Thốn Mang

Chương 21: Q.2 - Chương 21: Lý Thạc






Màn đêm bao trùm Mahattan, gió đêm lạnh lẽo gào thét, Lý Dương thân trên mặc hắc y, ngồi trên mái hiên biệt thự. Lúc này trong phòng ngủ của mình, Điền Cương đang tiêu hoá nửa bộ “Huyền Vũ bí điển” vừa mới tiếp thụ, Lý Dương không muốn đả động hắn nên đi ra ngoài.

Lý Dương cứ ngồi như vậy, hắn không muốn suy nghĩ, để mặc cho đầu óc trống rỗng, có như vậy, hắn mới cảm thấy không có chút gánh nặng. Gió lạnh xâm nhập vào toàn thân Lý Dương, nhưng hắn không có chút cảm giác nào, ngửng đầu hướng về phương đông, một tình cảm nhớ quê hương vấn vương trong đầu, đệ đệ của mình thì tranh đấu trong hắc đạo, còn có mẫu thân thì sống một mình tại nơi thôn quê. Lúc xưa Lý Dương đã từng thấy cuộc sống thanh đạm của mẹ, tuy bình đạm nhưng hắn cũng cảm thấy an tâm. Nhưng đệ đệ của mình thì hắn thực không an tâm được.

Luận trí óc, luận mưu kế, Lý Dương tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Thạc, nhưng Lý Thạc một mình xâm nhập vào hắc đạo, mặc dù đã gia nhập Hồng Bang, nhưng Lý Dương vẫn lo lắng cho đệ đệ, dù sao ở nơi đầu gươm mũi giáo cũng thật là quá nguy hiểm.

Quốc nội.

Hồng Bang lịch sử lâu dài, bang quy nghiêm khắc, đứng đầu không nghi ngờ gì chính là Bang chủ và các trưởng lão. Uy tín tối cao trong Hồng Bang không phải Bang chủ, ngược lại chính đại trưởng lão niên kỷ đã hơn trăm tuổi, đại trường lão giờ muốn nghĩ hưu hồi hương hưởng phúc, vị trí trưởng lão vì thế mà trống một chỗ.

Nhưng trong Hồng Bang có tư cách, có năng lực thành trưởng lão kế tiếp chỉ có hai người : Lý Thạc và Tằng Hồng Cương.

Nếu không phải hai người niên kỷ không lớn, có lẽ với công trạng của hai người sớm đã có thể thành trưởng lão rồi, mặc dù quá khứ hai người không thành trưởng lão, nhưng hai thành thị quan trọng nhất ở quốc nội là Bắc Kinh và Thượng Hải đã phân biệt do hai người toạ trấn, từ điểm này có thể nhìn ra Hồng Bang rất xem trọng hai người.

Lần này vị trí trưởng lão bị trống, so sánh với hai người, những người khác còn xa mới có tư cách. Nhưng vị trí trưởng lão chỉ có một, vậy rốt cuộc phải cấp cho ai ?”

Trong nội bộ bang phái tranh cãi không ngừng cuối cùng quyết định bỏ phiếu, do đường chủ các thành thị và các trưởng lão bỏ phiếu quyết định.

“A Trí, ta đưa cho ngươi danh sách, các nhân vật cao cấp của Hồng Bang có tên trên đó đều đã gửi lễ vật đến chưa, bọn họ có tiếp nhận hay không ?” Tằng Hồng Cương hỏi thanh niên đứng trước mặt, khoảng thời gian này Tằng Hồng Cương có thể nói là kích động không thôi, Hồng Bang trưởng lão, vị trí này làm bao nhiêu người đỏ mắt, hơn nữa Bang chủ tương lai của Hồng Bang cũng là từ trong các trưởng lão tuyển chọn ra.

Mặc dù trong lòng kích động, nhưng hắn vẫn phải cẩn thận chuẩn bị tiến hành mọi việc, đối thủ của hắn là Lý Thạc, một hắc đạo thiên tài mới 16 tuổi gia nhập Hồng Bang đã lập được đại công, Tằng Hồng Cương làm sao có thể cảm thấy an tâm được.

