Sủng Mị

Chương 470: Q.2 - Chương 470: Trao đổi con tin






Diện tích trên đỉnh núi không tới một trăm thước, mặt đất lởm chởm nham thạch và khe nứt tạo thành các loại hình dáng kỳ quái.

Đỉnh núi rất cao, thời thời khắc khắc đều có cuồng phong lạnh thấu xương quét qua. Đôi khi cơn gió thổi bay đá tảng lăn xuống tận chân núi vang lên thanh âm khô khốc.

Lúc này trên một sườn núi là Cẩn Nhu công chúa, ngoại trừ vẻ đẹp hấp dẫn ánh mắt người ta còn có khí chất trang nghiêm đặc biệt.

Hai bên Cẩn Nhu công chúa là hai con hoàng tộc Yêu Hồ, theo thứ tự là Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ. Hai con Yêu Hồ này phát ra khí thế nghiêm nghị, con ngươi màu trắng và bạc nhìn tới địch nhân ở phía đối diện.

Hiện tại ở trước mặt Cẩn Nhu công chúa là một nữ tử càng thêm tuyệt mỹ, nàng có bề ngoài bình tĩnh và hờ hững làm cho Cẩn Nhu công chúa cũng phải kinh ngạc không nói nên lời. Trong ánh mắt của nàng không có tâm tình dao động tựa như một khối hàn băng ngàn năm vậy.

Hai nữ tử đều đeo khăn che mặt, đều có vẻ đẹp tuyệt thế vô song. Hai người đứng đối diện nhau tạo nên một bức tranh vô cùng sinh động, cuốn hút lòng người.

"Cái tên ở trong tay ngươi không có giá trị đối với ta, hắn chỉ là con cờ mà thôi, ta không muốn trao đổi. Nếu như dùng ngươi đổi lấy hắn, ta có thể suy nghĩ lại."

Nữ chủ thượng là người mở miệng trước.

Trầm Dịch Thành bị hai con Yêu Hồ ngó chừng nghe thấy câu này liền tái mặt, chuẩn bị khẩn cầu nữ chủ thượng thì bị nàng trừng mắt liếc hắn một cái. Cho nên Trầm Dịch Thành đành phải cắn răng không dám nói một câu.

"Ta cũng cảm thấy cái tên ở trên tay các ngươi không trọng yếu, vốn ta chỉ cần một người trợ giúp ta xông qua cảnh thứ bảy an toàn."

Cẩn Nhu công chúa hiển nhiên không cam lòng yếu thế.

Cẩn Nhu công chúa nói xong câu đó, khóe miệng Sở Mộ lập tức run run mấy lượt. Bởi vì hắn thật sự không nghĩ tới nàng có thể nói như thế.

Dĩ nhiên Sở Mộ cũng biết Cẩn Nhu công chúa đang bày ra thủ đoạn đàm phán, chứ không phải là không quản sinh tử của mình.

"Công chúa, Trầm Dịch Thành tuyệt đối hữu dụng đối với bọn chúng, mặc kệ thái độ chúng cứng rắn cỡ nào, ngươi cứ kiên trì không thả người, thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta."

Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Cẩn Nhu công chúa.

Sau khi nghe thấy lời nói của Sở Mộ, Cẩn Nhu công chúa hơi ngạc nhiên, một hồi sau mới dùng hồn niệm hỏi: "Ngươi không bị bọn chúng phong tỏa hồn niệm?"

"Thể chất của ta khác với thường nhân, phong ấn bình thường khống chế không nổi ta." Sở Mộ hồi đáp.

Trên thực tế, trong lúc Sở Mộ thúc thủ chịu trói đã biết đối phương sẽ phong ấn hồn niệm của mình, cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn phục chế kỹ năng chủng tộc của Mạc Tà. Ngay khi phó thủ lĩnh hoàn thành phong ấn mình hồn niệm liền sử dụng Bài Trừ Phong ấn hóa giải. Cuối cùng mới giả bộ mình đã bị phong ấn làm cho đối phương tưởng rằng mình đã không còn năng lực công kích. Thật ra hiện tại hắn muốn thi triển hồn kỹ lúc nào cũng được, chẳng qua là hắn đoán không ra thực lực của nữ chủ thượng nên không dám mạo muội xuất thủ.

Cẩn Nhu công chúa quả thật không nghĩ tới Sở Mộ còn có chiêu này, lập tức gia tăng thái độ cường ngạnh đàm phán với nữ chủ thượng.

“Hừ, thả hắn ra."

Nữ chủ thượng vốn không có ý niệm giết Sở Mộ, nhưng mà bây giờ cái mạng Sở Mộ không nằm trong tay nàng, điều này khiến cho nàng cảm thấy không thoải mái.

Sở Mộ không có lập tức rời khỏi, mà bình thản quan sát thần sắc nữ tử kia, một hồi sau mới nói:

"Con rối, mặc kệ ngươi có mục đích gì tại Thiên Hạ Quyết, nhưng chỉ cần Sở Thần ta còn sống, ngươi cuối cùng khẳng định thất bại.”

“Ta không phải là con rối. Ngươi mà chọc giận ta, cho dù nàng không muốn giết nhưng ta sẽ tiêu diệt ngươi. Đừng có ra vẻ ngông cuồng trước mặt ta."

Nữ chủ thượng lạnh lùng nói.

Sở Mộ rõ ràng là không sợ con rối phân thân của thiếu nữ phản bội, hắn có thể khẳng định thực lực nữ tử này khẳng định không thể nào kinh khủng quá mức được. Nếu không nàng cũng không cần thiết mang theo nhiều người nhằm trợ giúp nàng đột phá cảnh.

