Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 50: Chương 50: Mầm mống của Tà thần - Hỏa (3)




Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

- Grào grào!!!!

Trong hang động vĩ đại, bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng gầm vĩ đại, âm thanh rít gào kinh thiên động địa này, Vân Triệt cách thật xa, cũng bị chấn động đến hai tai trực tiếp mất đi thính giác.

Trong tiếng gầm gừ, trong hang động bỗng nhiên xuất hiện một chút ánh lửa, theo đó, một luồng lửa to dài chừng mấy chục mét bỗng nhiên từ trong hang động đột nhiên cuốn về phía năm người trên không trung, một luồng sóng khí nóng rực tức thì tràn ngập không gian chung quanh vài dặm. Trên mặt Vân Triệt nhất thời đau rát một trận, trong lòng âm thầm kinh ngạc… Xem ra, truyền thuyết về Viêm long hẳn là sự thật! Cho dù không phải là rồng, cũng là một con Huyền thú hệ hỏa vô cùng đáng sợ!

Sơn mạch Xích Long không có danh tiếng gì, bên ngoài chỉ có một vài Huyền thú đẳng cấp thấp nhất, lại cất giấu một con khủng bố như vậy.

- Tránh ra!!

Luồng lửa bỗng nhiên bùng ra khiến năm người kia cũng chấn động, nhanh chóng chia ra di chuyển theo các phương hướng khác nhau ở trên không trung, luồng lửa vẫn bùng ra cao vài trăm thước, mới chậm rãi tiêu tán trên không trung, mà vào lúc này, phía trước hang động, xuất hiện một bóng dáng con rồng cực lớn.

Thân cao trăm thước, toàn thân đỏ thẫm, giống như sắt thép bị nung đỏ, hai cánh vĩ đại và đuôi rồng thiêu đốt lên ngọn lửa nóng bỏng, đầu rồng của nó ngẩng lên, hai mặt mắt vĩ đại màu đỏ tươi không giận mà uy, trong miệng lại phun ra ngôn ngữ loài người:

- Nhân loại lớn mật, dám mạo phạm lãnh địa của bổn vương!

Giọng điệu của nó nặng nề thô kệch, càng lộ ra uy nghiêm vô hình khiến cho lòng người sợ. Đại trưởng lão Phần Thiên môn tiến về phía trước một bước, ngạo nghễ nói:

- Không nghĩ tới hôm nay ở nơi vô danh, lại vẫn thật sự dừng chân một con rồng… Còn là một con hỏa long! Chỉ có điều lấy thân hình tôn quý và cường đại của ngươi, dừng chân ở nơi như vậy thật sự rất uất ức, đợi chúng ta lấy Huyền đan của ngươi đi, tất nhiên sẽ để lực lượng của ngươi hiện ra ở nơi cao nhất trong Thương Phong đế quốc, ngươi cảm thấy như thế nào?

Đại trưởng lão Phần Thiên môn Phần Mạc ly trời sinh ngạo mạn, hắn không có nửa câu vô nghĩa với viêm long, trực tiếp báo ra mục đích của mình, thần thái càng là tình thế bắt buộc, phảng phất giống như Huyền đan của Viêm long này là vật trong lòng bàn tay hắn. Bởi vì từ khí tức Huyền khí mà con Viêm long này đến xem, nó chắc là một con Thiên Huyền thú cấp chín, cơ bản không chênh lệch với tin tình báo. Phần Mạc Ly hắn đã dừng ở đỉnh cảnh giới Thiên Huyền cấp mười bảy năm, khoảng cách đến Vương Huyền cảnh giới chỉ có nửa bước, tự một mình liền có thể đánh bại Viêm long này, huống chi, bên người còn có bốn cường gia đồng môn cùng tồn tại cảnh giới Thiên Huyền.

Đồng thời, huyền công Phần Thiên Quyết của tông môn bọn họ, cũng có năng lực khắc chế tương đối lớn đối với Huyền thú thuộc tính hỏa.

