Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 46: Chương 46: Tà Thần thất cảnh




Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

- Thiên Độc Châu lại còn có loại năng lực này!

Mạt Lỵ nhìn thẳng vào tay trái Vân Triệt, kinh ngạc nói.

- Nói nghiêm chỉnh, đây không hoàn toàn là năng lực của Thiên Độc Châu.

Trên mặt Vân Triệt mang theo chút ngạo nghễ:

- Cho dù không có Thiên Độc Châu, chỉ cần tìm được đan dược tinh lọc thích hợp, ta cũng có biện pháp thông mở toàn bộ huyền quan, chẳng qua tiêu phí lực lượng và thời gian thì nhiều hơn rất nhiều.

- Ngươi?

Ánh mắt Mạt Lỵ rất hoài nghi.

- Ta chưa từng nói với ngươi, ta là thần y sao? Làm thần y, đương nhiên hiểu rõ tất cả cả trong lẫn ngoài trên cơ thể con người. Huyền mạch này, ta rất quen thuộc. Đời này ta đã thông qua huyền quan không một vạn cũng có tám ngàn, từ ba năm trước khi sư phụ của ta rời đi, ta đã thông qua loại huyền quan này, ta chưa từng thất bại. Mà vừa vặn Thiên Độc Châu lại có năng lực tinh lọc còn hơn mấy loại đan dược bậc cao, lấy loại năng lực này đả thông huyền quan, hoàn toàn không còn gì đơn giản hơn.

Vân Triệt nói rất nhẹ nhàng, ung dung, ngay cả cảm xúc tự tin đều không nhìn ra được, dường như đang tự thuật một chuyện nhỏ rất bình thường. Khiến đáy lòng Mạt Lỵ lại không thể sinh ra hoài nghi. Nàng nhìn chằm chằm Vân Triệt hồi lâu, mới nói thật nhỏ:

- Thật sự là một tên gia hỏa kỳ quái. Nhưng ngươi cho rằng đả thông toàn bộ huyền quan liền thật sự rất giỏi sao? Chẳng qua nền tảng của ngươi, cũng đã chệnh lệch với người khác cực lớn!

Mạt Lỵ tạt nước lạnh, Vân Triệt không để ý chút nào, trực tiếp hỏi:

- Ngươi mới vừa nói, sau khi đả thông toàn bộ năm mươi bốn huyền quan của huyền mạch này, liền sẽ lộ ra năng lực duy nhất của nó, vì sao ta không có một chút cảm giác nào?

- Ngươi xem kỹ huyền mạch hiện tại của ngươi đi.

Mạt Lỵ nói.

- Hả?

Vân Triệt lập tức nhắm mắt lại, bắt đầu lại nhìn huyền mạch mới xuất hiện lần nữa. Toàn bộ năm mươi bốn huyền quan đã mở ra, mặc dù bên trong huyền mạch trống trải, nhưng khí tức tinh thuần vô cùng. Vân Triệt dò xét thật cẩn thận, bỗng nhiên, hắn bắt đầu có một loại cảm giác không hài hòa, một giây sau, lực chú ý của hắn liền vững vàng tập trung tại vị trí chính giữa huyền mạch...

Huyền mạch trong cơ thể con người, tựa như một câu đại thụ trưởng thành khỏe mạnh, mấy chục “Nhánh cây” mở rộng về bốn phía không theo quy tắc, trên mỗi một “Nhánh cây” đều có một huyền quan. Mà “Thân cây” này, vị trí hạch tâm trọng yếu nhất của huyền mạch, là căn cơ của toàn bộ huyền mạch, nhưng trên căn cơ này không có huyền quan tồn tại.

Nhưng lúc này, hắn phát hiện vị trí hạch tâm trong huyền mạch mình, thế nhưng xuất hiện bảy cái ấn ký tương tự huyền quan, cũng xếp thành đúng hình dạng của Thất tinh Bắc Đẩu.

