Sau Khi Người Chồng Cặn Bã Trọng Sinh

Chương 1: Chương 1: Đừng để tôi tìm được anh




Edit: Hafrun

Beta: Hayin

Tiếng chìa khoá chuyển động trong ổ.

Cửa bị đẩy ra.

“Lạch cạch...”

Căn phòng lập tức tràn ngập ánh đèn.

Cố Tuế Tuế cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, ai đó đã vào phòng cô nhưng cô không tài nào cử động được.

Ý thức còn thanh tỉnh, nhưng cơ thể lại không thể động đậy. Cô nghe thấy một tiếng thở dài, ngay sau đó, người nọ ngồi xuống mép giường.

Ngón tay người kia vuốt nhẹ mặt cô, cảm giác lạnh băng như con rắn.

Một lúc lâu sau, người đàn ông xốc chăn, nằm sát lại, tay đặt lên người cô.

Cố Tuế Tuế ngửi thấy mùi nước hoa nam giới cùng mùi khói thuốc toả ra từ người kia, khiến người khác nhịn không được mà cảm thấy ghê tởm.

Khi Cố Tuế Tuế tỉnh dậy, trán đầy mồ hôi, trên giường chỉ còn một mình cô, mà trong không khí rõ ràng vẫn còn phảng phất mùi nước hoa nam xa lạ.

Cố Tuế Tuế kiểm tra khoá cửa, khoá phòng ngủ vẫn còn nguyên vẹn, khoá cửa chính cũng không có gì bất thường.

“Tuế Tuế, cậu sao vậy?” Bạn cùng phòng đi rửa mặt, có chút kì quái hỏi.

Cố Tuế Tuế thu hồi vẻ mặt dữ tợn, không đau không ngứa trả lời:“Không sao.”

Hiện tại cô không có bằng chứng chứng minh tối qua có một người đàn ông ôm cô ngủ.

“Tuế Tuế, đi rửa mặt nhanh lên, hôm nay là ngày đầu Đàm tổng nhậm chức, chúng ta phải đến sớm để tạo ấn tượng tốt với sếp mới.”

“Nghe nói Đàm tổng hơn chúng ta mấy tuổi nhưng giá trị con người vượt quá trăm triệu, nghe bảo còn đang độc thân, không biết anh ấy thích kiểu con gái nào.” Bạn cùng phòng nhìn Cố Tuế Tuế, ý vị thâm trường(*) nói:“Không biết ai có thể may mắn như vậy, được anh ấy để mắt tới.”

(*) ý vị thâm trường: chỉ ý tứ hàm súc, thâm sâu.

Trong đầu Cố Tuế Tuế đều là chuyện đêm qua, làm sao có thể để ý lời nói của bạn cùng phòng.

“Hôm nay tôi có chút việc, có lẽ sẽ phải xin nghỉ.” Một suy nghĩ nảy ra trong đầu Cố Tuế Tuế, cô muốn đi kiểm chứng ngay.

Bạn cùng phòng có chút sửng sốt, thầm nghĩ, đây là người Đàm tổng coi trọng, vì người này, Đàm tổng mới thu mua công ty. Nếu hôm sếp lớn nhậm chức, người này không xuất hiện, có lẽ Đàm tổng sẽ nổi giận. Vì thế nhanh chân chạy theo nói: “Tuế Tuế, cậu có chuyện gì sao? Tôi giúp cậu làm?”

Cố Tuế Tuế lắc đầu, nói: “Tôi có chút không thoải mái.”

Cô nói xong liền về phòng, cầm túi rời đi.

Bạn cùng phòng nhanh chóng gọi điện thông báo cho Đàm tổng.

Đầu dây bên kia, người đàn ông trả lời:“Tôi biết rồi.”

Cố Tuế Tuế đến bệnh viện, làm kiểm tra toàn diện, cuối cùng là xét nghiệm máu.

Các kết quả kiểm tra giám định tại chỗ đều không có gì bất thường.

Xét nghiệm máu mất 4 tiếng đồng hồ mới có kết quả.

Cố Tuế Tuế rũ mắt, ngồi trên hành lang dài, cảm giác ghê tởm trong người vẫn chưa biến mất.

Một người đàn ông ngồi bên cạnh đang hút thuốc, mùi thuốc lá nhàn nhạt bay tới.

Cố Tuế Tuế dường như lại cảm nhận được cảm giác bị người đàn ông ôm vào đêm qua, cô đột nhiên chạy vào phòng vệ sinh cạnh đó, bắt đầu nôn mửa.

Vốn dĩ buổi sáng không ăn gì, nên giờ chỉ nôn khan.

Không bao lâu, Cố Tuế Tuế nhận được kết quả xét nghiệm máu. Vì không hiểu thuật ngữ, nên cô mang kết quả cho bác sĩ ở trên tầng 4.

Bác sĩ hơi ngạc nhiên khi xem kết quả: “Gần đây cô có sử dụng thuốc ngủ không?”

“Thật sự là thuốc ngủ sao?”

Cố Tuế Tuế nghĩ thầm, đêm qua, thân thể không thể động nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh, là bởi vì thuốc sao?

“Theo kết quả, trong máu cô lẫn thành phần một loại thuốc, đó là loại thuốc ngủ phi benzodiazepine(*)”

(*) một loại thuốc an thần, các bạn tra gg tìm hiểu nhé, editor không rõ về tên các loại thuốc.

“Vậy loại thuốc ngủ này có xuất hiện tình trạng ý thức thanh tỉnh nhưng cơ thể không thể cử động không?”

“Cho đến hiện tại thì chưa từng ghi nhận tình huống như vậy, nhưng mỗi cơ thể trong các tình huống khác nhau, không thể loại trừ tác dụng phụ xuất hiện.”

