Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 12: Chương 12: Từ trên giường kéo xuống đất




Sau bữa ăn, Đại sư tỷ thỏa mãn dựa vào ghế, tựa hồ rất hài lòng về đồ ăn hôm nay, nhất là món gà ăn mày.

Tuy cách làm nguyên thủy này của Lâm Phong, hậu thế sẽ có rất nhiều người cảm thấy không hợp vệ sinh, nhưng Lâm Phong cảm thấy không quan trọng, đều là người tu tiên, chẳng lẽ còn sợ bệnh vặt?

Đại sư tỷ ợ một cái, từ trong hồ lô lấy ra một viên đan dược đen bóng, đừng nhìn đan dược bề ngoài không tốt, nhưng đây là tiêu chí của Cửu Đỉnh Phong, chất lượng tuyệt đối nhất.

Nguyệt Nhi có chút kích động duỗi tay ra tiếp đan dược, khuôn mặt nhỏ hưng phấn, Dạ Nhi đứng ở một bên trông mà thèm.

Đại sư tỷ buồn cười nói:

- Viên đan dược kia Nguyệt Nhi dùng để chữa thương, dược lực của đan dược rất mạnh, Dạ Nhi cũng đi theo luyện hóa, miễn cho đến lúc đó Nguyệt Nhi không chịu đựng nổi!

Dạ Nhi nghe xong không khỏi vui mừng, Nguyệt Nhi lại có chút thấp thỏm nhìn Lâm Phong.

Đừng nhìn Đại sư tỷ ngày bình thường tùy tiện, nhưng trên thực tế vẫn minh bạch tình huống của Nguyệt Nhi, nhìn qua Lâm Phong nói:

- Các muội yên tâm đi luyện hóa đan dược, bên hắn tỷ tự mình đến!

Lâm Phong run lên, Đại sư tỷ tự mình đến, chút vết thương nhỏ như vậy, trên thực tế cho chút đan dược là được rồi.

Lâm Phong cảm thấy, đan dược không chỉ có thể chữa thương, còn có thể gia tăng công lực nha.

Nguyệt Nhi và Dạ Nhi đi luyện hóa đan dược, Lâm Phong thì dẫn Đại sư tỷ trở lại gian phòng của mình.

- Thu thập coi như không tệ!

Đại sư tỷ quét nhìn gian phòng, bố trí đơn giản, nhưng quét dọn cực kỳ sạch sẽ, để nàng có chút ngoài ý muốn, nam nhân cũng thích sạch sẽ như vậy.

Lâm Phong thì không có cảm xúc gì, làm đầu bếp, vệ sinh cá nhân rất trọng yếu, dần dà quen thuộc thành tự nhiên.

Đại sư tỷ phân phó Lâm Phong ngồi ở trên giường, nàng cũng ngồi bên cạnh, nắm lấy tay Lâm Phong, một cỗ chân khí thăm dò vào.

- Đừng chống cự, để ta xem xét trạng thái của ngươi!

Đại sư tỷ phân phó nói.

Sự tình này rất nguy hiểm, nếu Đại sư tỷ có ý đồ bất chính, Lâm Phong tất nhiên sẽ trúng chiêu, loại phương thức điều tra này, chỉ có quan hệ như sư đồ mới sẽ sử dụng.

Trên thực tế Lâm Phong cảm thấy, Đại sư tỷ đối với mình giống như sư phụ, mặc dù tu hành là Đại sư tỷ dạy, nhưng cách đối nhân xử thế của nàng, không hề giống một trưởng bối, ngược lại như một tỷ tỷ nhà bên.

- Quả thế!

Nửa ngày sau, Đại sư tỷ mở miệng nói.

Lâm Phong hiếu kỳ nói:

- Thế nào, Đại sư tỷ?

Đại sư tỷ nói:

- Độ chân khí tinh khiết của ngươi rất mạnh, thậm chí có thể nói, chỉ riêng độ tinh khiết, đã có thể so sánh với ta lúc ở Luyện Khí kỳ.

Lâm Phong sững sờ, lại có thể bằng được Đại sư tỷ, phải biết Đại sư tỷ có tư chất cửu tinh, cơ hồ đồng đẳng với tư chất tối cao, đặt ở bất kỳ môn phái nào, đều là nhân vật cấp bậc Thánh tử Thánh nữ.

Phế vật như mình, thế mà có tiêu chuẩn ngang hàng Đại sư tỷ?

- Nhưng lại có chút khác biệt ta lúc trước, lúc ấy ta là Luyện Khí kỳ tầng chín, không ngừng rèn luyện, từ Luyện Khí kỳ tầng một đến Luyện Khí kỳ tầng chín, ta tổng cộng dùng mười một tháng, nhưng chỉ là rèn luyện chân khí, ta ở Luyện Khí kỳ tầng chín lắng đọng ròng rã chín tháng!

Đại sư tỷ tiếp tục nói.

Lâm Phong cảm thấy, thế giới thiên tài, phàm nhân có chút không hiểu.

Nói như vậy, cá ướp muối giống như Lâm Phong, tu luyện tới Luyện Khí kỳ tầng chín cũng là tổ tiên tích đức, nơi nào sẽ quản độ tinh khiết của chân khí, chỉ sợ sẽ trực tiếp lựa chọn đột phá đến Linh Đài kỳ.

Nhưng đối với Đại sư tỷ mà nói, mỗi một cảnh giới, các nàng đều muốn đạt tới hoàn mỹ.

