Học Trưởng Giúp Đỡ

Chương 9: Chương 9: An An tự an ủi [Bàn chải đánh răng vô tội] [Cao H]




Hứa An An giơ tay cởi nội y của mình, trong lỗ tai nghe thấy rõ tiếng rên rỉ làm cô miệng đắng lưỡi khô, cô chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nhũ hoa, chỗ đó lập tức đứng thẳng lên, làm chân cô mở ra theo điều kiện có phản xạ.

Bắt chước Lăng Thiệu trêu đùa và vuốt ve ngực cô lúc trước, Hứa An An không kìm lòng nổi giơ tay trêu đùa ngực mình, miệng há ra, như con cá khó thở thiếu nước, gian nan thở hổn hển.

Bên trong đoạn ghi âm truyền đến tiếng Lăng Thiệu nặng nề thở dốc và tiếng thì thầm, ca ngợi cô, âm thanh làm tình làm cô đi đến thế giới tuyệt mỹ cô chưa từng đến.

Hứa An An hơi mở chân nhẹ nhàng lắc lư cái mông, nhũ hoa bị kích thích làm cô nhẹ nhàng run rẩy, trên làn da nhiễm một tầng màu hồng nhàn nhạt, cô thoải mái than nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy tiểu huyệt chảy ra nhiều mật dịch, làm cửa huyệt của cô ẩm ướt ngứa ngáy càng rõ ràng hơn.

Muốn. Muốn Lăng Thiệu ôm chặt cô, dùng giọng nói trầm thấp của riêng anh nói những lời làm cô mặt đỏ tim đập nhanh, cho dù là tiếng hít thở của anh đều có thể làm mang tai Hứa An An lập tức đỏ lên; muốn đôi tay dài lại có ma lực của Lăng Thiệu chạm vào những nơi mẫn cảm trên người cô, dẫn dắt từng tế bào cô run rẩy vì vui vẻ; muốn cái eo, đôi mắt sâu thẳm của Lăng Thiệu tiến vào đáy lòng cô, vừa có lực vừa không mất yêu thương va chạm cô, lấp đầy tất cả trống rỗng và khó nhịn của cô...

Hai mắt Hứa An An sớm đã mê ly, hai người trong tai nghe càng ngày càng hưng phấn càng ngày càng kịch liệt, cô đã mệt mỏi, chỉ có thể như con mèo nhỏ vô lực ừm, nhưng mỗi lần Lăng Thiệu chạm vào nơi mềm mại vô cùng mẫn cảm cô vô cùng sảng khoái, âm thanh làm nũng đều là dư vị lâu dài.

Hứa An An, mày đừng rơi vào ảo tưởng nữa, về sơ mi trắng, ngồi sau xe đạp, cô gái mỉm cười nắm tay một cách đơn thuần. Cô đã là một người phụ nữ chân chính, phân biệt được, cùng người trong lòng làm chuyện thân mật nhất, sẽ mang đến sung sướng cực hạn. Trong đáy lòng Hứa An An có giọng nói như vậy nói với mình.

- Ừm ~~~~~ học trưởng...

Tay nhỏ của Hứa An An đi dọc từ bụng xuống, lướt qua làn da mềm mại của mình, dọc theo lông nơ non mịn thưa thớt, mãi đến khi đầu ngón tay dính chút ẩm ướt hơi dinh dính, tay cô dừng ở đó, do dự không dám tiến lên.

Bên tai vang lên tiếng học trưởng nhẹ nhàng gọi tên cô, chỉ dẫn cô, trong đầu Hứa An An đều là câu Lăng Thiệu vừa nói trong điện thoại:

- An An, rõ ràng em có cảm giác.

Đúng vậy. Đâu chỉ có cảm giác thôi, rõ ràng là... Vô cùng thích vô cùng thích.

Cắn môi dưới, Hứa An An hạ quyết tâm, cô nhắm mắt lại, toàn bộ dựa theo cảm giác thăm dò thân thể mình, ngón tay cô dạo quanh khe thịt một vòng, làm cho mật dịch bôi quanh tất cả, sau đó tìm hạt đậu đỏ làm mình mẫn cảm thét chói tai, nhẹ nhàng cọ xát.

