Sủng Mị

Chương 447: Q.2 - Chương 447: Âm mưu đáng sợ (thượng,hạ)




"Ngươi xác định thời điểm lúc đó là mười hai năm trước? Khi đó ngươi chỉ mới 11 tuổi ?"

Diệp Khuynh Tư nhẹ giọng hỏi.

"Nói chuẩn xác hơn lúc ấy ta khoảng chừng mười tuổi mấy tháng, trước khi tham gia Thiên Hạ Quyết đã bị đám người Hồn Điện kiểm tra Linh Luân rồi, vấn đề số tuổi hẳn là không sai." Sở Mộ nói.

Cái gọi là Linh Luân chính là vòng đời phát triển của một con người, khảo nghiệm niên kỉ sẽ thông qua linh hồn và cơ thể để phán đoán một người đã sống bao nhiêu năm, từ đó định ra bậc thang khi tham gia Thiên Hạ Quyết. Phương thức này là vì phòng ngừa những người đã vượt qua số tuổi quy định nhưng phục dụng linh dịch đặc thù giảm bớt tính mạng, làm cho bề ngoài trẻ tuổi hơn thực tế. Nếu như đám người đó tham gia vào đại hội dành cho thanh niên đồng lứa sẽ đánh mất thăng bằng trầm trọng.

Sở Mộ mười lăm tuổi rèn luyện trên Yểm Ma đảo, nửa năm sau tiến vào Tù đảo sinh tồn, ba năm sau đó bước vào Yểm Ma thành rồi kết thúc đại sự gia tộc khi mười chín tuổi.

Lúc ban đầu Băng Lam dự định tới đón Sở Mộ rời đi khi hắn mười tám tuổi, sau đó bởi vì chuyện của Sở Thiên Mang dẫn phát một trường phong ba bão táp, cho nên Băng Lam trì hoãn một năm mới tiến vào Tây Giới.

Bản thân Sở Mộ cũng không lưu ý nhiều về tuổi của mình, lúc trước kia hắn tính toán mình đại khái là 21, không có nghĩ tới mình hiện tại đã hơn 22 tuổi.

24 tuổi trở xuống xem như là bậc thang thứ ba, Sở Mộ 22 tuổi thật ra là hơi nhỏ so với các thí sinh ở bậc thang thứ ba. Về phần những người dưới 20 tuổi đoán chừng chỉ tới tham gia náo nhiệt mà thôi, khả năng tranh đoạt vinh quang không lớn.

“Một mình ngươi đơn độc cố gắng trong mười hai năm." Diệp Khuynh Tư thở dài cảm thán.

"Ờ !"

Sở Mộ cũng gật đầu xác nhận.

Thế nhưng, sau khi thấy Diệp Khuynh Tư trừng mắt nhìn mình, Sở Mộ lúc này mới kịp phản ứng, vô cùng kích động nắm chặt bàn tay Diệp Khuynh Tư.

"Là Thiên Hạ Quyết." Sở Mộ đột ngột kinh hô.

Diệp Khuynh Tư trực tiếp làm lơ bàn tay hắn, gật đầu nói:

"Dựa theo thời gian cụ thể, có lẽ thời điểm ngươi chín hoặc mười tuổi đã tiến vào Đế Thánh thánh vực, rất có thể là thời gian diễn ra Thiên Hạ Quyết không chênh lệch nhiều lắm. Không biết có phải là do ta quá nhạy cảm hay không, nhưng trên thực tế đoạn thời gian này quả thật có điểm kỳ lạ."

"Bất kể đó là chuyện gì, nhưng đội ngũ Thánh vệ chắc chắn sẽ ghi chép thời gian và danh tính tất cả những người tiến vào Thánh vực, chỉ cần đi tìm Thánh vệ trưởng là biết ngay thời gian chính xác."

Sở Mộ kích động nói.

Diệp Khuynh Tư nói lời này khiến cho Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng nhận ra bàn tay Diệp Khuynh Tư vẫn để yên lập tức không hề khách khí nhích mông lại gần một chút, cực kỳ dứt khoát hôn lên khuôn mặt khả ái của Diệp Khuynh Tư, cười nói:

"Khuynh Tư, nàng thật sự quá tốt."

(Tình cảm hai anh chị tăng trưởng một cấp rồi nhá, sau này ta sẽ chuyển sang ‘chàng và nàng’ cho thân mật – Dg ^_^)

Thân thể Diệp Khuynh Tư mới vừa giảm nhiệt lại bất chợt bùng phát, từng làn mây đỏ chậm rãi lan tràn khắp toàn thân nàng, khẽ gắt giọng:

"Còn chưa biết có phải là trùng hợp hay không mà, lưu manh !"

