Thần Đạo Đế Tôn

Chương 5: Chương 5: Ai làm nấy chịu




Trầm Uyên bị Tần Trần giết?

Chư vị trưởng lão và các chấp sự đều khiếp sợ kinh ngạc, không biết nguyên do, nghị luận ầm ỉ.

Lúc này trong lòng Tần Thương Sinh vừa mừng vừa lo.

Trầm Uyên bị Tần Trần giết, đó chính là đại biểu, Tần Trần không chỉ không chết, bây giờ thực lực còn khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn?

- Tần Trần, ngươi làm càn!

Nhị trưởng lão chỉ tay, gầm hét lên:

- Lăng gia và Sở gia đã đối địch với Tần gia ta, hiện tại ngươi còn giết Trầm Uyên, đây không phải bức Trầm gia đến mặt đối lập của Tần gia chúng ta sao?

- Nhị trưởng lão!

Tần Trần liếc nhìn nhị trưởng lão, bình tĩnh nói:

- Trầm gia từ hôn, chính là muốn liên hợp với Lăng gia, giết Trầm Uyên hay không, Trầm gia hắn cũng sẽ đối địch với Tần gia chúng ta!

- Đúng đúng đúng, ta có thể làm chứng, ta...

Tần Hâm Hâm vội vàng nói.

Nhưng khi nhìn thấy cha mình Tần Viễn Sơn trừng mắt, thanh âm của Tần Hâm Hâm không khỏi nhỏ hơn rất nhiều:

- Trầm Uyên không chỉ cười nhạo Trần ca là phế nhân, còn bắt Trần ca chui qua háng của hắn, nếu không sẽ giết Trần ca, Trần ca mới làm thịt hắn...

- Làm càn, làm càn!

Đại trưởng lão vỗ ngực, ảo não không thôi:

- Tần Trần, ngươi quá cuồng vọng, Trầm gia dù nói thế nào cũng là đại gia tộc của Lăng Vân Thành. Bởi vì sự tình này, ngươi liền giết thiếu tộc trưởng của Trầm gia, Trầm Thừa Phong nhất định sẽ phát cuồng, vạn nhất liên thủ với Lăng gia và Sở gia đối phó Tần gia ta, ngươi gánh nổi trách nhiệm sao?

- Tựa hồ việc này không có quan hệ gì tới ngươi nha?

Tần Trần đạm mạc nói:

- Trầm Thừa Phong tới, ai làm nấy chịu, việc này ta phụ trách, tựa hồ ta cũng không có để cho ngươi phụ trách thay ta, đúng không đại trưởng lão!

- Ngươi ngươi ngươi...

Đại trưởng lão đã tức giận đến không lời nào để nói.

Hôm nay Tần Trần làm sao vậy? Giống như biến thành người khác.

Tuy trước kia Tần Trần là thiên tài, nhưng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, ra đời không lâu.

Thế nhưng hôm nay Tần Trần cho hắn cảm giác thành thục ổn trọng, thâm thúy xa xăm, làm mình không cách nào dọa được!

Quá kỳ quái!

- Được rồi!

Lúc này Ngũ trưởng lão trực tiếp đứng dậy, hừ lạnh nói:

- Tần Trần, ngươi đã có thể phụ trách, vậy người Trầm gia đến, sẽ do ngươi đối phó, thế nhưng nếu vì nguyên nhân này làm cho Tần gia tổn thất một phân một hào, ngươi sẽ bị khu trục ra Tần gia!

Tần Trần đã không kiên nhẫn nói:

- Đừng mở miệng ngậm miệng là khu trục, ngũ trưởng lão, khu trục ra Tần gia, là tộc trưởng lên tiếng, ngươi còn không làm chủ được!

Hắn chỉ là tới nói chuyện với phụ thân, mấy vị trưởng lão này, hắn mới lười để ý.

- Ngươi...

Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm thấy hôm nay Tần Trần không giống bình thường.

Thoạt nhìn bình bình đạm đạm, thậm chí ngữ khí rất thư giãn.

Nhưng mỗi một câu, đều mang theo thái độ không nhượng bộ, thậm chí ánh mắt nhìn bọn họ, giống như nhìn một đám gà đất chó sành...

- Tộc trưởng!

Lúc này, ngoài cửa có thanh âm thất kinh vang lên.

- Chuyện gì?

Tần Thương Sinh hỏi.

- Tộc trưởng Lăng gia Lăng Thế Thành, tộc trưởng Sở gia Sở Sơn Hà và tộc trưởng Trầm gia Trầm Thừa Phong đến, Trầm Thừa Phong nói... muốn đòi công đạo cho nhi tử của hắn!

Lời vừa nói ra, cả đại sảnh vỡ tổ.

- Ngươi xem đi, ngươi xem đi, giết Trầm Uyên, Trầm Thừa Phong lập tức mang theo người Lăng gia và Sở gia đến, làm sao bây giờ?

Đại trưởng lão căm giận nói.

- Đại trưởng lão, ngươi rất e ngại bọn hắn?

Tần Trần vừa nói vừa nhìn đại trưởng lão, khóe miệng giương lên.