Lời Phần Mạc Ly nhất thời triệt để kích khởi lửa giận của Viêm long, ngọn lửa trên hai cánh và đuôi rồng của nó nhất thời càng thiêu đốt mãnh liệt hơn, độ nóng chung quanh kèm theo lửa giận của nó mà kịch liệt bốc lên:

- Nhân loại tham lam, các ngươi sẽ vì cuồng vọng và tham lam của các ngươi mà trả giá cao thảm trọng nhất. Bổn vương sẽ thiêu toàn bộ các ngươi thành tro tàn!

Viêm long nổi giận vỗ hai cánh, thân hình ngọn lửa vĩ đại đằng không bay lên, bay thẳng về phía năm người trên không trung, từ xa xa nhìn lại, giống như một trái cầu lửa khổng lồ phóng lên cao.

- Ứng chiến!!

Đại trưởng lão gầm nhẹ một tiếng, năm người nhất thời nhanh chóng chia ra, chia ra ở năm phương hướng với Viêm long. Viêm long gầm rống một tiếng dữ dội, năm ngọn lửa màu đỏ bỗng nhiên từ trên thân thể nó nổ bắn mà ra, hóa thành năm con hỏa long dữ tợn, chia ra cắn xé về phía năm người, nhiệt độ cao nóng rực, cho dù Vân Triệt ở khoảng cách hơn một ngàn mét, cũng ở trong ngạt thở đổ mồ hôi hột.

Năm con hỏa long đánh vào trên Huyền khí hộ thân của năm người, đánh lui toàn bộ bốn người trừ Phần Mạc Ly, Phần Mạc Ly dùng Huyền lực cường bạo đánh tan hỏa long, một tiếng gầm rống dữ dội, thân thể hóa thành một tia hư ảnh, nháy mắt tới gần thân thể vĩ đại của Viêm long, trường đao trong tay vung ra đao ảnh đầy trời, như gió táp mưa rào đánh vào trên người Viêm long, vang lên từng trận tiếng va chạm của kim loại chói tai.

Viêm long nổi giận, thân thể vung mạnh, đuôi rồng vĩ đại mang theo lực lượng cuồng bạo hung hăng đánh về phía Phần Mạc Ly. Thân thể Phần Mạc Ly ngửa ra sau, phía trước nháy mắt dựng lên Huyền lực hộ thân, một tiếng vang nặng nề, đuôi rồng vĩ đại hung hăng nện trên Huyền lực hộ thân của Phần Mạc ly, Huyền lực hộ thân kiên cường dẻo dai giống như thủy tinh trong nháy mắt bị đánh tan, thân hình Phần Mạc Ly nhanh chóng lùi lại, sắc mặt cũng tái nhợt một trận, hắn nhanh chóng hét lớn:

- Thân thể của nó quá mạnh mẽ, đừng tới gần thân!!

Bốn cường giả Thiên Huyền khác nghe được âm thanh, nhanh chóng ngừng thân hình, trong tay mỗi người đều đã nhiều hơn một thanh trường đao, trên thân đao, hỏa diễm bùng cháy.

- Phần Thiên đao -- Viêm long đổ hải!!

- Phần Thiên đao -- Liệt nhật thiên dương!!

- Phần Thiên đao -- Liêu nguyên trảm!!

- Phần Thiên đao -- Chích nhật nhiên vân!!

Bốn người vốn đều thuộc Phần Thiên môn, lại là huynh đệ thân sinh, từ nhỏ cùng nhau trưởng thành, cùng nhau tu huyền, vô cùng quen thuộc lẫn nhau, độ ăn ý cực cao. Bọn họ gần như đồng thời giơ trường đao trong tay lên, cách khoảng cách mấy chục thước chém về phía Viêm long, đao khí khủng bố vạch ra sóng gợn không gian rõ ràng, ép thẳng về phía Viêm long, một đao bên trái, một đao bên phải, một đao bên trên, một đao bên dưới, phong kín tất cả đường tiến và đường lui của Viêm long.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!