"Ít nhất là có đầu mối tra xét nha !" Sở Mộ cười phá lên.

Hắn không quản phân tích này chính xác hay không, trực tiếp kéo Diệp Khuynh Tư chạy tới Đế Thánh thánh điện, trước tiên phải xác định thời gian tiến vào Đế Thánh thánh vực rồi mới có thể phán đoán đầu mối rõ ràng.

Từ đó có thể xác nhận thời gian hắn tiến vào Đế Thánh thánh vực có trùng hợp với đại hội Thiên Hạ Quyết hay không.

Sở Mộ cũng biết thân phận cấp bảy Điện Chấp không có quyền kiểm tra bản ghi chép tiến vào Đế Thánh thánh vực. Cho nên hắn cố ý đi tìm Vũ điện chủ nhờ xử lý dùm việc này.

Vũ điện chủ cũng không hỏi cái gì, rất dứt khoát đưa lệnh bài cho Sở Mộ, có lệnh bài Điện chủ trong tay thì Thánh vệ sẽ không thể làm khó hắn rồi. Đầu mối sự tình mười hai năm trước sắp sửa được vén màn.

Thế nhưng, Sở Mộ tìm kiếm hồi lâu không có phát hiện nội dung ghi chép mẫu thân Băng Lam tiến vào Đế Thánh thánh vực, điều này làm cho Sở Mộ cảm giác vô cùng kỳ quái.

"Có phải là đoạn thời gian này không?"

Diệp Khuynh Tư chỉ vào một đoạn nội dung duy nhất không có đánh dấu mũi tên và thân phận.

Băng Lam có thể tùy ý tiến vào Đế Thánh thánh vực, đồng thời cũng không bị phong ấn hồn ước, có lẽ đoạn nội dung không tên này quả thật chính là thời gian nàng tiến vào Đế Thánh thánh vực.

Trải qua một phen so sánh kỹ lưỡng, Sở Mộ phát hiện thời gian Băng Lam dẫn mình tiến vào Đế Thánh thánh vực chính là lúc Thiên Hạ Quyết mười hai năm trước.

"Thời gian đúng lúc trùng hợp, xem ra trên một trình độ nhất định đã nói rõ vấn đề."

Diệp Khuynh Tư nhìn bản ghi chép này, trầm giọng xác nhận.

Sở Mộ gật đầu đồng ý, chẳng qua là hắn rất khó hiểu đến tột cùng thiếu nữ phản bội và Thiên Hạ Quyết có quan hệ như thế nào?

"Nơi này hẳn là có rất nhiều khả năng, bây giờ suy đoán lung tung nhất định là không có kết quả."

Diệp Khuynh Tư tiếp tục nói.

"Chúng ta trở về Liệu thương điện xem một chút, ta đưa một ít đồ vật cho Đức Lão linh sư giám định, nói không chừng hắn có thể tìm được thứ gì đó hữu ích." Sở Mộ nói.

Sở Mộ vừa nói xong liền kéo tay Diệp Khuynh Tư trở lại Liệu thương điện, lúc này Đức Lão linh sư đã hoàn thành giám định đống đồ vật hư nát kia, chậm rãi bày ra ở trước mặt Sở Mộ. Sau đó chỉ vào từng cái một, nói:

"Lá cây là của Quỷ Chu Hoa Yêu, trải qua cường hóa đặc thù nên ở trong đất thời gian rất lâu nhưng không hủ thực. Khoáng thạch đều là những loại hi hữu có thể dùng để chế tạo hồn trang, những cánh hoa này không thể xác định, có thể là do hủ thực quá độ đã không còn hình dáng cũ, hoặc là không có liệt vào nhóm Thực Vật giới Hồn sủng của Sủng Giám."

"Không có những thứ gì đặc thù sao? Những cánh hoa này có thể là của Đế Thánh Hoa không?" Sở Mộ lập tức dò hỏi.

"Không phải, có thể là của sinh vật khác." Đức Lão linh sư lắc đầu phản bác.

Trên mặt Sở Mộ lộ vẻ thất vọng, một lúc lâu sau tựa hồ nhớ lại đống vật phẩm còn có một mảnh kim khí liền hỏi:

"Vậy thì mảnh kim khí kia?"

"À, nó được gọi là Thái Dương Kim, là một loại kim khí tương đối quý hiếm ở trên thị trường. Thông thường được dùng làm vật phẩm trang sức, nói thí dụ như nhẫn, vòng tay, con dấu …vân…vân !"