“Đại ca đã để các huynh đệ phụ trách tình báo phân tích mỗi một vị trưởng lão và đường chủ của bổn bang, từ đó phán đoán ra người có thể thiết lập quan hệ, sau đó thành danh sách đưa cho chúng ta, chúng ta lúc đó gửi lễ vật bọn họ đương nhiên là nhận. Bất quá chúng ta có một số huynh đệ vô tình phát hiện được, có một số đường chủ khi nhận lễ vật vật của chúng ta, không ngờ lại nhận cả lễ vật của Lý Thạc, tình huống tựa hồ có chút bất diệu !” Thanh niên nói đến đó liền nhíu mày.

“Hừm, điều này ta cũng biết, mấy tên đó muốn bắt cá hai tay, thực đúng là hồ tư loạn tưởng, bất quá hiện tại chúng ta còn phải dựa vào bọn chúng ! Hừm hừm, tin rằng hiện tại Lý Thạc hắn cũng đang đau đầu vì mấy tên gió lựa chiều nào theo chiều đó này”. Bất ngờ sắc mặt Tằng Hồng Cương thoáng qua một tia âm lãnh, “Nhưng Tằng Hồng Cương ta không thể giao quyền phán quyết cho người khác. A Trí, tiểu đội đặc chủng ta đã huấn luyện lâu này cũng nên có tác dụng rồi, chấp hành “Trảm thủ kế hoạch” !”

A Trí vừa nghe thấy trong lòng liền chấn động nói : “Đại ca, cái … …cái này dùng đối phó với người trong bang phái, có thể phải chịu hình phạt tam đao lục động, vậy… …”

“Hừm !” Tằng Hồng Cương lạnh lùng liếc nhìn A Trí, khẽ hừ lạnh một tiếng, còn A Trí nghe vậy, lập tức chấn động, bất đầu hối hận vì câu nói vừa rồi.

“Hành động trảm thủ lần này sẽ do ngươi và Cương Tử cùng phụ trách !” Tằng Hồng Cương nguyên bổn muốn để ái tướng tâm phúc A Trí của mình phụ trách, nhưng hiện tại lại cảm thấy không an tâm. A Trí lập tức gật đầu tuân theo, hắn đương nhiên là hiểu rõ đại ca của mình, cho dù thân như thủ túc, Tằng Hồng Cương cũng có thể giết không chớp mắt.

Đại bản doanh của Hổng Bang tại Giang Tô Dương Châu.

Lý Thạc đi máy bay đến Nam Kinh, sau đó đi xe đến Dương Châu.

Trên đường cao tốc, xe lao đi vun vút, Lý Thạc đang nhắm mắt dưỡng thần, đại hội trong bang lần này đối với hắn mà nói là phi thường trọng yếu, một khi thành trưởng lão trong bang, quyền lợi hắn sẽ đại đại tăng gia, trước đây phàm là những trưởng lão và đường chủ có quyền lợi bỏ phiếu đều được hắn phân tích cả rồi. Cuối cùng thông qua các loại thủ đoạn, cùng nỗ lực đã tranh thủ được hảo cảm của các vị trưởng lão, đường chủ.

“Tằng Hồng Cương cái thằng ngốc này, cứ luôn nghĩ cường quyền và kim tiền là hữu hiệu nhất, nhưng hắn làm sao hiểu được có những khi cảm tình cũng rất quan trọng !” Lý Thạc khẽ cười lạnh.

Xe hơi được chế tạo đặc biệt để chống đạn, trên xe đều là cao thủ chân chánh, xe cứ như vậy mà đi.

Lý Thạc vẫn nhắm mắt dưỡng thần, hốt nhiên cùng với tiếng thắng xe “Dát ~~~” mãnh liệt, Lý Thạc mở bừng mắt ra, lúc này một xe ở phía trước đang đột nhiên thắng gấp, bản thân ngồi trên xe do phản ứng không kịp nên bị đụng mạnh vào ghế trước.

“Xuống xe !”

Lý Thạc hạ lệnh một tiếng, tiên thiên chân khí trong thể nội vận chuyển, thân thể loé lên, lập tức xuyên qua cửa sổ phóng vào một bên đường cao tốc, đám thủ hạ cao thủ bảo hộ cho hắn cũng lần lượt phóng ra, nhưng bên đường cao tốc đã có sẵn người mai phục.

Tiếng súng hãm thanh ! Dưới một tràng súng, thủ hạ vệ sĩ của Lý Dương lần lượt tử thương quá nửa, chỉ còn lại hai người, tuy vậy bọn họ cũng bị thương nhẹ.

Thân thể Lý Thạc lập tức chuyển động liên tục, đao mang trong tay loé lên, từng ngọn phi đao trực tiếp nhắm vào địch nhân.