Giống như huyền quan, nhưng cảm giác bên trên lại khác biệt rất lớn với huyền quan. Màu sắc của chúng nó ảm đạm, vị trí hiện ra càng trực tiếp đánh vỡ sự hiểu biết của Vân Triệt, khiến hắn sửng sốt khó hiểu.

- Thế nào sẽ nhiều ra thất huyền quan?

Vân Triệt mở to mắt, sửng sốt hỏi.

- Không, đó không phải huyền quan.

Mạt Lỵ thản nhiên nói:

- Đó là dùng để mở ra Thất trọng cảnh giới của Tà Thần Quyết... Thất cảnh quan!

- Cảnh... Quan?

Lần đầu tiên Vân Triệt nghe được cái tên này.

- Bất Diệt Chi Huyết giao cho huyền mạch của ngươi, quả thật tại những phương diện khác thì không có gì khác với huyền mạch phổ thông, nhưng bản chất khác nhau, ở chỗ chỉ chịu huyền công Tà Thần, Tà Thần Quyết! Huyền công này tổng cộng có bảy Đại cảnh giới, nó không cần ngươi tu luyện, mà trực tiếp tồn tại ở trong huyền mạch của ngươi. Mỗi lần Tà Thần Quyết tăng lên một cảnh giới, cảnh quan liền sẽ mở ra một... Không! Mặt khác, mỗi lần ngươi mở ra một cảnh quan, Tà Thần Quyết liền sẽ tùy theo mà tăng lên một cảnh giới! Đồng thời, mỗi một cảnh giới Tà Thần Quyết, đều tương ứng với một Huyền kỹ cường đại của Tà Thần! Nói như vậy, ngươi nghe hiểu không?

Mạt Lỵ chậm rãi nói.

Vân Triệt:

- ...

Đương nhiên Vân Triệt không phải không biết khái niệm huyền công và huyền kỹ. Thiên Huyền Đại lục, hơn phân nửa huyền giả chỉ có Huyền Lực đơn thuần, mà không có huyền công. Huyền công phân ra rất nhiều chủng loại, nhưng đều không thể trực tiếp tăng cường Huyền Lực, có thể thay đổi thuộc tính Huyền Lực hoặc phương thức vận chuyển... Tỷ như Băng Vân Quyết của Băng Vân Tiên Cung, tác dụng này chính là khiến Huyền Lực trở nên băng hàn, cảnh giới Băng Vân Quyết càng cao, Huyền khí của Huyền lực liền sẽ càng thêm băng lãnh, nghe đồn tu luyện đến bậc cực cao, trong nháy mắt đóng băng trăm dặm. Đồng dạng, huyền công của một trong Tứ Đại Tông Môn - Phần Thiên Môn là “Phần Thiên Quyết” cũng có thể thay đổi thuộc tính Huyền Lực, vừa lúc nó tương phản với Băng Vân Tiên Cung, tác dụng của nó khiến Huyền khí của Huyền Lực trở nên nóng cháy. Tu đến cảnh giới cao nhất, nghe đồn tay không có thể hòa tan binh khí.

Cũng có huyền công cũng không phải dùng cho thi triển Huyền Lực, mà dùng để phụ trợ tu luyện Huyền Lực... Tỷ như có một loại huyền công tà ác Âm Dương Hợp Hoan, có thể để người ta thông qua nam nữ giao hợp để đề thăng Huyền Lực của bản thân.

Huyền công như vậy tồn tại ở Tông môn hoặc truyền thừa gia tộc, sẽ không truyền ra ngoài, những huyền giả tán tu kia sẽ cực ít có huyền công. Tiêu Môn không có huyền công gia tộc, Thuỷ Tổ cũng chỉ lưu lại một vài huyền kỹ uy lực cũng không quá cường mà thôi.

Về phần huyền kỹ, danh như ý nghĩa, chính là một kỹ năng có thể thông qua các loại phương thức để phát ra uy lực Huyền Lực càng lớn. Có một vài huyền kỹ, cần phải có huyền công đặc biệt trong người mới có thể phát động.

- Chính là nói, hiện tại ta có thể sử dụng...”Tà Thần Quyết” mà ngươi nói?

Vân Triệt ngạc nhiên hỏi.

