Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 7: Chương 7




Lúc này, Lâm Siêu tranh thủ chút thời gian ngắn ngủi chạy tới cửa dưới tòa nhà, anh quẹt chìa khóa cảm ứng trong tay lên cửa, khóa cửa lập tức mở ra.

Ngay lúc Lâm Siêu vừa vào trong, con chó hoàng kim đã tức giận nhào tới, nó đâm sầm vào cửa, tiếng động mạnh làm mấy con xác thối khắp tòa nhà giật mình, bọn chúng từ từ chạy về phía này.

Lâm Siêu vội vã cách xa cánh cửa, tránh bị đám xác thối đó cảm ứng được.

Con chó hoàng kim gầm gừ ngoài cửa, nện vào cánh cổng sắt, chẳng mấy chốc đã thu hút đám xác thối đến gần, đám xác thối này ngửi thấy mùi máu thịt trên người nó, chúng rống lên vì phấn khích, điên cuồng đập vào cửa, dưới sức đập phá của bảy tám xác thối, cánh cửa an ninh cũng sắp không chống đỡ được nữa, khung cửa nhanh chóng lung lay, bột trắng phía trên từ từ rơi xuống.

Nhìn thấy cửa an ninh sắp đổ sập, Lâm Siêu lập tức lẻn ra phía sau xác thối, tiến vào thang máy.

“Chém giết nhau đi.” Anh mừng thầm.

Ngay cả thú biến dị cấp hoàng kim cũng không thể ngăn cản được đám xác thối không biết đau đớn này, suy cho cùng, nó vẫn chưa trưởng thành, chỉ là một con thú hoàng kim nhỏ bé mà thôi.

Anh đi thang máy trở lại tầng mười tám, Lâm Siêu nhanh chóng về đến phòng của mình, cho dù là xác thối hay là con chó hoàng kim thắng cũng không liên quan gì đến anh, anh lập tức lấy ống dòm ra quan sát chiếc xe thể thao màu đen trên đường.

Xung quanh xe chỉ là mấy cái xác thối bình thường, không có xác thối đặc biệt.

Lâm Siêu không vội, xác chết đặc biệt rất là hiếm thấy, phạm vi hoạt động của máy dò sóng vô tuyến sinh học này là ba mươi dặm, trong khoảng cách này có ít nhất hàng vạn xác thối, cùng lắm sẽ gặp một con xác thối đặc biệt.

Với tốc độ truyền tín hiệu này, phải cần tới hai ngày mới có thể bao phủ hết phạm vi ba mươi dặm.

Lâm Siêu cảm thấy rất thoải mái, cũng đã sẵn sàng cho hai ngày tiếp theo.

Hơn nữa, bây giờ đang có con chó hoàng kim chặn dưới cửa, cho dù có xác thối đặc biệt đến, anh cũng không thể ra ngoài.

Chỉ có thể đợi!

Trong thời gian chờ đợi, mỗi ngày Lâm Siêu đều tập luyện, bước vào trạng thái sinh tồn của mình ở kiếp trước: Rèn luyện và suy nghĩ!

Tập luyện đến mức không còn sức lực thì suy nghĩ cách làm sao giết xác thối!

Hai việc này chiếm hết thời gian và tâm trí của anh mỗi ngày, không giống như người thời xưa, anh vẫn phải đi làm, đi giao lưu, đi chơi cùng bạn bè, cùng vợ, hoặc chơi game, xem phim… một mình ngoài trừ lúc ngủ ra, thì căn bản không có nhiều thời gian rảnh để trầm tĩnh suy nghĩ cuộc sống của bản thân.

Màn đêm buông xuống.

Thỉnh thoảng Lâm Siêu lấy ống nhòm ra quan sát, trái bom đó được điều khiển từ xa, không thể tự nổ, rất dễ nổ sai, cho nên anh mới tự mình giám sát, hai mươi bốn giờ không ngủ không nghỉ mà chờ đợi, với ý chí của anh, cho dù ba ngày ba đêm không ngủ cũng sẽ không chớp mắt.

Công tắc điều khiển là một chiếc điện thoại, hệ thống của chiếc điện thoại này đã bị anh sửa đổi, chỉ có một công năng, đó chính là khởi động quả bom!

Chớp mắt, đã hai ngày trôi qua.

Hai ngày nay Lâm Siêu đều không chợp mắt, cứ luôn đứng bên cạnh cửa sổ chờ xác thối đặc biệt, nhưng chẳng có con nào đến như trong tưởng tượng cả.

Lâm Siêu bình tĩnh lại và tiếp tục chờ đợi.

Lại ba ngày trôi qua.

Lâm Siêu chớp chớp đôi mắt thâm như gấu trúc, vẻ mặt đầy mệt mỏi, liên tục năm ngày năm đêm không ngủ, anh cũng sắp không chịu nổi nữa rồi, ban ngày hoàn toàn không có sức để tập luyện, chỉ có thể miễn cưỡng tinh thần tỉnh táo.

“Chẳng lẽ là máy dò trục trặc?” Lâm Siêu có chút khó hiểu.

Mặt trời di chuyển, cũng đã đến giữa trưa, Lâm Siêu vẫn như thường bưng thức ăn tới cửa sổ, vừa ăn vừa quan sát xe thể thao màu đen bên ngoài.

Anh cúi đầu gắp thức ăn, sau đó ngẩng đầu lên nhìn một cái, cũng chẳng trông đợi gì, nhưng đột nhiên lại nhìn thấy trên đỉnh xe xuất hiện một cái bóng, anh vội vàng nhìn cho thật kỹ.