- Ừm ~~~~ ừm... Học trưởng... Học trưởng... An An rất khổ sở... Giúp giúp em... Ừm...

Hứa An An không nhịn được rên rỉ, đôi chân trắng noãn không biết nên mở hay khép lại, ngón chân phấn nộn không biết là vì khó chịu hay là thoải mái mà cong lên ở trên giường.

Ngón tay Hứa An An đong đưa trên dưới, mật huyệt bắt đầu như cái miệng nhỏ đói khát, co rút dồn dập, phun ra từng dòng mật dịch.

Hứa An An chỉ cảm thấy sâu trong tiểu huyệt càng ngày càng trống rỗng càng ngày càng ngứa, ngón tay khẽ trượt, cọ xát ở cửa huyệt, cuối cùng thử thăm dò vào.

Ngón tay cô ngắn hơn Lăng Thiệu, độ cứng và kỹ xảo không đủ, vô cùng khó khăn kích thích tiểu huyệt của mình, ngón tay tinh tế ngắn ngủi không thể làm mình thỏa mãn được, Hứa An An mở mắt ra, há to miệng thở, khóe mắt đều đã kìm nén nước mắt chảy ra, cô nâng mông lên đón nhận, làm kiểu gì cũng không thể kích thích tới điểm kia, trong tiếng rên rỉ đã mang theo tiếng nức nở ấm ức.

Tốc độ ngón tay nhanh hơn, Hứa An An cảm thấy mình không chiếm được khoái hoạt, phía dưới càng ngày càng trống rỗng, nhưng trong tai nghe Hứa An An đang hưởng thụ cực lạc Lăng Thiệu mang đến, loại cảm giác thỏa mãn được người ta hầu hạ che chở lấp đầy, lúc này làm cô ghen tị. Lăng Thiệu nói đúng, rõ ràng cô không cho mình dễ chịu. Cho nên không nên nghe người khác nói mà tức giận với Lăng Thiệu, tất cả mọi người không nói rõ, duy trì khoái hoạt cũng không tệ.

Nhưng là ai nói, có được yêu sẽ cảm thấy đạt được đối phương bao nhiêu cũng không đủ. Ngay từ đầu Hứa An An đã thua, bắt đầu từ lần đầu tiên cô nhìn thấy Lăng Thiệu âm thầm thích anh.

Đầu trống rỗng nghiêng sang một bên, Hứa An An càng thêm ra sức tay nhanh chóng rút ra cắm vào, nhưng xúc cảm khẽ hút đầu ngón tay làm cô giống như nghe thấy âm thanh mật dịch chảy ồ ồ, cùng tiếng nước òm ọp rút ra cắm vào. Cô mơ màng suy nghĩ, nghiêng đầu dựa sát vào bả vai, bỗng nhiên mắt cô nhìn thấy bàn chải đánh răng chạy bằng điện mình cắm ở trên bàn.

Một ý nghĩ kỳ lạ cứ chui vào đầu Hứa An An như vậy.

Cô rút ngón tay ra, cắn môi, hai chân nhẹ nhàng đi tới bên cạnh bàn, do dự cầm lấy bàn chải đánh răng chạy bằng điện.

Hứa An An nhớ tới những chuyện cười sắc Chu Đồng kể cho cô nghe, từng có ngụ ý nói về cách dùng thần bí của bàn chải đánh răng chạy bằng điện, lúc trước cô tò mò trốn vào trong chăn xem phim giới hạn độ tuổi cũng nhìn thấy nữ chính sử dụng bàn chải đánh răng chạy bằng điện. Lúc ấy cô cảm thấy rất vớ vẩn, lúc này nghĩ đến toàn thân đề khô nóng.

