Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 2: Chương 2: Tinh thần châu




Sao băng chi chít chằng chịt, mang theo cái đuôi thật dài, từng viên một lao về phía mặt đất.

“Két.”

Trên quốc lộ, ô tô đang lưu thông, từng chiếc từng chiếc phanh xa khẩn cấp.

“Bịch, bịch, bịch”

Phanh chậm, đụng phải xe trước mặt, tông vào đuôi xe, tai nạn tiếp diễn, nối đuôi nhau thành hàng dài.

Người đi đường không ai bảo ai mà cùng ngừng chân, cả đám trợn mắt há mồm nhìn phía sao băng giống như pháo hoa xinh đẹp.

Sau vài giây yên lặng ngắn ngủi, tuôn ra vô số tiếng hét chói tai.

“A!!”

“Vcl, tận thế tới rồi!”

“Cmn đáng sợ, lão tử vẫn còn xử nam AAAA!”

Quá nhiều sao băng, nếu như va chạm vào mặt đất, uy lực đó không biết tương đương với bao nhiêu đầu đạn hạt nhân.

Mặc kệ bao nhiêu quả, cho dù chỉ có một quả, đám người này, cũng đừng nghĩ tới việc sống nữa.

Trong công viên.

Diệp Thần không hề hoảng sợ, chẳng những thế hắn còn đang rất kích động.

Bởi vì, Diệp Thần biết bí mật của mưa sao băng này.

Những sao băng này đều là tinh thể năng lượng, những tinh thể năng lượng bị trí não Bàn Cổ khống chế.

Căn bản chúng nó sẽ không hủy diệt trái đất, cũng sẽ không đụng chết người nào cả.

Chúng nó sẽ nhanh chóng phân giải, biến thành năng lượng, cải tạo trái đất.

Cho dù va phải người, hay va vào mặt đất, cũng sẽ không tạo nên chút thương tổn nào.

Rất kỳ quái, nhưng tất cả những thứ này đều là kết quả mà Bàn Cổ khống chế.

Bàn Cổ là theo sau mưa sao băng cùng nhau phủ xuống, sự xuất hiện của nó, giống như trong truyền thuyết thần thoại bàn cổ, khai thiên tích địa, cải biến thế giới.

Đúng lúc này, một sao băng không ngừng thu nhỏ, vọt vào hồ nhân tạo trong công viên rừng rậm.

Tốc độ của nó rất nhanh, ban đầu to bằng nửa sân bóng, lúc rớt xuống thì không ngừng thu nhỏ lại.

Hai mắt Diệp Thần chợt co rụt lại, sau đó phóng tới hồ nhân tạo.

Sao băng đều là tinh thể năng lượng, có thể cũng có một số thứ khác được đặt bên trong tinh thể năng lượng.

Tựa như tạp chất, không chỗ nào không có mặt.

Sao băng đáp xuống hồ nhân tạo, mang một hạt châu.

Tinh thần châu, chính là tên của nó.

Khả năng của nó rất mạnh, mạnh đến mức làm cho tất cả sinh vật vì nó mà đỏ mắt.

Sau khi tiến vào trò chơi, nó có thể tự động trợ giúp kí chủ hấp thu năng lượng tự do bên ngoài, đồng bộ trò chơi và hiện thực một trăm phần trăm.

Nói đơn giản một chút, trong trò chơi mạnh thế nào, hiện thực cũng mạnh như thế.

Mà người chơi khác, bất kể là nhân, yêu hay vu, mặc dù thiên phú tốt nhất, thực lực thực tế chỉ bằng 1/2 thực lực trong trò chơi.

Loại đồ năng lượng này không có nhiều, mỗi cái đều bị tranh đoạt đến tinh phong huyết vũ.

Mà trong mấy thứ đó, tốt nhất chính là viên tinh thần châu này, trò chơi và hiện thực đồng bộ 100%

Nếu như có được tinh thần châu, cho dù ngu như lợn cũng có thể hùng bá thiên hạ.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể quật khởi, nếu không thể, sẽ không có tác dụng gì nữa.