Tư thế rất kỳ lạ, vẻ ngoài gớm ghiếc đó, dường như không phải là xác thối đặc biệt...

Đợi đã!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Ta Ở Đại Lục Làm Phò Mã

2. Yêu Anh Là Em Sai Sao?

3. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê

4. Bổn Cung Là Hoàng Hậu

=====================================

Đó là…

Đồng tử Lâm Siêu giãn ra, anh đột nhiên nhớ đến một cái tên rất khủng khiếp, anh kinh ngạc vội vàng đặt bát đũa xuống, nhanh chóng lấy ống nhòm bên cạnh lên, thông qua lớp kính trong suốt ấy, cuối cùng cũng nhìn rõ diện mạo của thứ kia.

Đúng, là nó, chính là nó!

Vẻ mặt của Lâm Siêu chấn động, anh cảm thấy thật khó tin, bản thân đợi suốt năm ngày năm đêm, chẳng thấy xác thối đặc biệt đâu, vậy mà lại đợi được một thứ nguy hiểm!

Thứ nguy hiểm này chính là cơn ác mộng của hậu thế, chúng rất hiếm thấy, cả thế giới này chắc chỉ lác đác được vài con, bất kỳ con nào thuộc loài nguy hiểm này đều là sự tồn tại đáng sợ cấp chúa tể trong thế giới xác thối, cho dù là người thức tỉnh cũng sẽ trở thành thức ăn khi ở trước mặt chúng!

Loại nguy hiểm này cũng là một loại xác thối, điều kiện hình thành của chúng vô cùng hà khắc, nếu nói trong một vạn xác thối chỉ sinh ra một con xác thối đặc biệt, thì trong một vạn xác thối đặc biệt này mới chỉ xuất hiện một con xác thối nguy hiểm!

Loài nguy hiểm do xác thối đặc biệt đột biến gen mà thành, bọn chúng không những vẫn giữ được năng lực đặc biệt của xác thối đặc biệt, mà còn đột biến ra năng lực thứ hai!

Năng lượng tiến hóa trong cơ thể chúng được gọi là năng lượng đa tiến hóa, đây là điều mà người tiến hóa mơ ước, trong số trăm cường giả của hậu thế, nghe nói chỉ có ba người là người đa tiến hóa, sở hữu hai loại năng lực đặc biệt!

Đây không chỉ đơn giản là có một rồi lại thêm một, mà hai loại năng lực đặc biệt này trộn lẫn với nhau sẽ tạo ra sức mạnh cực kỳ khủng khiếp!

Chỉ thấy sinh vật nguy hiểm trên nóc xe này là do người và thú kết hợp, ngoại trừ phần đầu vẫn giữ hình dáng của con người ra thì từ cổ trở xuống đều là những lớp vảy xanh chằng chịt, phản chiếu ánh sáng mặt trời chói mắt.

Toàn bộ cơ thể của nó nằm trên nóc xe, giống như một con thằn lằn sa mạc, chi trước biến thành móng vuốt sắc nhọn, khều nhẹ vào nóc xe.

Lâm Siêu cầm chặt điều khiển từ xa bằng điện thoại trong tay.

Cho nổ, hay là không?

Nếu tính sát thương của quả bom rất mạnh, Lâm Siêu sẽ dứt khoát ấn vào, tuy nhiên trước đó anh chỉ lo nghĩ đối phó với xác thối đặc biệt, nên sức nổ của bom chỉ đủ để là tê liệt xác chết đặc biệt, không thể phá hủy xác nó được, bởi vì nếu thiết kế lực nổ quá mạnh, sẽ hủy hoại luôn cả nguồn năng lượng tiến hóa trong cơ thể nó, như thế thì lãng phí sức lực vô ích rồi.

Nhưng loại nguy hiểm này… chỉ nhìn lớp vảy chằng chịt bao phủ quanh người thì có thể tưởng tượng được khả năng phòng ngự của nó mạnh cỡ nào, nếu nổ không chết, ngược lại còn chọc tức nó, một khi nó nổi trận tàn sát xung quanh, Lâm Siêu không nghĩ rằng mình có thể thoát khỏi loài nguy hiểm này bằng một tấm khăn chặn ngang cửa!

Anh do dự ba giây.

Thế là anh ấn nút khởi động.

Liều thôi!

Anh không tin, loại nguy hiểm sơ kỳ này thật sự khủng khiếp vậy sao!

Ngay lúc anh vừa ấn vào, một tiếng gầm lớn nổ vang từ con phố bên ngoài tiểu khu, chỉ thấy chiếc xe thể thao màu đen đó phát nổ, loại nguy hiểm nằm trên nóc xe say sưa đập vào cửa sổ kia cũng đột nhiên bị nổ bay.

Toàn bộ chiếc xe chìm trong biển lửa.

Kính viễn vọng của Lâm Siêu ngay lập tức khóa chặt vào vị trí của loài nguy hiểm, thấy nó bị bật lên cao hai ba mét, rồi rơi mạnh xuống đường, lớp vảy trên lưng rỉ ra những tia máu nhỏ, chỉ bị chấn thương nhẹ, tứ chi toàn thân cũng hoàn hảo không có tổn hại gì, đừng nói là bại liệt, chẳng trọng thương nữa là!

Tâm trạng của Lâm Siêu bắt đầu chùng xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.