Mở công tắc ra, từng tiếng ong ong nhanh chóng chấn động cùng với cảm giác tê dại trên đầu ngón tay làm trái tim cô bỗng chốc đập nhanh hơn, trong tai nghe Lăng Thiệu điên cuồng tiến lên chạy nước rút, tiếng bốp bốp bốp, tiếng người đàn ông gầm nhẹ và tiếng người phụ nữ rên rỉ nhỏ vụn kích thích mỗi dây thần kinh của cô, không ngừng chấn động.

Hứa An An nắm chặt cán chuôi bàn chải đánh răng, mới nhét vào cái miệng nhỏ đã là cô thét chói tai “a” một tiếng, nhẹ nhàng cọ xát, Hứa An An chỉnh đầu nâng cao lên một chút, cô chậm rãi để cán chuôi bàn chải đánh răng đang rung động đâm vào sâu bên trong.

- Ừm... A ~~~~~ ừm... Ừm... Ừm a...

Hứa An An vô thức kêu lên, bàn chải đánh răng ở bên trong nhanh chóng di chuyển mang đến cả khác sảng khoái khác với ngón tay và côn thịt Lăng Thiệu mang đến, bởi vì thưởng thức và đạo đức cảm thấy thẹn thùng làm cô càng sảng khoái và thỏa mãn...

Tất cả cán chuôi bàn chải đánh răng gần như chưa vào sâu trong tiểu huyệt, chỉ chừa lại bàn chải đánh răng và phần gần cán chuôi ở bên ngoài, không nhìn kỹ giống như chỗ đó của An An có thêm một cái đuôi màu trắng đáng yêu.

Cán chuôi bàn chải đánh răng đè lên điểm G trơn nhẵn mẫn cảm, tiếng ong ong chấn động, kích thích cô bủn rủn, gần như muốn tiểu ra, Hứa An An cảm thấy không đủ, còn chưa đủ, tay nhỏ lại chuyển sang an ủi anh đào nhỏ trên ngực, một tay khác nắm chặt cán chuôi, lập tức rút ra cắm vào bàn chải đánh răng bằng điện trong tiểu huyệt, kích thích tất cả mọi chỗ, kéo theo mỗi dây thần kinh mẫn cảm. Hứa An An há to miệng, một đợt khoái cảm làm cái mông nhỏ của cô nâng cao lên, từng phát từng phát bắt chước đong đưa theo tư thế làm tình, động tác trên tay cô cũng càng nhanh hơn, tất cả tiểu huyệt bắt đầu co rút kịch liệt hơn, làm thân thể cô cảm thấy sảng khoái nhất, cuối cùng tay cô rút ra cắm vào bàn chải đánh răng gần mười cái, sau đó rút mạnh ra, trong mật huyệt phun ra một dòng suối mật dịch, lướt qua một đường cong ưu mỹ, rơi vào khăn trải giường phía xa, thấm ướt một vùng.

Mông Hứa An An vẫn không ngừng đẩy lên trên, đôi má vì cao trào mà đỏ hồng, hai mắt mê ly mang theo hơi nước, cái miệng nhỏ phía dưới đóng mở mút vào, phun ra từng dòng mật dịch, cái miệng nhỏ phía trên cũng la lên ra tiếng:

- Học trưởng... Học trưởng... Ừm... A... An An... Thích... Ừm ~~~ rất... Thích... Anh...

Trong tai nghe cuối cùng hai người cũng ôm chặt lấy nhau lần nữa đồng thời cùng lên tới đỉnh cao khoái hoạt. Tiếng nam nữ thở dốc bay xa mà mềm mại. Đầu bên kia có tiếng ma sát một lát, sau đó là một đoạn tiếng nói khàn khàn êm tai trầm thấp rõ ràng, mang theo điện lưu chui vào trong tai:

- An An, em xem đi, rõ ràng em rất sung sướng. Nếu không thì lúc này em nghĩ đến ai, còn đang làm cái gì?

Bộ ngực của Hứa An An vì thở dốc mà hơi lên xuống, đầu lập tức tỉnh táo, cô hơi kinh ngạc, hình như có gì đó bay nhanh qua chạm vào đầu cô, sắp nứt ra. Bỗng nhiên hai mắt Hứa An An mở to, kinh ngạc há miệng nói không nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.