Bị Tần Trần nhìn chằm chằm, đại trưởng lão sợ hãi, hậm hực nói:

- Ta... Ta mới không sợ!

- Không sợ là được rồi!

Nói xong, Tần Trần không nói hai lời, trực tiếp cất bước, ly khai đại sảnh.

Lúc này Tần Thương Sinh tự nhiên sẽ không để cho nhi tử của mình đơn độc đối mặt nguy hiểm, lập tức hạ lệnh:

- Tần Viễn Sơn, ngươi lập tức dẫn hộ vệ tinh nhuệ nhất của Tần gia ta, trận địa sẵn sàng đón quân địch, ta ngược lại muốn nhìn, ba đại gia tộc kia muốn làm gì!

- Vâng!

Tần Thương Sinh bước đi tới cửa, đột nhiên dừng lại.

- Vô luận nói như thế nào, Tần Trần là con cháu nhà họ Tần, nhi tử của Tần Thương Sinh ta, Tần Thương Sinh ta sẽ không để cho bất luận người nào thương tổn hắn!

Nói xong, Tần Thương Sinh vung ống tay áo rời đi.

Tinh môn của Tần Trần bị đoạt, đã là hắn không làm tròn trách nhiệm của phụ thân, hiện tại cho dù chết, cũng phải bảo vệ tốt Tần Trần!

Mà giờ khắc này, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, ngũ trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

- Đại ca, làm sao bây giờ?

- Hừ, đi theo xem!

Đại trưởng lão hừ lạnh nói:

- Nếu Tần Thương Sinh không tiếc khai chiến với ba đại gia tộc, chúng ta chỉ có thể vạch mặt hắn, thời khắc tất yếu có thể liên thủ với ba đại gia tộc trục xuất hắn, sau đó bồi thường tổn thất cho ba đại gia tộc, đến lúc đó, Tần gia... chính là của chúng ta!

Nghe vậy, nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão đều gật đầu.

- Lại nói, Tần Thương Sinh bất quá chỉ là Kinh Môn cảnh, chúng ta không phải đối thủ, không có nghĩa là Lăng Thế Thành không phải đối thủ, vạn nhất đánh nhau, Tần Thương Sinh bị Lăng Thế Thành giết, như vậy Tần gia cũng là của chúng ta...

- Phải!

Ba vị trưởng lão trực tiếp đứng dậy đi ra.

Lúc này, toàn bộ Lăng Vân Thành đều loạn lên.

Chuyện tình của thiếu tộc trưởng Tần gia Tần Trần, hôm nay mới vừa truyền ra, làm lòng người náo động.

Hiện tại Lăng gia, Sở gia và Trầm gia nhất tề tụ tập đến Tần phủ, đây là muốn phát sinh đại sự sao!

Mọi người đều tụ tập, nhìn tình thế phát triển.

Hơi không cẩn thận, cách cục của Lăng Vân Thành sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất!

Mà giờ khắc này, Trầm Thừa Phong mặc trường bào màu đen, đầu đầy tóc bạc.

Chớp mắt đầu đã bạc phơ!

Khi nghe con trai độc nhất Trầm Uyên bị giết, Trầm Thừa Phong cực kỳ tức giận, tóc đen biến trắng, ngay lập tức tìm Sở gia và Lăng gia trợ giúp, kéo tới Tần gia đòi thuyết pháp.

Vốn là tới từ hôn, kết quả trả lại là thi thể của con trai hắn?

Cọt kẹt, đại môn mở ra.

Mặc ảnh cất bước đi ra.

Người mặc võ phục, tóc đen tung bay, khuôn mặt thanh tú còn có chút trẻ con, nhưng đôi mắt thâm thúy như biển rộng.

Chính là Tần Trần!

Chứng kiến Tần Trần, Trầm Thừa Phong hận không thể lập tức giết tới, nhưng bị Lăng Thế Thành và Sở Sơn Hà ở bên cạnh kéo lại.

- Tần Trần, ngươi còn dám xuất hiện!

Trầm Thừa Phong như sư tử hống quát lên.

- Vì sao ta không dám xuất hiện? Ba vị tộc trưởng long trọng đi tới Tần gia ta như thế, có chuyện gì chỉ giáo sao?

Tần Trần cười cười, hai tay chắp sau lưng, thong thả trả lời.

Chứng kiến Trầm Thừa Phong lửa giận thiêu đốt, Tần Trần lại nói:

- Trầm tộc trưởng, như thế nào? Không hài lòng quan tài ta đưa cho Trầm Uyên sao? Linh Hương Mộc thượng hạng, có thể cam đoan thi thể không hư thối nha...

- Tần Trần!

Nghe được lời này, Trầm Thừa Phong không thể ngăn chặn cơn giận của mình.

- Ngươi giết Uyên nhi của ta, hôm nay ta tất lấy mạng của ngươi!

- Khẩu khí của Trầm tộc trưởng thật lớn, lấy tính mệnh con ta, ngươi thử xem được không!

Tần Thương Sinh đi ra, nhìn trên trăm danh cao thủ của ba đại gia tộc tập hợp, nhíu mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.