Tiểu Lý Phi Đao !

“Phanh !” “Phanh !”

Phi đao xạ kích không ngờ lại phát xuất ra thanh âm như đụng vào sắt thép, Lý Thạc lập tức biến sắc : “Xem ra Tằng Hồng Cương từ chuyện của đại ca đã biết được ta học Tiểu Lý Phi Đao, đã chuẩn bị loại áo giáp chế tạo từ vật liệu đặc biệt, hừm, bất quá không lẽ ta chỉ có Tiểu Lý Phi Đao thôi sao ?” Thân hình Lý Thạc quỷ dị, lúc dừng lại, lúc gia tốc, hơn nữa phương hướng đi tới cũng khiến người không thể đoán ra được, chỉ trong thời gian một cái hô hấp đã vọt tới trước mắt địch nhân.

Cận thân công kích !

“Hô hô !” Song chưởng Lý Thạc công kích với tốc độ kinh nhân, tựa như thiên thủ quan âm, thoáng chốc đã công kích cả chục cao thủ.

Nhưng địch nhân lại không có kẻ nào gục ngã.

“Hừm, lần này Tằng Hồng Cương phái đến toàn là cao thủ, xem ra thực sự phải dùng sát chiêu rồi !” như huyễn ảnh xuất hiện trước mắt kẻ địch, từng đợt bạch vụ nhàn nhàn toả ra.

“Ách !” Một tên trong nháy mắt ngã xuống, tiếp liền sau đó, những kẻ khác đang công kích Lý Thạc cũng lần lượt ngã xuống.

Sắc mặt Lý Thạc thoáng một tia cười âm lãnh : “Tằng Hồng Cương, ngươi có thể vẫn chưa biết Lý Thạc cũng là cao thủ dùng độc, Đoạn Hồn tán phát ra, đám tam cấp cao thủ này còn chưa chịu mất mạng !”

“Kế hoạch 1 thất bại, tiến hành kế hoạch 2 !”

“Cương Tử, đợt đầu quả nhiên là thất bại rồi, đại ca suy đoán thật chuẩn, Lý Thạc đích xác là lợi hại, thứ hắn dùng lúc chót hình như là độc, hừm hưm, đã biết Tiểu Lý Phi Đao, lại còn biết thuật dùng độc, thực đúng là thâm tàng bất lộ”. A Trí trong một căn nhà dân cạnh đó thông qua ống nhòm hồng ngoại đã nhìn thấy tất cả. Đồng thời thông qua máy bộ đàm ra lệnh cho tiểu đội hai tiến hành kế hoạch 2.

Cương Tử cũng là tâm phúc của Tằng Hồng Cương, chỉ là đầu óc không đủ nhanh nhẹn. Do vậy chỉ phụ trách những chuyện đơn giản, nhưng luận về bản thân thực lực, Cương Tử còn mạnh hơn A Trí một bậc.

“Nếu như bọn nó giải quyết không xong, đích thân ta sẽ rat ay !” Cương Tử ồn ào nói.

Hốt nhiên Lý Thạc thông qua máy bộ đàm thấp giọng ra lệnh cho thuộc hạ của mình “Truy sát dư nghiệt !”

“Tằng Hồng Cương, lẽ nào ngươi nghĩ ta không biết ngươi định ra tay với ta ? Lần phục kích này chắc mới chỉ là bước đầu, nhất định có người trong bóng tối quan sát tất cả, đáng tiếc là tiểu đội đặc chủng do ta huấn luyện sẽ tìm ra những người còn lại của ngươi”.

Ở vị trí cách Lý Thạc khoảng một dặm, một đội viên trong tiểu đội đặc chủng của Lý Thạc đang nhìn vào thiết bị trong xe, cuối cùng đưa ra phán đoán : “Mục tiêu thứ nhất : hướng Bắc 37 độ Đông, cự li 1350 mét trong khu dân cư có tín hiệu của máy bộ đàm loại đặc biệt. Mục tiêu thứ hai : hướng 52 độ Đông, cự li 2005 mét trong khu dân cư cũng là máy bộ đàm loại đặc biệt. Sau khi xác định, trong mục tiêu thứ nhất có 15 người, còn mục tiêu thứ hai có 4 người”.

“Xuất kích !”

Lúc này tại Dương Châu trong tầng hai một toà trà lâu.