“Cảm ơn bác sĩ.”

Cố Tuế Tuế rời khỏi bệnh viện, cô cầm kết quả, lập tức đi thẳng đến Cục cảnh sát gần đó.

Cố Tuế Tuế nói chuyện rất rõ ràng, từ chuyện xảy ra đêm qua đến cảm giác bản thân không ổn rồi đến bệnh viện kiểm tra, cả việc bác sĩ tra ra trong máu của cô có thành phần thuốc ngủ.

Nữ cảnh sát tiếp chuyện vừa nghe, cảm thấy vụ án này không lớn không nhỏ, lập tức cử cảnh sát cùng Cố Tuế Tuế về nhà.

Trong nhà, bạn cùng phòng đã rời đi, không có một bóng người. Suy xét đến vấn đề riêng tư của bạn cùng phòng, nên chỉ kiểm tra phòng ngủ của Cố Tuế Tuế và phòng khách.

Một cảnh sát đeo kính tiến vào phòng ngủ, lúc mở đèn, phát hiện ánh sáng có gì không đúng. Ánh mắt dừng ở chiếc đèn trần lớn, nhìn Cố Tuế Tuế, hỏi: “Có ghế đẩu không?”

“Tôi đi lấy.” Cố Tuế Tuế lấy một chiếc ghế đẩu từ bên ngoài vào.

Viên cảnh sát đeo kính đứng lên ghế, lấy ra một cái camera từ trong chiếc đèn tròn lớn.

Cố Tuế Tuế chỉ thấy ớn lạnh, một cảm xúc phẫn nộ trào dâng lên.

Bốn cái camera được tìm thấy ngay sau đó.

Vị cảnh sát kiểm tra kĩ càng cửa phòng, cửa phòng ngủ, còn mang cái cốc cô hay uống đi, nói rằng khi có kết quả cụ thể thì sẽ thông báo cho cô.

Cố Tuế Tuế dọn đến sống ở căn phòng này đã được hai năm, cô không bao giờ nghĩ trong phòng lại có nhiều camera như vậy.

Tưởng tượng trước camera, cô đã làm những việc riêng tư, chưa kể còn có con mắt nhìn chằm chằm cô qua những chiếc camera kia.

Cố Tuế Tuế cảm thấy vừa ghê tởm vừa buồn nôn.

Cố Tuế Tuế đứng trong phòng khách, nếu trước kia đây là căn phòng tràn ngập ấm áp thì bây giờ không khác gì một con quái thú há to miệng.

“Ai ghê tởm như vậy!” Ở đầu dây điện thoại bên kia, em trai Cố Tuế Tuế, Cố Bắc phẫn nộ nói.

“Không biết, cảnh sát vẫn đang điều tra. Khả năng lớn là chủ nhà.” Cố Tuế Tuế không nghi ngờ bạn cùng phòng. Vì bạn cùng phòng là nữ mà cô chắc chắn ngày hôm đó, người ôm cô là một người đàn ông.

“Vậy chị định ở chỗ nào?”

“Chị tính ở khách sạn vài hôm, chờ cảnh sát điều tra ra thì tính tiếp.”

“Vậy được, khi nào chị đến nhớ nhắn tên khách sạn với số phòng cho em. Dù có xảy ra chuyện gì, đều phải gọi điện cho em.”

Ngày hôm sau, cảnh sát gửi thông báo cho Cố Tuế Tuế.

Trên cái ly của Cố Tuế Tuế và bốn cái camera đều tìm thấy dấu vân tay của bạn cùng phòng. Bạn cùng phòng cũng thú nhận, là cô ta giấu camera vào phòng Cố Tuế Tuế, cô ta cũng là người hạ thuốc ngủ vào đồ uống của Cố Tuế Tuế và là người ôm Cố Tuế Tuế ngủ vào mỗi đêm.

Cố Tuế Tuế nửa chữ đều không tin, liền nói:“Nhưng cô ta là nữ.”

“Cô ta bảo cô ta là người đồng tính.”

Cố Tuế Tuế không nói đối phương không có khả năng thích mình, mà là cô ta không phải là người ôm cô ngủ, cô chắc chắn, người kia là nam. Người nọ có mùi kem cạo râu và mùi thuốc lá, cô không thể nhầm được.

Nhưng Cố Tuế Tuế không có bằng chứng xác thực. Bạn cùng phòng như là một người khác, đi đến trước mặt cô, khuôn mặt áy náy:“Xin lỗi, tôi không nên lắp thiết bị theo dõi vào phòng cậu, cũng không nên hạ thuốc cậu, không nên ôm cậu ngủ.”

“Tôi sẽ dọn ra ngoài, cũng sẽ từ chức.”

“Hy vọng cô sẽ tha thứ cho tôi.”

Rõ ràng bạn cùng phòng đang nói dối. Trong ánh mắt cô ta cất giấu sự vui vẻ, đó là sự vui vẻ vì sắp được nhận thù lao.

Cố Tuế Tuế lạnh lùng nhìn cô ta, bỗng dưng cô vươn tay, vỗ bả vai cô ta:“Nếu cô tự nguyện nhận cái lỗi lầm này, vậy thì tôi chỉ có thể nhắm vào cô để trả thù.”

Mặt mày cô buông xuống, trên mặt hình thành một bóng ma, khác hẳn cô gái dịu dàng đáng yêu thường ngày. Sự tương phản lớn như thế khiến cho người khác không rét mà run.

Bạn cùng phòng bị doạ cho hoảng sợ, lắp bắp nói:“Thật lòng xin lỗi...”

“Tôi cũng vì hành động tiếp theo mà cùng cô nói một câu xin lỗi...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.