Đức Lão linh sư lập tức trả lời.

"Ấn Vinh Quang của Thiên Hạ Quyết là dùng Thái Dương Kim chế tạo."

Diệp Khuynh Tư là Linh sư nên hiểu rõ các loại tài liệu, cố ý nhắc nhở Sở Mộ một câu.

Diệp Khuynh Tư vừa nói như thế, Sở Mộ liền hiểu ra vấn đề.

"Đức Lão linh sư, mảnh Thái Dương Kim này đại khái bị hủ thực bao lâu?"

Sở Mộ hỏi tới.

"Khoảng chừng mười năm đến mười lăm năm, tại sao đột nhiên hỏi đến chuyện này, người trẻ tuổi hẳn là quan tâm đến Hồn sủng cường đại chứ?" Đức Lão linh sư nghi ngờ hỏi lại.

Sau khi nghe Đức Lão linh sư hồi đáp, Diệp Khuynh Tư và Sở Mộ lập tức rơi vào trạng thái trầm tư, một hồi lâu sau trong lòng hai người dần dần cho ra đáp án.

Ít nhất chủ nhân con dấu rất có thể chính là đầu mối Sở Mộ muốn tìm.

"Thiên Hạ Quyết mười hai năm trước, Đế Thánh thánh vực có mở ra cho tuyển thủ dự thi không?"

Sở Mộ mở miệng hỏi lão Linh sư.

Đức Lão linh sư có thân phận cực cao trong Hồn Điện, nói không chừng Đức Lão linh sư có biết một ít chuyện tình năm đó.

"Cái này… hẳn là có !"

Trong lúc nhất thời Đức Lão linh sư cũng không dám trả lời chắc chắn.

"Vậy thì từng có tuyển thủ nào tham gia Thiên Hạ Quyết tiến vào đó rồi không có đi ra không? Hơn nữa còn là một thiếu nữ?"

Sở Mộ tiếp tục hỏi.

Sở Mộ bây giờ đang suy luận theo phương hướng thiếu nữ phản bội chính là nữ Hồn sủng sư khiêu chiến vinh quang tại Đế Thánh thánh vực mười hai năm trước, kết quả là gặp phải sự tình nào đó trong Đế Thánh thánh vực biến thành nửa người nửa sủng.

Bởi vì nguyên nhân đặc thù cho nên thân phận của nàng sẽ bị đội ngũ Thánh vệ nhận ra và giải quyết, cho nên nàng một mực ẩn núp trong Đế Thánh thánh vực chờ đợi những người khác tiến vào, hi vọng thông qua người khác dẫn nàng ra ngoài.

"Chuyện này à? Chỗ này của ta có ghi chép, để ta đi điều tra xem, chuyện tình lâu như vậy bảo lão nhân gia ta làm sao nhớ nổi."

Đức Lão linh sư hiển nhiên là ngươi vui vẻ, rất thích giúp người, vừa nói xong liền cất bước rời đi.

Sau khi Đức Lão linh sư rời khỏi, Sở Mộ nói suy luận của mình cho Diệp Khuynh Tư nghe.

Lúc đầu Diệp Khuynh Tư cũng cho rằng như thế, nhưng nàng cảm thấy chuyện này không phải đơn giản như bề ngoài. Nguyên nhân chủ yếu là nếu như thiếu nữ phản bội đã là tuyển thủ Thiên Hạ Quyết thì phải biết bên trong Đế Thánh thánh vực không thể nào xuất hiện tình huống ký kết hồn ước. Đây là một điểm khiến cho người ta khó hiểu, giải thích không thông.

Sau đó không lâu Đức Lão linh sư liền chạy ra, sắc mặt trở nên ngưng trọng mấy phần.

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư nhận ra vẻ mặt Đức Lão linh sư biến hóa kỳ lạ, trong đó khẳng định còn có sự tình quỷ dị.

"Ta đã điều tra rồi, hơn nữa còn tiến hành so sánh, mảnh kim khí đích xác là con dấu Vinh Quang của Thiên Hạ Quyết, năm đó đúng là có một vị Hồn sủng sư đi vào Đế Thánh thánh vực nhưng mà không có ghi chép mất tích hay tử vong."

Đức Lão linh sư nói xong chợt chuyển tầm mắt ra sau lưng Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cũng ý thức được có người khác đến, vừa xoay người sang liền phát hiện Vũ điện chủ mặt mày nghiêm trọng đứng ở nơi đó.