Toàn bộ trà lâu chỉ có vài người, tuy vậy niên kỷ đều đã lớn, người trẻ nhất xem ra cũng 4-5 chục tuổi, nhưng phía dưới trà lâu đều là các loại xe sang trọng, vệ sĩ xếp hàng, người bình thường căn bản không thể đến gần.

“Nhị trưởng lão, có biết đại trưởng lão kiếm chúng ta làm gì không ?” Một người trung niên cảm thán với lão già áo đen bên cạnh.

Lão già áo đen nói : “Không rõ, bất quá, lão ngũ à, đại trưởng lão bảo chúng ta đến, chúng ta đương nhiên phải đến, ai, chờ sau khi tuyển cử, khi đó là lúc đại trưởng lão chính thức nghỉ hưu, lão đại ca nghỉ hưu thế này, nhất thời thật chưa quen được”. Người trung niên chính là ngũ trưởng lão của Hồng Bang, Hồng Bang có tổng cộng 6 vị trưởng lão, đây là quy củ đã truyền suốt ngàn năm rồi.

“Phải à, đại trưởng lão vì Hồng Bang ta đã lao lực gần trăm năm rồi, Hồng Bang trong những lúc nguy hiểm nhất đều do lão đại chủ trì, hiện tại đại ca nghỉ hưu, toàn bang trên dưới thật không cam lòng, nhưng đại trưởng lão đã quá trăm tuổi rồi, cũng là lúc cần nghỉ ngơi. Huynh đệ trong bang không đành lòng để đại trưởng lão phải lao tâm lao lực nữa !” Ngũ trưởng lão cũng cảm thán .

Đại trưởng lão tại Hồng Bang uy tín rất cao, đã đạt đến đỉnh điểm, các trưởng lão khác đều luôn đi theo sư dẫn đầu của đại trưởng lão. Đại trưởng lão giữa Lý Thạc và Tằng Hồng Cương thật không biết phải chọn ai, Lý Thạc nhập môn thời gian không lâu, chỉ khoảng 10 năm, nhưng lại rất được đại trưởng lão yêu thích. Còn Tằng Hồng Cương lại là đại đệ tử của mình, hơn nữa thành tựu khá lớn, đại trưởng lão cũng luôn xem trọng hắn.

“Khái khái… …” Cùng một tràng tiếng ho, toàn bộ trà lâu đều tĩnh lặng lại, 5 vị trưởng làõ và Bang chủ hiện nhiệm đều nhìn về phía cầu thang, một lão nhân tóc bạc thân mặc bạch sắc miên áo đang chống gậy đến gần.

“Đại trưởng lão !”

Những người có mặt đều nghiêng nói với đại trưởng lão, bao gồm cả Bang chủ hiện nhiệm. Vị Bang chủ này là sư điệt của đại trưởng lão, là đồ đệ của sư huynh lão, nhưng sư huynh của lão đã chết trong thời chiến loạn, vị Bang chủ này là do một tay đại trưởng lão dựng lên, vũ công cũng la do đại trưởng lão dạy, cảm tình sâu sắc như cha con.

“Mọi người mời ngồi !” Đại trưởng lão ngồi xuống rồi mới cười nói.

Tức thì 5 vị trưởng lão còn lại cũng lập tức nhập tọa, còn Bang chủ hiện nhiệm thì đến ngồi bên cạnh đại trưởng lão.

“Hôm nay kêu mọi người đến đây cũng là vì chuyện sau khi ta nghỉ hưu, ta nghỉ hưu thì sẽ trống một vị trí trưởng lão. Khoảng thời gian trước, ta cân nhắc rất nhắc mà vẫn chưa đưa ra được quyết định. Dù gì A Thạc và Hồng Cương đều là ái đồ của ta, hơn nữa năng lực cũng không phân cao thấp.

Đại trưởng lão nói đến đó, tam trưởng lão liền gật đầu nói : “Phải à, năng lực hai người này mọi người đều đã thấy rõ, bất quá Hồng Cương dù gì cũng ở trong Hồng Bang được hơn 20 năm, kinh nghiệm cũng nhiều hơn, còn A Thạc mới nhập bang được 10 năm, niên kỷ cũng quá trẻ, chỉ sợ khó mà phục chúng à !”