- Không sai!

Mạt Lỵ gật đầu:

- Huyền mạch của ngươi hiện tại trống trải, đương nhiên không cảm giác được, chờ đến lúc ngươi có Huyền Lực, tự nhiên sẽ cảm giác được sự tồn tại của huyền công Tà Thần này.

- ... Ngươi mới vừa nói, ta không cần tu luyện “Tà Thần Quyết” này, mỗi lần mở ra một cảnh quan, Tà Thần Quyết liền sẽ tăng lên một cảnh giới. Như vậy, cảnh quan phải mở ra thế nào?

Vân Triệt thử hỏi dò. Trước kia hắn chưa từng tiếp xúc với khái niệm “Cảnh quan” này, cho nên không dám làm bừa. Mà nếu phương thức mở ra của nó giống với huyền quan, như vậy, hắn có thể vô cùng thoải mái mở ra toàn bộ ở trong khoảng thời gian ngắn, để Tà Thần Quyết lập tức đạt tới cảnh giới cao nhất! Chuyện này ở trong tay người khác là không có khả năng làm được, nhưng ở trong tay hắn, thật sự dễ như trở bàn tay!

- Rất đơn giản, càng đơn giản hơn việc ngươi đả thông huyền quan gấp trăm ngàn lần!

Mạt Lỵ nở nụ cười, cười rất quỷ dị, nội dung trong lời nói của nàng, càng làm cho Vân Triệt trực tiếp ngơ ngẩn:

- Đó là huyền mạch thuộc về ngươi, ngươi muốn nó mở ra, nó đương nhiên sẽ mở ra... Nếu ngươi nguyện ý, chỉ cần động ý niệm một chút, thất cảnh quan, sẽ mở ra toàn bộ!

Chỉ cần... Động ý niệm một chút?

Sau đó toàn bộ thất cảnh quan mở ra... Tà Thần Quyết trực tiếp đến cảnh giới cao nhất?

Nhưng nhìn nụ cười vô cùng rõ ràng nguy hiểm trên mặt Mạt Lỵ kia, đương nhiên Vân Triệt không dám thật sự tin tưởng, hắn yếu ớt hỏi:

- Chỉ đơn giản như vậy.

- Không sai, chỉ đơn giản như vậy. Nhưng hậu quả, sẽ rất đáng sợ... Ngươi sẽ chết! Trong nháy mắt nổ tan xác mà chết!

Mạt Lỵ hạ giọng trầm thấp nói.

Vân Triệt khẽ nhếch môi.

- Năng lực của “Tà Thần Quyết” là thuộc tính “Cuồng bạo”, cảnh giới thứ nhất: [Tà Phách], cảnh giới thứ hai: [Phần Tâm], cảnh giới thứ ba: [Vang Thiên], cảnh giới thứ tư: [Luyện Ngục], cảnh giới thứ năm: [Diêm Hoàng].

Mạt Lỵ nói đến chỗ liền tạm dừng lại, Vân Triệt lập tức vội vàng gấp gáp hỏi:

- Vậy cảnh giới thứ sáu và thứ bảy thì sao? Vì sao một khi ta sử dụng sẽ chết?

- Cảnh giới thứ sáu và thứ bảy... bản công chúa cũng không biết. Ký ức trong ấn ký Bất Diệt Chi Huyết, cũng chỉ ghi lại đến cảnh giới thứ năm. Có lẽ lúc Tà Thần lưu lại Bất Diệt Chi Huyết, tin rằng với thân thể và lực lượng của con người, có thể mở ra cảnh giới thứ năm của Tà Thần Quyết đã là ranh giới cực hạn, trừ phi bản thân muốn chết, bằng không hoàn toàn không thể mở ra cảnh quan thứ sáu, cho nên liền trực tiếp không lưu lại chút thông tin về cảnh giới thứ sáu và cảnh giới thứ bảy... Bởi vì, mở ra một cảnh quan, cảnh giới của Tà Thần Quyết liền sẽ tăng một bậc, theo đó thân thể của ngươi nhận được áp lực bạo tăng! Nếu ngươi mạnh mẽ tăng Tà Thần Quyết lên tới cảnh giới ngươi không thể thừa nhận, thân thể nhẹ thì bị thương nặng, nguyên khí đại thương, nặng thì huyền mạch nổ tung, thân thể vỡ vụn mà chết!