Thân thể Viêm long khổng lồ, điều này cũng khiến cho hành động của nó không linh hoạt, bốn đao khí toàn bộ chém lên thân thể nó, trong tiếng đánh chói tai, ngoài thân thể nó lưu lại bốn dấu vết rất nông, cũng khiến cho thân thể của nó xuất hiện một chút không thăng bằng, phản kích của Phần Mạc Ly cũng vào lúc này chợt tập kích tới, không biết hắn xuất hiện phía trên Viêm long từ khi nào, một đao vô cùng nặng nề hung hăng đập lên trên đầu Viêm long…

- Grào!!!

Viêm long ăn đau phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, ngoài thân thể đột nhiên nổ tung một luồng hỏa diễm lớn cực nóng, sóng khí nóng rực trong nháy mắt ép năm người rời đi xa xa. Phần Thiên Quyết của bọn họ khiến cho bọn họ có một chút năng lực có thể chống đỡ được hỏa diễm, nhưng cũng không phải không hề e ngại lửa. Bọn họ không cho Viêm long cơ hội thở dốc, sau khi bị ép rời ra lại trong nháy mắt nhanh chóng ép lên, đao khí kia giống như ngay cả không gian cũng có thể bị xé rách không chút lưu tình lần lượt chém lên trên thân thể của Viêm long.

Đùng! Ầm! Rầm! Phù ~~~~~

Tiếng đao khí xé trời, tiếng hỏa diễm nổ mạnh, tiếng đánh chói tai… Gần như vang vọng toàn bộ sơn mạch Xích Long, đám Huyền thú thấp hơn khu vực chung quanh toàn bộ chạy trốn trong cơn kinh hoàng. Một ngọn núi cỡ nhỏ không ngừng bị cắt đứt, ngay cả mặt đất, cũng xuất hiện vết rách không đếm được.

Vân Triệt tránh ở trên gò núi rất xa kia, bình ổn hô hấp nhìn trận chiến đấu giữa cảnh giới Thiên Huyền này. Một bên là Thiên Huyền thú, một bên là năm cường giả cảnh giới Thiên Huyền, cho dù ở trong lịch sử của Thương Phong đế quốc cũng không gặp được nhiều, lúc này hoàn toàn bị hắn một cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn nho nhỏ tận mắt nhìn thấy.

Hắn không dám tới gần, bởi vì cho dù đụng phải hỏa diễm của Viêm long, hay là đao khí của Phần Thiên môn, cho dù chính là dư âm, hắn đều phải chết không thể nghi ngờ.

Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, nhiệt độ không khí chung quanh cũng không ngừng lên cao. Viêm long cường đại không thể nghi ngờ, nhưng nó phải đối mặt với năm đối thủ có cấp độ tương đương với nó, gần như từ mới vừa bắt đầu, nó liền rơi vào trong hoàn cảnh xấu, nhưng nó dù sao cũng có khí lực mạnh mẽ mà nhân loại không cách nào so sánh bằng, năm người Phần Thiên môn này cho dù chiếm được ưu thế, trong khoảng thời gian ngắn, cũng vốn không có biện pháp làm gì nó.

- Xem ra, Viêm long này sớm muộn gì cũng bị bọn họ bắt.

Vân Triệt nhỏ giọng nói nhỏ.

- Vậy ngươi thật sự quá coi thường rồng.

Mạt Lỵ cũng lạnh lùng cất tiếng:

- Tuy rằng đây chỉ là một con rồng cấp thấp, nhưng vẫn là một con chân long! Mà không phải giao long, dịch long ngụy long gì đó, chân long chẳng những có trí lực cực cao, còn có thể che giấu thực lực chân thật của bản thân khiến cho bản thân thêm một tầng bảo hộ. Những người kia cho rằng nó chỉ là một Thiên Huyền thú, bởi vậy mang đến một người nửa bước Vương Huyền, nhưng đáng tiếc, nó lại là một con...Vương Huyền thú hàng thật giá thật!

Vân Triệt tỏ vẻ kinh ngạc.

- Hiện giờ nó chẳng qua chỉ đùa giỡn đối thủ, tỏ ra yếu kém, dẫn dắt đối thủ vào kết quả phải chết. Khi nó chân chính lộ ra răng nanh, năm người này, bao gồm người nửa bước Vương Huyền kia… Toàn bộ đừng mong sống rời đi.