Sở Mộ chậm rãi cất bước đi về phía Cẩn Nhu công chúa.

"Ô ô ô !”

Mạc Tà thấy Sở Mộ đi tới liền kêu lên mấy tiếng, Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ nói với nó:

"Làm tốt lắm !"

Sau khi nói xong, Sở Mộ trực tiếp nhảy lên trên lưng Mạc Tà, ánh mắt nhìn lướt qua Trầm Dịch Thành đã đi được nửa đường đột nhiên nhếch môi cười lạnh.

Nữ chủ thượng thấy Sở Mộ đã đứng ở bên cạnh Cẩn Nhu công chúa, đồng thời Trầm Dịch Thành đang bị Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ áp giải gần tới nơi liền dùng hồn niệm nói với hai gã thủ hạ ở bên cạnh:

"Sau khi Trầm Dịch Thành an toàn lập tức xuất thủ, Sở Thần chạy cũng không sao, phải bắt giữ tiểu công chúa Yểm Ma cung cho ta.”

"Thuộc hạ hiểu rồi."

Thanh niên họ Phan lập tức gật đầu, âm thầm ra lệnh cho Bức Quân Huyết Thú chuẩn bị công kích.

Một gã thanh niên khác đã sẵn sàng niệm chú ngữ, chỉ cần Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ vừa lui đi, hắn nhất định sẽ triệu hồi ra chủ sủng đầu tiên.

"Chúng ta rời khỏi đây nhanh một chút."

Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói với Sở Mộ.

Đối phương có bốn người, hơn nữa còn không rõ thực lực chân chính của bọn họ. Cẩn Nhu công chúa biết rằng ở chỗ này càng lâu lại càng nguy hiểm.

"Hai tên đứng ở bên cạnh nữ nhân kia có thực lực rất mạnh, cho dù lúc này chúng ta có thể trốn tránh nhưng sẽ lâm vào phiền toái rất lớn. Ngươi giúp ta trì hoãn vài giây được không?"

Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Cẩn Nhu công chúa.

Nghe thấy Sở Mộ nói như thế, Cẩn Nhu công chúa nghi hoặc hỏi lại:

"Ngươi định làm gì?"

"Cứ làm theo lời ta nói, mục tiêu của bọn họ là ngươi, ta cũng không hi vọng ngươi rơi vào trong tay chúng."

Sở Mộ nói rất nghiêm túc.

Cẩn Nhu công chúa ngẩn người ra, không rõ tại sao Sở Mộ bỗng nhiên nói năng kiên quyết như thế.

Cẩn Nhu công chúa cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì nàng biết Sở Mộ sẽ không làm hại mình. Trong lúc Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ xoay người đi trở về liền nhanh chóng niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng loại hình phòng ngự.

Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ chạy trở về lập tức nhận được tín hiệu chiến đấu, trong lúc nhất thời song phương đứng ở hai bên ngọn núi niệm chú ngữ triệu hoán cùng một lúc.

Sở Mộ là người hoàn thành chú ngữ nhanh nhất, trên thực tế lúc trước hắn đã chuẩn bị tốt lắm. Ngay khi Cẩn Nhu công chúa niệm chú ngữ thì hắn đã buông thả đồ án triệu hoán.

Một luồng linh hồn ma diễm mạnh hơn Bạch Mị ma diễm đột ngột xuất hiện trên người Sở Mộ, sau đó lan tràn ra khắp toàn thân biến Sở Mộ thành một Ma Nhân chân chính. Khí tức Dị hệ và Hắc Ám hệ tràn ngập bốn phương tám hướng, trong khoảnh khắc đã càn quét một mảng không gian rộng lớn rồi hình thành lĩnh vực ma diễm.

Nữ chủ thượng, thanh niên họ Phan, một cường giả mặc y phục màu xanh, phó thủ lĩnh sát thủ, Trầm Dịch Thành triệu hoán chậm nửa nhịp so với Sở Mộ. Trong lúc bọn họ đang niệm chú ngữ chợt cảm giác một luồng khí tức tà ác xâm nhập vào trong linh hồn mình.

"Bạch Ma Quỷ."

Sở Mộ hô lớn một tiếng, cả người thiêu đốt ma diễm càng thêm kịch liệt. Khi hắn lui về sau một bước, ma diễm quỷ dị vẫn giữ nguyên đường viền cơ thể của Sở Mộ, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại hóa thành một bóng dáng giống Sở Mộ như đúc. Chỉ có cặp mắt trắng noãn có vẻ khác lạ, trên mặt hiện lên một nụ cười quỷ dị.

Bạch Mị ma diễm đã không còn tồn tại, mặc dù ma diễm mới xuất hiện vẫn là màu trắng, nhưng mà bên trong đó tỏa ra cảm giác u lãnh và thê lương chí cực. Tựa như ánh trăng ngày rằm, tựa như băng lãnh nơi cửu u luyện ngục, khí tức tà dị và quỷ quái khó nói nên lời.

"Đây là kết tinh ma diễm đẳng cấp thứ tư - Cửu U ma diễm."

Ly lão nhi kinh ngạc kêu lên.

Lạnh như Cửu U, một khi chạm vào, dù chỉ một tia thì linh hồn sẽ đông cứng trong nháy mắt. Dưới lực lượng Cửu U ma diễm âm lãnh chí cực, tất cả mọi tính mạng sẽ hóa thành tro bụi biến mất khỏi thế gian.

Cửu U ma diễm xuất hiện cũng có nghĩa là Bạch Yểm Ma đã bước vào hàng ngũ cao đẳng cấp quân chủ chân chính.

"Bạch Yểm Ma - chín đoạn hai giai - cao đẳng cấp quân chủ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.