Lục trưởng lão liền lập tức phản bác : “Tam trưởng lão, A Thạc hắn 16 tuổi gia nhập Hồng Bang chúng ta, cùng năm đó đã thanh trừ hoàn toàn bang Đầu Búa tại Sơn Đông, bang Đầu Búa tuy thuộc về bang phái địa phương, thực lực không bằng được Hồng Bang, nhưng gốc rễ tại Sơn Đông rất sâu, 16 tuổi đã lập được đại công như vậy, hơn nữa hắn vì Hồng Bang đã cống hiến suốt mười năm qua, làm sao có thể bằng một câu kinh nghiệm không đủ là đã bài trừ nó rồi ?”

Ngũ trưởng lão liền đứng lên nói : “… …”

Từng vị trưởng lão bắt đầu tương hỗ tranh chấp, hiển nhiên đối với hai vị hậu bối, các vị trưởng lão này tranh chấp không thôi.

“Rót trà !”

Đại trưởng lão bình tĩnh nói, nhất thời các trưởng lão đều tĩnh lặng xuống, không dám nói câu nào, mấy vãn bối đứng phía sau của bang cấp liền vội vàng rót trà cho các vị cao cấp Hồng Bang.

“Đừng tranh cãi nữa, ta đã có quyết định rồi !” Đại trưởng lão hốt nhiên nói.

Đại trưởng lão thanh âm không lớn, nhưng những người có mặt đều kinh ngạc mở bừng mắt, phải biết là cũng vì đại trưởng lão lúc trước không định ra chủ ý, do vậy mới xảy ra vụ tuyển cử này, hiện tại Lý Thạc và Tằng Hồng Cương đều đã đến, các đường chủ của các đại thành thị cũng đều đã đến vì chuyện tuyển cử này, bây giờ Đại trưởng lão không ngờ lại nói --- ông đã có quyết định !

Một câu nói này của đại trưởng lão đã tuyên bố mọi tranh chấp vốn có đều vô dụng.

Nhưng năm vị trưởng lão và Bang chủ hiện nhiệm không có chút oán ngôn, người nào cũng nhìn về hướng đại trưởng lão, bọn họ hy vọng biết được đại trưởng lão rốt cuộc chọn ai.

Bất kể đại trưởng lão chọn ai, bọn họ đều không một chút hoài nghi hoặc phản đối.

“Ta chọn A Thạc !”

Đại trưởng lão tuyên bố quyết định của người.

“Đại trưởng lão vì sao hốt nhiên quyết định chọn A Thạc vậy ?” Tam trưởng lão hỏi, lão vừa nhìn thấy các trưởng lão khác nhìn qua mình liền vội vàng giải thích : “Không, tôi không phải hoài nghi quyết định của đại trưởng lão, tôi chỉ là tò mò, là tò mò mà thôi !” Tam trưởng lão lúc này đã chảy mồ hôi lạnh, chỉ riêng việc bất kính với đại trưởng lão, e rằng cái vị trí trưởng lão của lão cũng bị triệt hạ.

Đại trưởng lão cười nói : “Hồng Bang ta sở dĩ có thể đứng vững tại phương Đông, không có bang phái nào dám gây sự, trừ việc bản thân chúng ta mạnh ra, còn có một nguyên nhân khác ! Tin rằng mọi người đều biết”.

Bang chủ Hồng Bang gật đầu nói : “Sư thúc nói đúng, Hồng Bang chúng ta và Thanh Bang vốn đồng khí liên chi, là lưỡng đại siêu cấp bang phái của người Hoa, chúng ta tương hỗ phù trợ, trên thế giới không có một thế lực nào đám gây sự lưỡng đại bang phái của người Hoa chúng tôi !”

Đại trưởng lão gật đầu tán đồng : “Đúng vậy, ta sở dĩ chọn Lý Thạc, cũng là vì Thanh Bang thái thượng trưởng lão đã gọi điện thoại nói với ta, Lý Thạc chính là sư điệt của lão”.

Những trưởng lão còn lại liền lập tức biến sắc, Thanh Bang thái thượng trưởng lão là một nhân vật truyền kỳ, bọn họ thân là trưởng lão Hồng Bang, là những nhân vật cao tầng của Hồng Bang, bọn họ đương nhiên là biết Thanh Bang thái thượng trưởng lão chính là tu chân giả trong truyền thuyết.

“Khi Lý Thạc đã là sư điệt của Thanh Bang thái thượng trưởng lão, vậy bối cảnh của Lý Thạc… …” Nhất thời các vị trưởng lão đều minh bạch đại trưởng lão vì sao chọn Lý Thạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.