- Lấy thân thể hiện tại của ngươi, cho dù mở ra cảnh quan thứ nhất, đều sẽ lập tức nổ tan xác mà chết!

- ... Đáng sợ như vậy? Thuộc tính “Cuồng bạo” của Tà Thần Quyết là ý gì? Ta phải tới trình độ nào mới có thể sử dụng?

Vân Triệt hỏi.

Mạt Lỵ liếc nhìn hắn một cái, trên khuôn mặt kiều nộn chợt lóe lên khinh thường:

- Ngươi không cảm thấy ngươi hỏi vấn đề này còn quá sớm sao! Hiện tại huyền mạch ngươi mới sinh ra, một tia Huyền Lực đều không có, liền bắt đầu vọng tưởng muốn một bước lên trời?

- ... Được rồi, ngươi nói đúng.

Vân Triệt không phản bác, cũng không tiếp tục truy hỏi, hoàn toàn dời đi lực chú ý khỏi vấn đề cảnh quan kia, hít sâu một hơi nói:

- Tuy rằng khởi điểm có chút quá muộn, nhưng ta tuyệt sẽ không để huyền mạch Tà Thần này hoang phế! Ta sẽ lập tức, bắt đầu tu luyện!!

- Ọc ọc...

Lúc Vân Triệt đang tràn đầy quyết tâm, một tiếng kêu không thích hợp truyền đến từ trong bụng hắn, thoáng chốc trút bỏ hết khí thế vừa lên của hắn không còn một chút. Suốt cả một đêm và một buổi sáng chưa ăn được một miếng nào, bụng đã sớm kêu vang vì đói.

- Ngươi đã quen thuộc với huyền mạch như vậy, nên đi vào Sơ Huyền Cảnh thế nào, cũng không cần bản công chúa dạy ngươi. Hiện tại bản công chúa nhất định phải trở về trong Thiên Độc Châu, trong vòng ba ngày, không được phép quấy rầy bản công chúa.

Trước đó Mạt Lỵ liên tục ra tay, gặp phải kịch độc phản phệ hung mãnh, tuy rằng bị Thiên Độc Châu áp chế, nhưng làm kịch độc càng xâm nhập vào hồn phách, thật sự nếu không thông qua Thiên Độc Châu tinh lọc, liền có khả năng hồn nguyên tiêu tán, đến lúc đó, dù là Thiên Độc Châu đều không cứu được nàng.

- Trước hết chờ một chút, ta còn muốn hỏi một vài vấn đề... Ngươi vẫn luôn tự xưng “Bản công chúa”, chẳng lẽ ngươi là hoàng thất công chúa của đế quốc nào sao... Này này!!

Vân Triệt còn chưa hỏi xong vấn đề, thân thể Mạt Lỵ liền đã biến mất, hóa thành một đạo lưu quang đỏ thẫm tiến vào bên trong Thiên Độc Châu.

Dù bụng rất đói, nhưng hắn đã không thể trở về Thanh Lâm Trấn. Không chừng hiện tại đám người Tiêu Cuồng Vân đã phát hiện Tiêu Bát Tiêu Cửu chết thảm, nhất định sẽ nghĩ đến Tiêu Bát Tiêu Cửu chết có liên quan tới hắn, nếu như bị bọn họ gặp được, với thân thể không có chút Huyền Lực của hắn hiện tại, chắc chắn sẽ chết mười lần không sống sót.

Sau khi suy nghĩ một hồi, hắn liếc nhìn phiến sơn mạch không biết lan tràn đến nơi nào ở phía xa, khẽ cắn răng một cái, bước nhanh về phương hướng ngược lại với Thanh Lâm Trấn.

Đời này đường tu luyện huyền lực, liền lấy Xích Long sơn mạch làm khởi điểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.