"Vũ điện chủ?" Sở Mộ kêu lên kinh ngạc.

Đứng ở phía sau lưng Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư chính là Vũ điện chủ, hắn từ đầu đến cuối vẫn duy trì bộ mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Ta chỉ cảm thấy ngươi tra xét chuyện tình có chỗ kỳ quái, cho nên cố ý tới xem một chút."

Vũ điện chủ mở miệng nói.

Đức Lão linh sư nhìn thoáng qua Vũ điện chủ, chậm rãi nói: "Các ngươi tự mình hỏi Vũ điện chủ đi."

Đức Lão linh sư vừa nói như thế, hai mắt Sở Mộ lập tức trừng lớn tràn đầy nghi ngờ, nhìn chằm chằm vào Vũ điện chủ có vẻ khổ sở.

Nhưng hắn chưa kịp hỏi thì Vũ điện chủ đã nói trước:

"Ta nghĩ cái người mà các ngươi muốn tìm mười hai năm trước chính là một vị bằng hữu của ta. Trên thực tế ở thời điểm ngươi cố ý đi vào Đế Thánh thánh vực thì ta đã đoán được ngươi rất có thể liên quan tới sự tình kia, mặc dù ta chỉ biết một ít chuyện."

"Vậy thì tại sao ngươi không trực tiếp nói cho ta biết?"

Sở Mộ cảm thấy rất mê hoặc, thậm chí hắn căn bản không rõ chuyện này tại sao lại quan hệ tới Vũ điện chủ.

Vũ điện chủ ngồi xuống bên cạnh, cầm lấy mảnh kim khí tàn phá trong tay Đức Lão linh sư lật qua lật lại trên tay mình, hồi lâu sau mới nói:

"Ngươi không nên suy nghĩ quá nhiều, thật ra ta chỉ là một người ngoài cuộc, từ tình huống của vị bằng hữu kia làm cho ta cảm giác mơ hồ và nghi hoặc, có lẽ bên trong Đế Thánh thánh vực ẩn tàng thứ gì đó rất đáng sợ."

"Vị bằng hữu của ta tên là Hắc Đình, năm đó hắn 28 tuổi, cũng là một cơ hội cuối cùng tham gia Thiên Hạ Quyết, hắn lựa chọn săn thú cảnh trong Đế Thánh thánh vực không hề do dự. Bởi vì hắn không phải là thành viên Hồn Điện chúng ta cho nên không biết nhiều về Đế Thánh thánh vực, trước khi hắn tiến vào đó cố ý hỏi thăm ta tin tức về Đế Thánh thánh vực, hi vọng có thể gia tăng cơ hội đột phá cảnh thành công."

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cũng ngồi xuống, yên lặng lắng nghe Vũ điện chủ tường thuật chuyện xưa. Bởi vì bọn họ cũng cảm giác được phía sau chuyện này đang ẩn tàng thứ gì đó đáng sợ.

"Hắc Đình trở lại không có xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng mà sau khi trở về không hề trao đổi hay thăm hỏi gì ta cả. Lúc ban đầu ta cho rằng hắn cảm thấy ảo não bởi vì không có bắt được Hồn sủng độ khó cao nên không để ý nhiều lắm. Nhưng mà sau đó ta dần dần phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.”

"Vấn đề gì?"

Sở Mộ hô hấp bắt đầu dồn dập, không nhịn được hỏi một câu.

"Tính tình hắn thay đổi, biến thành một Hắc Đình xa lạ mà ta chưa từng quen biết. Quan hệ giữa ta và hắn vốn là huynh đệ tình thâm, ta hiểu hắn hơn bất cứ người nào. Vì thế hắn có thể lừa gạt tất cả người khác, nhưng tuyệt đối không thể che giấu được đôi mắt của ta."

Nhắc tới tình hình lúc đó, cảm xúc Vũ điện chủ rõ ràng biến hóa kịch liệt.

“Tính tình thay đổi?”

Sở Mộ lập tức liên tưởng đến Mị thuật Hoa hệ của thiếu nữ phản bội. Nếu trong lúc bằng hữu Vũ điện chủ khiêu chiến vinh quang tiến vào Mạn Vũ Hoa Hải, vậy thì khả năng Hắc Đình gặp phải thiếu nữ phản bội là rất lớn.

Hắc Đình bị phong ấn hồn ước cho nên hắn không thể nào mang nàng rời khỏi Đế Thánh thánh vực. Nhưng mà một chuyện rất có thể xảy ra là Hắc Đình đã bị Mị thuật mê hoặc tư tưởng, làm cho con người hắn thay đổi triệt để.

