Ông Bố Thiếu Soái

Chương 170: Chương 170: Gửi thiệp viếng thăm nhà họ Hạng, Tư Thành đòi công bằng!




Hạng Thiếu Quân thấy Lý Hồng Địa cung kính mời Hạng Tư Thành đến văn phòng, và sắp xếp thủ hạ đổi một bộ trang phục phù hợp với mình, ánh mắt Hạng Thiếu Quân hiện lên vẻ ngạc nhiên, do dự một lúc, nói: “Tư Thành à, mấy năm nay chắc chắn em đã trải qua không ít chuyện phải không?”

Hạng Tư Thành cười nhạt: “Nhà họ Hạng bỏ con, nhưng chung quy vẫn là con cháu của Bá Vương, đương nhiên không thể làm rớt huyết mạch này!”

Hạng Thiếu Quân cười mãn nguyện, anh ta là người có quan niệm rất nặng về dòng tộc, anh ta không cần biết bây giờ Hạng Tư Thành đạt đến độ cao nào, chỉ biết rằng, người em trai này của mình vẫn coi bản thân là người nhà họ Hạng, vậy là đủ rồi!

“Lý Hồng Địa!”

“Có thuộc hạ!”

Lý Hồng Địa vội vàng cung kính cúi người.

“Nói một chút thực lực hiện tại của nhà họ Hạng đi!”

“Vâng, thưa thiếu soái!”

Lý Hồng Địa suy nghĩ, nói: “Thế lực của nhà họ Hạng ở thành phố Hạng Vương có thể hình dùng bằng câu một tay che bầu trời!”

“Gần như tám phần tài nguyên trong thành phố đều do nhà họ Hạng trực tiếp nắm giữ hoặc gián tiếp quản lý.”

“Ông cụ nhà họ Hạng mười hai năm không ra ngoài, bây giờ cả nhà họ Hạng đều do phu nhân của ông ấy, Thẩm Tuyết Liên nắm quyền!”

“Bốn người con của ông cụ, ông cả nhà hạ Hạng mất tích nhiều năm trước, vẫn chưa quay về, ông hai nhà họ Hạng nắm quyền quản lý tất cả tài chính của nhà họ Hạng, ông Ba nhà họ Hạng quản lý thế lực ngầm, con gái của cụ Hạng gả cho con cháu nhà họ Tần ở thành phố Hàm Dương, nghe nói hiện tại đang thăm thân ở thành phố Hạng Vương!”

“Ha ha… không sót một chi tiết, rất đầy đủ…”

Ánh mắt Hạng Tư Thành lóe sáng, rồi liền vụt tắt!

“Tư Thành!”

Hạng Thiếu Quân hơi lo lắng lên tiếng: “Bà cô này của chúng ta không đơn giản, chồng của bà ta cũng là cậu năm nhà họ Tần cũng thuộc danh môn vọng tộc, tuy cậu năm này không có học vấn tài cán gì, lại ăn chơi hống hách, nhưng ông ta cũng là con trai của gia chủ nhà họ Tần, là con cháu của chi chính!

“Còn Thẩm Tuyết Liên…”, anh ta ngập ngừng, ánh mắt hận thù, trong mắt hai anh em họ, bà nội của mình chỉ có bà lớn nhà họ Hạng đã qua đời từ lâu, còn người tên là Thẩm Tuyết Liên chẳng qua chỉ là chỉ là vợ lẽ chiếm tổ mà thôi!

“Thẩm Tuyết Liên là con gái của nhà họ Thẩm danh gia vọng tộc, tuy là thân thích, nhưng cũng được yêu quý ở nhà họ Thẩm, đặc biệt là trở thành người nắm quyền nhà họ Hạng hiện tại, cũng có tiếng nói trong dòng chính nhà họ Thẩm!”

“Còn thương nhân nổi tiếng Thẩm Vạn Tam đã từng kế thừa nhà họ Thẩm sau mấy chục năm tích lũy đã tạo ra một đế quốc tiền bạc khổng lồ, trong cả nước, e rằng chỉ có nhà họ Trần cũng là danh gia vọng tộc mới có thể sánh bằng!”

“Nếu chúng ta muốn lấy lại gia nghiệp thuộc về chúng ta, chắc chắn Thẩm Tuyết Liên sẽ không thể đừng ngoài bàng quan, đến lúc đó, nếu ra tay, anh lo rằng nhà họ Thẩm sẽ không ngồi yên không quan tâm….”

Hạng Tư Thành cười ha ha, ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu: “Mười hai danh gia vọng tộc, đã có ba nhà cuốn vào, náo nhiệt như vậy thì mới thú vị!”

“Nhà họ Hạng mình từ đứng top ba danh gia ban đầu, hôm nay rớt xuống hàng cuối, trong đó, không ít đều là do Thẩm Tuyết Liên ban cho!”

Trong khuôn viên cổ kính, người nắm quyền hiện tại của nhà họ Hạng tập hợp đông đủ, Thẩm Tuyết Liên ngồi ở giữa, năm tháng đã mài mòn thanh xuân của bà ta, nhưng không hề tước đi tinh thần của bà ta!

Ở độ bảy năm mươi, dưới vẻ quyến rũ, cũng khó che mất sự uy nghiêm của bậc bề trên!

“Bà nội! Bà phải báo thù cho con! Tên con hoang đó đúng là đáng ghét!”

Hạng Bân thay bộ quần áo mới, khóc lóc mếu máo kể khổ.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.