Sủng Mị

Chương 804: Q.2 - Chương 804: Quyền uy nữ Chiến thần




Lần này Hồn Minh triệu tập rất ít cường giả đi công chiếm Tuyết thành. Tổng soái là Hùng Mạt Mạch Lăng, phía dưới là Cổ Hà và một thành viên Tam Thập Nhị Ngân tên là Hoa Minh.

Người này có một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, tuy rằng cảnh giới này đã có thể so sánh với Thập Lục Tuyệt. Nhưng mà Hoa Minh chỉ có duy nhất một đầu chủ sủng Thiên Thụ Mẫu Yêu, những Hồn sủng khác quả thật không ra hình dáng gì. Thực lực tổng thể vẫn còn thua kém Thập Lục Tuyệt rất xa.

Trước giờ không có người nào biết Hoa Minh dưới tình huống phần lớn Hồn sủng chỉ là trung đẳng đế hoàng, làm sao lại có được con Mộc hệ Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong. Thế nhưng, hắn dựa vào đó nhận được danh vọng và địa vị tương đối cao tại Vạn Tượng Cảnh.

Cả Vạn Tượng Cảnh dân số lên tới hàng tỷ người, thành trì trăm vạn, địa vực, địa giới nhiều không kể xiết. Thế mà có cường giả có Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong lại ít ỏi như lá mùa thu, bất kỳ người nào cũng là bá chủ một phương. Tất cả Hồn sủng sư đều đi lên từ cấp nô bộc, sau đó đau khổ tu luyện, vượt qua vô số hiểm nguy mới đạt tới cấp đế hoàng. Vì thế bọn họ đáng được thế nhân tôn kính, đáng được người đời sùng bái như thần tượng.

Vinh hoa phú quý đối với bọn họ là chuyện đơn giản, Rượu ngon, gái đẹp muốn là có, không hề thiếu thốn. Chỉ tiếc là cuộc sống hưởng thụ vốn là ngắn ngủi, kể từ khi bước chân lên con đường tu luyện, tranh đoạt và sinh tử luôn luôn đi cùng một chỗ, tránh cũng không thoát. Cho nên người xưa mới có câu nói lưu truyền cổ kim:

“Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.”

Mấy năm trước hắn vừa mới tiến vào hàng ngũ Tam Thập Nhị Ngân đã bị cấp trên điều tới đây chống đỡ liên quân của ba thế lực lớn.

Hoa Minh nắm trong tay Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong quả thật có thể hoành hành ngang ngược xuyên suốt hàng trăm địa vực, địa giới. Nhưng mà trong Vạn Tượng Cảnh cuối cùng vẫn một ít người khiến hắn kiêng kỵ.

Lúc này một mình hắn đối mặt với nhóm cường giả ba thế lực lớn vây công, cho dù thực lực Hoa Minh mạnh hơn nữa cũng sinh ra ý niệm chạy trốn trong đầu.

Nhưng Hoa Minh thật sự buồn bực muốn chết, bởi vì hắn đã sắp kiên trì không nổi, bất kỳ lúc nào cũng có thể bại trận tử vong.

Nhưng mà …

"Hoa Minh, khống chế Yêu Linh Hồn sủng của lão gia hỏa kia, nếu để ta lại gần một lần nữa. Ta sẽ đập bể đầu ngươi !"

Hùng Mạt Mạch Lăng cực kỳ tức giận, quay đầu lại mắng chửi ầm lên.

Lúc này Hùng Mạt Mạch Lăng đang chiến đấu trên trời cao, hắn khống chế chính là một con Mộng Yêu đế hoàng hình dáng quỷ quái chí cực. Cánh tay thật dài rủ xuống lắc lư theo gió, thân ảnh chập chờn như hồn ma trong mấy chuyện xưa. Mỗi lần phát động kỹ năng, khí lưu xung quanh lại biến ảo mơ hồ làm cho lòng người rét lạnh.

Mặc dù thực lực Mộng Yêu đã đạt tới trình độ đế hoàng đỉnh phong, nhưng thời điểm chiến đấu vẫn khó lòng ứng phó Huyết Ẩm Dạ Yêu của Hồn sủng cung Trác lão.

Trác lão có ý thức chiến đấu rất tốt, biết rõ đầu Hồn sủng thực lực tiếp cận cấp chúa tể của Hùng Mạt Mạch Lăng cực mạnh. Cho nên Trác lão không có ý ngạnh kháng với nó, mà từ lúc bắt đầu không ngừng đảo quanh Mạch Lăng tìm cách tìm kiếm sơ hở tiến hành đánh lén.

Chỉ tiếc là Mạch Lăng không phải là hạng người hời hợt. Trác lão đánh lén mấy lần đều thất bại, sau đó đành phải triệu hồi Huyết Ẩm Dạ Yêu trở về gia nhập đội ngũ vây công Mạch Lăng.

Hoa Minh khống chế Dực hệ Hồn sủng bay lên không trung, mệnh lệnh cho Thiên Thụ Mẫu Yêu bố trí Đằng Lâm trôi nổi ở giữa không trung bảo vệ Hùng Mạt Mạch Lăng. Nói thật ra hắn rất hi vọng Mạch Lăng bị trúng một kích trí mạng chết luôn cho rồi, khi đó hắn sẽ lập tức dẫn Hồn sủng rời khỏi chiến trường. Hắn tu luyện vất vả, cộng thêm cơ may hiếm có mới đề thăng lên tới cấp bậc này, hưởng thụ còn chưa đủ làm sao nguyện ý khai báo ở chỗ này chứ?

"Thái Thản cự nhân phòng ngự quá mạnh, chúng ta phá không nổi !"