"Sau đó thì sao? Hắc Đình bây giờ đang ở đâu? Có làm chuyện gì quái dị không? Nếu không tại sao ngươi có nhận ra hắn thay đổi? Ngươi có phát hiện gì khác lạ trong Đế Thánh thánh vực?"

Sở Mộ lập tức hỏi tới.

"Thật ra ta không biết bên trong Đế Thánh thánh vực xảy ra chuyện gì, ta chỉ biết là hắn khẳng định đã trải qua tình huống quỷ dị nào đó mới dẫn đến những chuyện về sau."

Vũ điện chủ thở dài một hơi buồn bã.

"Sau đó thì sao?"

Sở Mộ rất muốn cái gã Hắc Đình này rốt cuộc đã làm gì chuyện gì, có phải là bị thiếu nữ phản bội khống chế tư tưởng hay không.

Nếu như Hắc Đình bị thiếu nữ phản bội khống chế tư tưởng, vậy thì thời điểm nàng tiến vào đến thế giới loài người khẳng định sẽ lợi dụng người này để xử lý một vài chuyện.

"Hắn làm chuyện gì hả?"

Vũ điện chủ hít vào một hơi thật sâu, giống như đang cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Nhìn bộ dạng Vũ điện chủ mặc dù không có lộ ra cảm xúc đau khổ và chán chường, từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên thái độ nghiêm túc. Nhưng mà trong lúc vô tình vị nam tử này thể hiện ra cảm giác bất đắc dĩ và có lẽ là ... vô lực.

"Những chuyện sau đó ta không nhắc lại nữa, thật ra chuyện này ngươi cũng biết."

Vũ điện chủ cuối cùng cũng chịu mở miệng.

"Ta biết?"

Sở Mộ lại càng nghi ngờ khó hiểu.

"Vũ Lang con trai ta chết đi, chuyện này là do hắn chỉ thị."

Giọng nói Vũ điện chủ bằng phẳng và tĩnh táo, nhưng khó thể che giấu tâm tình cay đắng trong lòng.

Vũ điện chủ nói câu này khiến cho Sở Mộ bị trấn trụ lần nữa.

Vũ điện chủ thấy Sở Mộ lộ vẻ kinh ngạc cũng không cố ý ẩn giấu thêm điều gì, mở miệng nói:

"Cái tên Hắc Đình này chính là chủ mưu đứng sau màn của Thương Minh thường xuyên đối nghịch với ta. Chủ tử Trầm Dịch Thành dựa dẫm làm xằng làm bậy chính là hắn. Hắn làm rất nhiều chuyện chỉ có ta rõ ràng nhất, mới đầu ngại tình huynh đệ nên ta không tố giác hắn, nhưng về sau hành vi của hắn càng lúc càng ngang ngược, cuối cùng ngay cả ta cũng rất khó tìm thấy sơ hở, chỉ có thể âm thầm ngăn cản hắn hành động"

Vũ điện chủ lắc đầu nói.

Đến lúc này Sở Mộ thật sự rung động, kết quả này đúng là nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn. Vũ điện chủ nhắc Hắc Đình, cái người khích bác, ly gián hai thế lực lớn Hồn Điện và Nguyên Tố môn phát sinh mâu thuẫn rất có thể là Hồn sủng thứ nhất của mình, thiếu nữ phản bội. Hoặc ít nhất hắn cũng bị thiếu nữ phản bội kia khống chế.

Trong lòng Sở Mộ chấn động thật lâu không thể nào bình tĩnh nổi, trong đầu hiện lên vô số nghi ngờ và có cả cảm giác kinh hãi.

Mặc dù Sở Mộ không biết thiếu nữ phản bội tìm trăm phương ngàn kế chạy đến thế giới loài người là vì cái gì, cũng không biết lai lịch chân chính của nàng. Nhưng mà hắn cảm thấy nàng nhất định là có âm mưu, thậm chí là rất nhiều mục đích cực kỳ đáng sợ. Nếu không, nàng hoàn toàn không cần phải xen lẫn vào nội bộ các thế lực, sau đó dần dần khống chế gây mẫu thuẫn các thế lực với nhau.

Thế lực tranh đấu lẫn nhau thường thường phát sinh từ những đại nhân vật tay nắm quyền to, bọn họ có địa vị và quyền lực chí cao có khả năng nghĩ ra biện pháp và các loại thủ đoạn chỉ để đạt được mục đích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.