Làm gì đó?!”

“Các người tránh ra, tôi là bạn trai của em ấy, các người không có tư cách cản tôi!”

Các đội viên đều có chút kinh ngạc, Cố Thể cùng Lương Nhân liếc nhau, sau đó quay đầu lại nhìn Cảnh Dương, lại đem tầm mắt chuyển đến Thích Phong.

Thích Phong híp híp mắt, ánh mắt nhìn về phía Diễm Minh giống như băng đao rét lạnh sắc bén.

Cảnh Dương mắt trợn trắng “Một người đã kết hôn như anh còn có mặt mũi tự xưng là bạn trai của tôi, cái danh bạn trai cũ cũng không tính có được chưa? Tôi đã nói với anh rồi, quan hệ của tôi và anh chỉ là bạn học cũ mà thôi, đến bạn bè cũng không phải.”

“Anh biết em còn tức giận chuyện anh kết hôn với Công Tử Giản, chờ chúng ta sống sót rời khỏi thế giới trong game, em muốn trừng phạt anh như thế nào cũng được.” Diễm Minh nói rất vội vàng “Nhưng bây giờ anh thật sự có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”

Cảnh Dương nghĩ nghĩ, nhìn Thích Phong nói “Các anh lên phía trước chờ tôi một chút có được không?”

Thích Phong cau mày nhìn hắn, không nói gì, cũng không có ý muốn rời đi.

“Hai phút.” Cảnh Dương dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Thích Phong.

Thích Phong cảm giác đại não như bị thứ gì đó đánh trúng, đối mắt với ánh mắt như vậy, y không có cách nào để từ chối.

Thích Phong mang theo các đội viên đi lên trước 3-40 mét liền ngừng lại, sau đó nhìn Cảnh Dương cùng Diễm Minh, đề phòng Diễm Minh sẽ làm ra hành động bất lợi với Cảnh Dương.

“Nói đi, anh chỉ có thời gian hai phút, mặc kệ anh nói xong hay chưa tôi cũng sẽ không nghe nữa.” Cảnh Dương nói.

“Nặc Dương, tiền của những người đó đều là em trả đúng không?” Diễm Minh hỏi.

“Có phải tôi trả hay không thì liên quan gì đến anh?” Cảnh Dương nhíu mày.

“Anh lo lắng em bị người ta lừa.” dáng vẻ Diễm Minh giống như đang lo cho hắn muốn tốt cho hắn “Những người đó khẳng định là thấy em có tiền mới cho em gia nhập, chờ bọn họ lừa hết tiền của em, em không còn giá trị đối với bọn họ, bọn họ nhất định sẽ đuổi em ra khỏi đội, thậm chí còn giết em.”

Cảnh Dương cười lạnh “Những lời này là anh đang nói các đồng đội của mình đó hả, các người cũng mắc cười thiệt đó, nghĩ ai cũng đều vô sỉ giống như các người hay sao? Những lời mà anh vừa nói chỉ là suy bụng ta ra bụng người mà thôi, đừng có dùng tâm tư bẩn thỉu của các người áp đặt lên người khác.”

“Nặc Dương, em ở trong đội bọn anh mặc dù cũng trả tiền, nhưng chỉ cần có anh ở đây, anh nhất định sẽ không để em bị tổn thương.”

Cảnh Dương dùng ánh mắt như nhìn một tên thiểu năng nhìn anh ta “Từ khi tôi gia nhập A Chiến Đội, tôi chưa từng phải bỏ ra một đồng nào, tin hay không thì tùy anh. Nói chuyện với loại người như anh, quả thực chính là vũ nhục trí thông minh của tôi.”

Diễm Minh nhìn Cảnh Dương đi nhanh về phía trước, trong mắt tràn đầy không thể tin nổi, chưa từng bỏ ra một đồng nào, sao có thể? Một người chơi mới như em ấy, nếu không phải vì có tiền thì làm sao đám người kia để cho em ấy gia nhập.

Bọn họ tiến vào Huyết Quái Chi Sâm tìm kiếm Huyết Quái, càng đi vào trong chướng khí càng nặng, bọn họ cũng càng thêm cẩn thận, nếu tách nhau ra sẽ rất nguy hiểm.

Mục tiêu của nhiệm vụ lần này là Huyết Quái Vương ở trung tâm của Huyết Quái Chi Sâm, phải đánh bại đội quân Huyết Quái trước để lấy được đá triệu hoán, sau đó mới có thể tiến vào trận địa của Huyết Quái Vương phát động công kích đối với nó.