Sắc mặt Đằng nguyên lão trầm trọng hơn vài phần, ánh mắt quét qua mấy cường giả đồng cấp với mình.

Bên phía bọn họ có bốn đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, 16 đầu cao đẳng đế hoàng, tổng cộng là 20 đầu Hồn sủng cường đại vây công Mạch Lăng - Thái Thản cự nhân. Nhưng mà đám cường giả mạnh nhất Tuyết thành hợp lực vẫn không thể phá vỡ phòng ngự của Thái Thản cự nhân, quá trình chiến đấu ngược lại lâm vào thế yếu.

Ba thế lực lớn đương nhiên biết thực lực Tứ Hùng rất mạnh, nhưng lại rất ít cơ hội đối kháng chính diện. Đến hôm nay chiến tranh bộc phát, Hùng Mạt Mạch Lăng biểu hiện ra thực lực cường đại khiến cho tất cả mọi người da đầu tê dại.

Dựa vào thực lực một người đối kháng chính diện với hai phần ba cường giả cấp trưởng lão và nguyên lão tại Tuyết thành. Cũng may lần này Mạch Lăng không có thời gian triệu tập đầy đủ Thập Lục Tuyệt, Tam Thập Nhị Ngân. Nếu không Tuyết thành đã thất thủ từ lâu rồi.

Mạch Lăng quá mức cường đại, một mình tung hoành như chốn không người. Mỗi lần Thái Thản cự nhân thi triển kỹ năng đều bộc phát lực sát thương trên quy mô lớn, các cường giả ba thế lực lớn phải liên thủ chống đỡ mới tạm thời vượt qua, nhưng càng đánh lâu tình hình lại càng nguy hiểm.

"Ha ha ha, thì ra điện hạ cũng đến, mau giúp ta một tay tiêu diệt cái đám gia hỏa ngoan cố này."

Mạch Lăng chợt cười to một tiếng, ánh mắt nhìn tới nữ tử trên lưng Quan Hoàng Vương từ đằng xa bay tới.

Đằng nguyên lão và Trác nguyên lão nghe thế liền kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn lại.

Lúc nãy bọn họ đã nhận ra một cỗ khí tức khổng lồ đánh tới, nhưng không có thời gian lưu ý tình huống nơi khác. Hiện tại Thiên Cơ Mục Thanh Y tiến vào chiến trường lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

Một mình Mạch Lăng đã áp chế gần hết cường giả Tuyết thành rồi. Nếu như Thiên Cơ Mục Thanh Y xuất thủ, Tuyết thành khẳng định bị hủy diệt. Trong lúc nhất thời Đằng nguyên lão, Trác nguyên lão, Chương nguyên lão cảm nhận áp lực cực lớn, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển tìm biện pháp hóa giải nguy cơ.

"Tất cả cấp đế hoàng dừng tay ~!"

Mục Thanh Y ngồi trên lưng Quan Hoàng Vương, thanh âm lạnh băng truyền khắp chiến trường, ẩn trong đó còn có cảm xúc giận dữ khó thể ức chế.

Mạch Lăng, nguyên lão, trưởng lão, điện chủ, cung chủ, giới chủ, cùng với đông đảo cường giả Hồn Hoàng cảm thấy vạn phần khó hiểu. Không rõ tại sao nữ Chiến thần Thiên Cơ lại bảo bọn họ ngừng chiến.

Nhưng mà tất cả bọn họ nghe thấy Thiên Cơ nói một câu cũng lập tức lùi về phía sau, hoàn toàn không có người nào dám làm trái ý nàng.

"Trong vòng một phút nếu còn Hồn sủng đế hoàng nào thi triển kỹ năng, Bổn cung sẽ xuất thủ đánh chết."

Đây rõ ràng là đại biểu cho quyền lực tuyệt đối, Quan Hoàng Vương buông thả lực lượng hỏa diễm hoàng kim ra khắp chiến trường gần trăm dặm, tùy thời cảm ứng tất cả sinh mạng tại nơi này.

Sinh vật cấp chúa tể có lực chấn nhiếp kinh khủng không thể nghi ngờ, tất cả Hồn Hoàng hai phe nhận được mệnh lệnh vội vã dừng tay. Bởi vì bọn họ cảm thấy bản thân mình đang bị Quan Hoàng Vương khóa định, không có một ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Trước tiên lui ra !"

Đằng nguyên lão có thể cảm giác được nữ Chiến thần Thiên Cơ tức giận dị thường cũng không dám tái chiến. Hắn quát to một tiếng ra lệnh cho tất cả cường giả Hồn Hoàng lui về trận doanh của mình, tạm thời không được phép phát động công kích.

Mạch Lăng nhíu mày suy tư, không biết Thiên Cơ Mục Thanh Y tại sao lại ngăn cản chiến tranh. Nhưng Mạch Lăng cũng không muốn trở mặt với nữ Chiến thần, làm vậy hoàn toàn không có chỗ tốt đối với hắn. Vì thế hắn cũng phất tay ra lệnh cho tất cả Hồn Hoàng bên mình ngừng tay, im lặng chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp.

Chiến trường hỗn loạn cùng cực, tất cả mọi người vốn đang chém giết đỏ cả mắt bỗng nhiên thu hồi Hồn sủng, đồng thời lui về phía sau, thanh âm bạo tạc cũng đột ngột đình chỉ. Cảnh tượng như thế đúng là quá mức quỷ dị.

Thật sự khó thể tưởng tượng nổi một tràng chiến tranh quy mô lớn như thế lại bị ảnh hưởng bởi tiếng nói của một người. Trận doanh Hồn Hoàng song phương đều đè nén oán hận, tạm ngừng chiến đấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.