Nhưng cái này cũng không gây trở ngại đến độ mạnh của tinh thần châu.

Kiếp trước người đạt được tinh thần châu chính là thành viên của yêu tộc, một hắc ngư bị người khác cố tình đưa vào hồ nhân tạo.

Sức mạnh của nó làm người ta hít thở không thông, thực lực của nó làm người ta tuyệt vọng.

Mà bây giờ, tất cả vừa mới bắt đầu, đương nhiên Diệp Thần sẽ không bỏ qua tinh thần châu.

“Bùm”

Sao băng rơi xuống mặt hồ, làm mặt hộ gợn sóng lăn tăn.

Đúng lúc này, Diệp Thần bắt lấy tinh thể năng lượng to bằng quả táo.

Nhưng mà trong chốc lát, tinh thể năng lượng liền biến thành năng lượng, vô ảnh vô tung biến mất, chỉ để lại một hạt châu xưa cũ.

Tinh thần châu!

Diệp Thần nỗ lực bình phục lại tâm trạng, sau đó cắn đứt ngón trỏ, nhỏ máu lên tinh thần châu.

Đây là bước đầu của nhận chủ, bằng không Diệp Thần vô pháp sử dụng.

Máu được nhỏ xuống trong nháy mắt bị tinh thần châu hấp thu.

Diệp Thần hơi chuyển động ý nghĩ một chút, tinh thần châu lập tức bay về phía trán của Diệp Thần, vừa mới đụng vào đã biến mất, Diệp Thần thu nó vào trong não.

Cuối cùng cũng lấy được rồi!

Diệp Thần thở dài một hơi, sau đó khóe miệng không tự chủ mà nhếch lên.

Tinh thần châu là then chốt, không có tinh thần châu, con đường sau này của Diệp Thần sẽ rất khó đi.

Đúng lúc này, Diệp Thần đột nhiên sửng sốt, cẳng chân bỗng cảm giác được có gì đó đụng vào.

Cúi đầu vừa nhìn, là một cánh tay trẻ con của hắc ngư.

Thôn Thiên Yêu Vương?

Diệp Thần giương mày lên, sau đó chợt khom lưng, bắt nó lại, nguyên bản năm năm sau sẽ biến thành hắc ngư Thôn Thiên Yêu Vương.

“Rào rào, rào rào”

Vì Hắc ngư giãy dụa, nước tung tóe khắp nơi.

Diệp Thần lại hung hăng bắt lấy hắc ngư.

Kiếp trước, bởi vì nó, Diệp Thần đã bỏ lỡ rất nhiều đồ tốt, cũng bởi vì nó, cơ duyên Diệp Thần có thể vùng dậy một lần nữa lại biến mất.

Bởi vì nó là Thôn Thiên Yêu Vương mạnh nhất trong thành phố này!

Thực lực mạnh mẽ không người nào có thể địch nổi!

Mà bây giờ nó chỉ là một con hắc ngư, một con hắc ngư mà Diệp Thần có thể thuận tay giết chết.

Diệp Thần thở dài một hơi, tay phải cầm chặt hắc ngư, đi lên phía bờ.

Sau khi lên bờ, Diệp Thần quăng hắc ngư lên mặt đất, sau đó giẫm xuống dồn dập.

“Bụp!”

Này thì đoạt đồ của lão tử!

“Bụp!”

Này thì đoạt cơ duyên của lão tử!

“Bụp!”

Này thì đắc ý...

Từng cú giẫm xuống của Diệp Thần nhanh chóng làm con Thôn Thiên Yêu Vương

tương lai này nát bét.

Đúng lúc này, một rung động không rõ đột nhiên xuất hiện.

Rung động giống như tim đập vậy, liên tục xuất hiện.

Tới rồi! Trái đất trở nên lớn hơn... Hoa cỏ cây cối cũng bắt đầu mọc um tùm rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.