Đội quân Huyết Quái xuất quỷ nhập thần, không phải dễ dàng mà tìm được, sau khi tìm thấy đội quân Huyết Quái thì phải nội trong thời gian quy định giết sạch bọn chúng, chỉ cần có một con còn sống thì nhiệm vụ coi như thất bại, phải bắt đầu lại từ đầu.

Công kích đội quân Huyết Quái là luân phiên, đội nào tìm thấy trước thì đánh trước, đội đến sau không thể đoạt công, phải chờ đội đến trước kết thúc nhiệm vụ. Đội nào nhiệm vụ thất bại thì phải xếp hàng, đợi đội trước kết thúc nhiệm vụ thì mới có thể bắt đầu lại nhiệm vụ của đội mình.

Chiến Đội Tiêu Yên hoàn thành rất nhiều lần nhiệm vụ Huyết Quái Chi Sâm, đối với việc tìm kiếm đội quân Huyết Quái rất có kinh nghiệm, cho nên khi A Chiến Đội đến liền nhìn thấy bọn họ đã bắt đầu chiến đấu, đành phải chờ ở một bên đợi nhiệm vụ của bọn họ kết thúc.

Trước kia Chiến Đội Tiêu Yên dưới tình huống không có Huyết Thanh Quả cũng có thể đánh bại Huyết Quái, nhưng tình huống của bây giờ không thể so với trước kia, trước kia chết rồi thì cùng lắm lại hồi sinh. Dưới tình huống không có cơ hội hồi sinh và cũng không mua được Huyết Thanh Quả, bọn họ so với những lần công kích đội quân Huyết Quái trước đây đều tiếc mạng hơn rất nhiều. Mỗi lần xông ra khỏi vòng phòng hộ đi hấp dẫn đội quân Huyết Quái, bọn chúng còn chưa tập trung thì người đã lui vào vòng phòng hộ rồi.

Thời gian công kích kết thúc, Chiến Đội Tiêu Yên còn hơn một nửa đội quân Huyết Quái chưa đánh bại, chỉ có thể rời khỏi phạm vi công kích chờ nhiệm vụ một lần nữa bắt đầu.

Nhìn thấy người của A Chiến Đội, trong mắt của đám đội viên Chiến Đội Tiêu Yên đều là khinh thường. Bọn họ cảm thấy, đội ngũ này trước kia chưa từng gặp qua cũng chưa từng nghe nói tới, loại người mới như Đinh Nặc Dương cũng dám mang đi chiến đấu, người của đội ngũ này khẳng định cũng là người mới vừa game không bao lâu, dựa vào tiền của Đinh Nặc Dương mua mấy thứ vũ khí tốt một chút liền cảm thấy có thể tranh được một trăm cơ hội sống sót. Vũ khí tốt mà người dùng năng lực không đủ, lại không có kỹ xảo thì cũng không phát huy được uy lực lớn bao nhiêu.

Cảnh Dương đứng ở vị trí phía sau, nhìn các đồng đội hấp dẫn đội quân Huyết Quái, đem các con đang phân tán đều tập trung lại.

Các đội viên của Chiến Đội Tiêu Yên thấy thế liền phát ra tiếng cười nhạo, loại phương pháp chiến đấu này vừa nhìn là biết không có kinh nghiệm, đội quân Huyết Quái chỉ có thể tập trung một chút tiêu diệt một chút, nếu tập trung quá đông sẽ làm bọn chúng nhận được năng lượng của đồng loại, năng lượng công kích của bọn chúng sẽ tăng lên gấp mười lần.

Bị năng lượng tăng trưởng của đội quân Huyết Quái tấn công tập thể, vòng phòng hộ rất khó để chống đỡ, chẳng lẽ bọn người đó còn trông cậy vào một luyện khí sư cấp thấp nhất như Đinh Nặc Dương có thể tạo vòng phòng hộ giúp bọn họ ngăn cản? Cậu ta căn bản là không triển khai được vòng phòng hộ cho toàn đội. Lần này bọn người đó chết chắc rồi, đúng là đáng đời.

Đội quân Huyết Quái toàn bộ bị tập trung, những con Huyết Quái đó nhận được nguồn năng lượng lớn đến từ đồng loại, đang muốn tiến lên quần công, toàn bộ đội viên của A Chiến Đội lui về sau, Cảnh Dương lập tức triển khai vòng phòng hộ ngăn cản đội viên và bọn chúng.