Trên lý luận, nếu như không có ngoài ý muốn, bất kỳ người nào ở Luyện Khí kỳ, có thể tích súc chân khí đều giống nhau, khác biệt duy nhất là cường độ chân khí.

Giống như Lâm Phong và Lưu Hạo, nếu như hai người đều là Luyện Khí kỳ tầng chín, như vậy thì đại biểu đều có thể mang theo mười tờ tiền, số lượng không cách nào biến hóa, có thể biến hóa là chất lượng.

Mười tờ 100 tệ và mười tờ 1 tệ, sức mua là ngày đêm khác biệt.

Lâm Phong gật đầu nói:

- Khó trách ta luôn cảm thấy Lưu Hạo kia rõ ràng là Luyện Khí kỳ tầng ba, ta lại có thể ngạnh kháng hắn!

Đại sư tỷ nhìn Lâm Phong nói:

- Sở dĩ ngươi thu nạp linh khí tốc độ quá chậm, ta đoán chừng là vì ngươi khác biệt chúng ta, lấy ta mà nói, ở Luyện Khí kỳ, ta không ngừng áp súc, không ngừng hấp thu linh khí, lặp đi lặp lại quá trình này cho đến hoàn mỹ, mà ngươi thì từ vừa mới bắt đầu đã thu nạp linh khí tinh khiết nhất.

Lâm Phong vỗ đầu, trách không được mình cảm thấy linh khí đều là màu trắng hơi vàng, nhưng mình hấp thu tia linh khí kia lại là màu vàng đậm.

Đại sư tỷ lấy ra một viên Ích Khí Đan đưa cho Lâm Phong nói:

- Thương thế của ngươi không tính quá nặng, ăn viên đan dược này vào, sau khi luyện hóa là có thể khôi phục, sáng sớm ngày mai, ta sẽ dạy ngươi võ kỹ!

Lâm Phong kích động, rốt cục có thể tu luyện võ kỹ, tránh sự tình khi mình và người động thủ, đều dùng chiêu thức lưu manh, người trong nghề còn tốt, biết mình là tu tiên giả, người ngoài nghề sợ rằng sẽ nghĩ là phố phường vô lại.

Luyện Khí kỳ tầng một, dùng Ích Khí Đan ba ngày một hạt, vì tiến vào Luyện Khí kỳ, đan điền mở rộng hơn rất nhiều.

Đại sư tỷ rời đi, Lâm Phong thì lưu ở trong phòng, dùng Ích Khí Đan nhất phẩm, ngồi xếp bằng tu luyện.

Dược lực vẫn chia ba bảy, ba phần vào thức hải, bảy phần vào đan điền, ba phần dược lực vừa vào thức hải, thức hải giống như được thần trợ, trong khoảnh khắc xuất hiện bảy tám cái Lâm Phong.

Đối với tình huống trong thức hải của mình, Lâm Phong là nhức cả trứng, nhưng không thể không chú ý.

Nương theo linh khí hôm nay ăn và dược lực của Ích Khí Đan nhất phẩm, trong thức hải đã xuất hiện mười hai mười ba cái “Lâm Phong”.

Tựa hồ vẫn lấy ba cái xuất hiện ban đầu làm chủ, thế lực trong thức hải chia ba phương, bắt đầu đại quy mô ẩu đả.

Khóe miệng Lâm Phong co giật, dựa theo tình huống này, trong thức hải sớm muộn gì cũng sẽ biến thành đại quy mô chém giết, để cho người ta nhức cả trứng là, những người này ẩu đả, toàn bộ đều đánh mặt.

Yên lặng rời khỏi thức hải, Lâm Phong bắt đầu luyện hóa dược lực ở đan điền, lấy cảnh giới bây giờ, dược lực của Ích Khí Đan nhất phẩm đã không đủ để Lâm Phong tăng lên một cảnh giới nhỏ, bảy thành dược lực vẻn vẹn chỉ tăng thêm một phần ba chân khí trong đan điền.

Nhưng Lâm Phong tinh tế kiểm tra, thấy chân khí mới tăng thêm kia, không khác chân khí tinh khiết nhất mà Đại sư tỷ nói chút nào, không bao lâu đã hòa vào với chân khí ban đầu.

Giờ khắc này, chân khí trong đan điền của Lâm Phong đã tiếp cận hơn phân nửa, đợi cho chân khí nhồi đầy đan điền, thì có thể xung kích tiểu cảnh giới, thuận lợi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng hai.

Lâm Phong ngồi xếp bằng tu luyện, vẫn là đại chu thiên vận chuyển ba mươi sáu lần, mới thu nạp được một tia linh khí, nhưng tia linh khí này so với cọng tóc như lần trước, thì cảm giác lớn hơn một chút.

Đặt vào trong cơ thể, chuyển hóa thành chân khí, chân khí của Lâm Phong cơ hồ bảo hòa, hắn minh bạch, hiện tại còn kém một tia, chờ ngày mai dùng cơm xong, đoán chừng có thể tấn thăng đến tầng hai.

Ban đêm trong núi, thanh âm rèn sắt vẫn không ngừng, Lâm Phong đoán chừng người này thực có bệnh, cũng may sau khi vận hành chu thiên, lại tu luyện Thái Thượng Luyện Thể Đồ một lần, quả thực quá mệt mỏi, nằm xuống liền ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Phong bị người từ trên giường kéo xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.