Vân Triệt nghe mà rùng mình trong lòng. Con rồng này không ngờ âm hiểm giảo hoạt!

Theo chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, vị trí chiến đấu của bọn họ cũng một chút dời khỏi phía nam, khoảng cách vị trí hang động càng ngày càng xa. Mà hiển nhiên Viêm long cố hết sức như vậy, để ngừa dư âm chiến đấu tổn thương đến hang động nó dừng chân…

Hử? Hang động?

Ánh mắt của Vân Triệt, nhất thời bình tĩnh rơi vào phía trên hang động vĩ đại đó.

Nơi hang động mà con chân long kia… Còn là chân long Vương Huyền dừng chân!

Cái tên sơn mạch Xích Long này không biết đến từ bao giờ trước đây, nhưng ít nhất sẽ không dưới trăm năm, cũng ý nghĩa hang động mà Viêm long này dừng chân trong đó tuyệt đối không dưới thời gian trăm năm. Lấy sinh mạng của rồng, có lẽ càng lâu, thậm chí ngàn năm, mấy ngàn năm cũng không phải không có khả năng. Mà rồng là loại Huyền thú cao quý, tuyệt đối sẽ không nguyện ý dừng chân nơi tầm thường này. Trong hang động này, nói không chừng cất giấu thiên tài địa bảo gì đó khiến cho nó không tình nguyện rời đi!

Cho dù không có, nó ở trong này lâu như vậy, long lân long bì long giác (vảy rồng da rồng sừng rồng) mà nó lột ra cũng nên có một chút đi? Mà thứ trên người con rồng, cho dù lột ra, cũng tất cả đều là bảo vật!

Hiện giờ hắn ở cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn, đây là thành quả bốn tháng của hắn, tuy rằng tốc độ cũng đủ kinh người, nhưng cường độ, như trước vẫn ở đáy đại lục Thương Phong. Trong hang động này nếu thật sự có thiên tài địa bảo gì, như vậy, chắc chắn có ích lợi không thể đo lường đối với tu vi Huyền lực của hắn.

Nhìn thoáng qua trạng thái ẩn thân lúc này của mình, hắn cắn mạnh răng một cái: Liều mạng! Thu hoạch vĩ đại thông thường sẽ kèm theo phiêu lưu vĩ đại. Sợ đầu sợ đuôi, chỉ sẽ không ngừng khiến cơ hội rời khỏi trên tay, người nhát gan, vĩnh viễn không có khả năng trèo lên đỉnh cao nhất!

Hơn nữa, hắn mơ hồ có một cảm giác nói không nên lời… Thứ lúc trước kêu gọi hắn, dường như cũng ở trong hang động này!

- Ngươi định làm gì?

Nhìn thấy Vân Triệt bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn cái hang kia, Mạt Lỵ cảnh giác nói.

- Ta lẻn vào hang nhìn xem! Nếu là sào huyệt của rồng, nói không chừng sẽ có một chút thứ tốt.

Vân Triệt chậm rãi nói.

- Hừ, quả nhiên không có nhân loại nào không tham lam! Dư âm chiến đấu của bọn họ không chỗ nào không có, ngươi thoáng gặp phải một chút, sẽ mất mạng trong nháy mắt! Ngươi cứ không thèm để ý đến mạng của mình như vậy?

- Yên tâm, năng lực ẩn núp của Tinh ẩn đan, cho dù là cảnh giới Vương Huyền cũng đừng mong phát hiện! Nơi bọn họ chiến đấu hiện giờ đã cách cái hang này rất xa, chỉ cần ta đi vòng xa, chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng đến gần.

- Mới vừa rồi bản công chúa đã nói với ngươi, chân long đều có được trí lực cực cao. Cho dù trong hang động của nó thật sự có bảo vật gì, cũng tuyệt đối không phải là thứ ngươi có thể dễ dàng lấy đến.

Nhưng Vân Triệt đã không để ý đến khuyên bảo của Mạt Lỵ, cẩn thận ẩn nấp thân hình và hơi thở của mình, từ bên trái xuống núi, quanh co đi về phía cửa vào hang động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.