Các đội viên cầm vũ khí, ngay tại bên trong phòng hộ đồng thời phát ra một trận công kích mãnh liệt đối với đám Huyết Quái đang điên cuồng va chạm ở bên ngoài. Những con Huyết Quái đó giống như những quân bài, ào ào không gián đoạn nhanh chóng rơi xuống từng mảng lớn.

Đội viên của Chiến Đội Tiêu Yên mở to hai mắt nhìn, toàn bộ đều sợ ngây người, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy phương pháp chiến đấu như thế này, vũ khí trên tay những người đó tại sao lại có thể lợi hại đến trình độ này?! Đám người kia tại sao lại làm được? Cho dù có tốn cả đống tiền cũng không có khả năng đem năng lượng của vũ khí tăng lên đáng sợ như vậy!

Càng làm cho bọn họ khiếp sợ chính là, Đinh Nặc Dương vậy mà có thể triển khai vòng phòng hộ cho toàn đội, mà phạm vi còn muốn lớn hơn so với vòng phòng hộ của Công Tử Giản. Bọn họ tận mắt nhìn thấy một đám Huyết Quái cùng nhau đụng hai lần vào vòng phòng hộ của Đinh Nặc Dương, mà vòng phòng hộ cư nhiên không chút sứt mẻ.

Cậu ta chỉ là một luyện khí sư cấp bậc thấp nhất mà thôi, sao cậu ta có thể làm được? Tuyệt đối không có khả năng!!!

Giờ phút này người khó tin nhất chính là Công Tử Giản, gã cảm thấy tất cả trước mắt khẳng định đều là ảo giác của mình, Đinh Nặc Dương sao có thể đột nhiên khởi động được một vòng phòng hộ lợi hại như vậy, gã nhất định là đang nằm mơ, đây khẳng định không phải là thật sự!

Đội quân Huyết Quái rất nhanh liền bị giải quyết toàn bộ, A Chiến Đội sáng lập kỷ lục thời gian ngắn nhất nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ cầm đá triệu hoán liền chuẩn bị rời đi.

Các đội viên của Chiến Đội Tiêu Yên giống như các pho tượng, hoàn toàn sững sờ tại chỗ, cho dù đội viên của A Chiến Đội đi qua bên người bọn họ, bọn họ đều không có một chút phản ứng.

Cảnh Dương trở lại trong phòng nghỉ ngơi, đột nhiên cảm thấy ngực có chút không thoải mái, không nhịn được cảm thán trò chơi này cũng quá chân thật rồi, ở Huyết Quái Chi Sâm hít vào chướng khí hơi nhiều, thân thể cũng sẽ có cảm giác khó chịu. Cảnh Dương mở hòm thuốc trong không gian ra, tìm thuốc uống, nằm một lát liền cảm thấy khá hơn nhiều.

Cảnh Dương cảm thấy trên người có chút ẩm ướt dính dính không thoải mái, tắm rồi cũng vẫn thấy không thoải mái. Trong khách sạn có suối nước nóng, khách hàng ở khu cao cấp mới có thể sử dụng, Cảnh Dương quyết định đi ngâm một chút, xem có thể tốt lên hay không.

Suối nước nóng không chỉ có một gian, có bốn năm cái ao, đều dùng tấm ván gỗ ngăn cách. Cảnh Dương chọn một gian nhỏ nhất không có người sử dụng, cởi quần áo bỏ vào trong ngăn tủ, quấn khăn tắm lên hông liền đi vào ao ngâm nước nóng.

Cảnh Dương nhắm mắt lại, phát ra một tiếng thở dài thật dài, quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Nghĩ đến bộ dáng hoá đá tập thể của Chiến Đội Tiêu Yên, Cảnh Dương liền cảm thấy có chút buồn cười, trình độ này mà đã làm bọn họ kinh ngạc đến như vậy, cũng không biết sao bọn họ có thể làm game thủ chuyên nghiệp lâu năm được.

“Cười cái gì?”

Cảnh Dương mở choàng mắt, ngẩng đầu nhìn về phía người đang nói chuyện, hắn bị dọa đến ngây ngẩn. Người này tiến vào từ khi nào, vậy mà hắn một chút cũng không cảm giác được.

“Dọa đến cậu sao?” Thích Phong tiến vào trong nước, ngồi ở bên cạnh Cảnh Dương, nhìn hắn nói “Xin lỗi.”

“Anh…….” Cảnh Dương phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy cơ bắp gần ngay trước mắt, biết rõ đây không phải là cơ thể chân thật, nhưng vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng, lập tức quay đầu về phía khác “Anh vào khi nào, tại sao một chút tiếng động cũng đều không có.”

“Mới vào thôi, đi chân trần nên không phát ra âm thanh là chuyện rất bình thường, có lẽ là do em suy nghĩ quá xuất thần cho nên mới không cảm giác được tôi đi vào.” Thích Phong hỏi “Nghĩ đến chuyện gì vui vẻ? Có thể chia sẻ một chút không?”

“Cũng……, không phải chuyện gì đặc biệt vui vẻ.” Cảnh Dương nói “Chỉ là nghĩ đến bộ dáng của đám người Chiến Đội Tiêu Yên nên cảm thấy có chút buồn cười thôi.”

Nói đến Chiến Đội Tiêu Yên, trong mắt Thích Phong liền hiện lên một tia lạnh lẽo, nhưng rất nhanh liền biến mất, y hỏi “Cái người kêu Diễm Minh kia, tại sao hắn lại nói là bạn trai của cậu, không phải cậu nói hắn đã kết hôn sao?”

“À.” cơ thể Cảnh Dương trượt xuống, đem cằm cũng chìm vào trong nước, giải thích nói “Anh ta và tôi là bạn học thời đại học, từ khi học đại học vẫn luôn theo đuổi tôi, tôi thấy anh ta theo đuổi tôi nhiều năm không chịu từ bỏ, nên quyết định muốn tìm hiểu nhau trước, nghiêm túc mà nói, anh ta cũng không phải là bạn trai tôi…….”

Cảnh Dương lại nói với y tại sao mình đi vào trong game, rồi phải trải qua những gì.

Thích Phong nghe được hắn nói không có chính thức bắt đầu kết giao với Diễm Minh, ánh mắt nhu hòa hơn rất nhiều. Nhưng nghe được Chiến Đội Tiêu Yên đã đối xử với hắn như thế nào, lập tức lại khẽ nhíu mày, không hiểu sao lại cảm thấy tức giận cùng đau lòng.

Hai người ngâm một hồi lâu, Cảnh Dương thấy y một chút cũng không có ý muốn rời đi trước, đành phải tự mình trước đứng lên chuẩn bị rời đi. Có lẽ là do ngâm lâu lại đứng dậy quá đột ngột, nên chân Cảnh Dương đột nhiên mềm nhũn, khi hắn cho rằng mình sắp té vào trong nước, một đôi tay tiếp được hắn, sau đó hắn liền dựa vào một lồng ngực to rộng rắn chắc.

Cảnh Dương trước mắt nổ đom đóm, hắn không nghĩ là trò chơi này quá chân thật mà là cơ thể này quá yếu, quay về phải dùng hệ thống tăng thể lực của cơ thể này lên mới được.

Cảnh Dương ngẩng đầu muốn nói lời cảm ơn, sau khi đối diện với cặp mắt của Thích Phog liền ngây ngẩn cả người, trong ánh mắt của cặp mắt thâm thúy kia có thứ mà hắn muốn bắt lấy nhưng lại không bắt được.

Đột nhiên nghe được một tiếng bang, Cảnh Dương phục hồi tinh thần, đột nhiên cảm thấy nửa người dưới có chút trống rỗng, cúi đầu vừa thấy, khăn tắm của hắn bởi vì dính nước quá nặng nên rơi vào trong nước.

Cảnh Dương lập tức khom lưng nhặt khăn tắm lên, nhưng động tác khom lưng của hắn làm cánh tay Thích Phong đang đặt ở trên eo hắn liền trượt xuống mông. Nhanh chóng xoay người lui về sau hai nước, đen khăm tắm lại quấn lên hông, Cảnh Dương cảm thấy mặt mình sắp bị thiêu cháy tới nơi rồi.

“À thì, cái đó…….” Cảnh Dương không dám ngẩng đầu, hoặc là nói ngượng ngùng ngẩng đầu “Cảm ơn anh, ách……, tôi về trước đây.”

Cảnh Dương bước ra khỏi ao, nhanh chân rời đi.

Thích Phong nhìn phần lưng trơn bóng cùng cặp mông như ẩn như hiện của hắn, ánh mắt trở nên rất thâm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.