Thốn Mang

Chương 27: Q.12 - Chương 27: Thập nhị Chân tiên






Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng trên chín tầng trời, cả người không nhúc nhích, trên mặt cực kỳ băng giá, không lộ chút tình cảm nào, không ai biết trong lòng hắn rốt cuộc đang nghĩ gì. Một lát sau, thân hình Ma giới Tam Tôn chợt lóe, đã xuất hiện bên cạnh Nguyên Thủy.

Trên mặt ba người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công có nhiều tia tiếu ý.

- Chào Nguyên Thủy.

Chúc Dung vẫy vẫy tay, "Nhiệt tình" Chào hỏi Nguyên Thủy. Đáng tiếc, Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản không để ý tới hắn, vẫn giữ nguyên bộ dáng âm lãnh như trước, vẫn không nhúc nhích.

Thân hình Lão Tử và Thông Thiên cũng chợt lóe, xuất hiện bên cạnh Nguyên Thủy Thiên Tôn. Trước giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn coi Lão Tử như một đàn anh, thường xuyên vuốt mông Lão Tử, Lão Tử coi Nguyên Thủy như người của mình, người của mình mất thể diện, hắn cũng rất khó chịu.

- Đại sư huynh, sư đệ.

Nguyên Thủy đón Lão Tử và Thông Thiên, có vẻ hơi chút ngượng ngùng, rồi sau đó mặt tiếp tục không chút thay đổi, không nói gì nữa.

Xi Vưu liếc mắt nhìn quét sang Tiên giới Tam Thanh, sau đó cười nói:

- Ta nhớ Ma giới Tam Tôn chúng ta và Tiên giới Tam Tôn các ngươi đại chiến nhiều năm như thế, bị đánh trên mặt nhiều nhất… tựa hồ đúng là Lý Nhĩ kia bị ta đập cho ba quyền, còn lần này, Lý Dương thoáng cái đã phá kỉ lục của ta, vừa rồi trên mặt Nguyên Thủy rốt cuộc bị đánh bao nhiêu lần nhỉ? Lý Nhĩ, ngươi đếm kỹ rồi chứ?

Xi Vưu khà khà cười to, trong lời nói chứa đầy vẻ châm chọc làm cho Lão Tử khẽ hắng giọng.

Tiên Ma đại chiến, Lão Tử đánh với Xi Vưu bình thường luôn luôn bị hạ phong, thân thể Xi Vưu cường hãn kinh khủng, thân thể công kích cực kỳ lợi hại, đến cả trên mặt Lão Tử cũng từng bị đánh ba quyền liên tiếp, lần đó mũi của Lão Tử cũng bị đập dẹp.

- Xi Vưu, ngươi chớ có kiêu ngạo!

Lão Tử chỉ vào Xi Vưu, đột nhiên gầm lên một tiếng, vết thương thành sẹo nay bị vạch trần, làm Lão Tử lửa giận bừng bừng.

Lão Tử nhìn thoáng qua Nguyên Thủy Thiên Tôn, rồi sau đó lại lạnh lùng nhìn về phía Ma giới Tam Tôn, nói lạnh như băng:

- Các ngươi thấy rõ rồi chứ? Không thấy rõ sao lại há có thể tùy ý nói lung tung, Lý Dương kia còn chưa đắc chứng đại viên mãn, không phải là Đại Tôn, căn bản không thể so sánh với Nguyên Thủy sư đệ, lại há có thể đánh trúng sư đệ được?

- Thúi lắm.

Chúc Dung đột nhiên quát lớn, chỉ thẳng vào mũi Lão Tử mắng:

- Chúng ta đã thấy rõ từng quyền một, ngươi đường đường một trong Tam Thanh còn nói láo, hừ.

Chúc Dung hừ lạnh một tiếng, tràn đầy vẻ khinh thường.

Lão Tử trong lòng giận dữ, bất quá hắn hiểu, Nguyên Thủy lần này rất mất thể diện, vô luận làm sao cũng phải được giải thích lấp liếm.

- Nhị sư đệ, sự tình lần này ngươi tự mình giải thích đi, vô luận như thế nào, cũng không thể làm mất thể diện Tiên giới Tam Thanh chúng ta, rốt cuộc phải nói như thế nào, ngươi tự mình nghĩ ra đi! Chà, Nhị sư đệ, không phải ta nói với ngươi rồi sao. Ngươi sao không sớm sử dụng áp súc không gian chứ?

Thần thức Lão Tử truyền âm vang lên trong đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt vẫn không chút thay đổi, rốt cục ngước lên, nhìn thoáng qua Lão Tử, từ đáy lòng của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng rất tức giận "Áp súc không gian? Ngay từ đầu ta làm sao xác định được Lý Dương có phải là Đại Tôn không, huống chi bao nhiêu năm nay, Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn có khống chế thiên địa khi chiến đấu đâu? Ta trong lúc nhất thời không nghĩ tới, sao lại trách ta chứ?"

Quá phẫn nộ, quá oan ức, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải nói cho ra lẽ.

Dù sao bị Lý Dương quyền đấm cước đá một trận điên cuồng, mấy Ma giới Đại Tôn đều đã thấy rành mạch, mặt mũi bị đánh đến như vậy, Nguyên Thủy hắn quả thật là mất hết thể diện.

Trong lòng linh quang chợt lóe, Nguyên Thủy nhất thời có chút tự tin.

- Hừ, người Ma giới các ngươi chỉ là đồ dã man mà thôi. Quả nhiên, ngay cả một chút thủ đoạn nho nhỏ của ta mà cũng không thấy.

Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh. Nhìn Ma giới Tam Tôn, trong mắt ngược lại có chút khinh thường.

Ma giới Tam Tôn có vẻ ngạc nhiên, không biết Nguyên Thủy Thiên Tôn này tại sao bỗng biến thành như vậy.

Theo đạo lý, lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn phải rất mất mặt, hẳn là bị mọi người xem thường. Nhưng theo như ngữ khí của Nguyên Thủy, tựa hồ Nguyên Thủy lại khinh bỉ bọn họ?

- Đừng có hồ ngôn loạn ngữ, chúng ta đều thấy ngươi bị đánh thành đầu heo.

Chúc Dung không nhịn được nói.

- Dùng đầu óc đi.

Nguyên Thủy Thiên Tôn quay về Chúc Dung thở dài nói:

- Ai, Chúc Dung, ngươi đúng là không động não được, hết cách rồi, ngươi đúng là một hỏa tính man nhân. Ngay cả những suy nghĩ tối thiểu cũng không hiểu được, còn nói ta bị đánh, tức cười.

Thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nói như thế, Ma giới Tam Tôn nhìn nhau, rồi cùng cười lạnh.

- Nguyên Thủy, khỏi cần ngụy biện, nói cái gì thì nói, ngươi bị Lý Dương đánh vào mặt trăm ngàn quyền, chúng ta đều thấy cả.

Cộng Công không nhịn được nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói:

- Ta hỏi các ngươi, so với các Đại Tôn thì đám Ma Đế, Yêu Đế, Tiên Đế có chênh lệch bao nhiêu?

Nguyên Thủy Thiên Tôn quay lại hỏi ngược các Ma giới Tam Tôn.

Chúc Dung cười lạnh nói:

- Tiên Đế Ma Đế mặc dù tiếp cận Đại Tôn, nhưng kia còn một khoảng cách rất xa, yếu hơn nhiều so với Đại Tôn. Bất quá chỉ là con kiến mà thôi, căn bản không thể so với Đại Tôn, điểm ấy ngươi còn muốn hỏi, thật sự là ngu ngốc.

Bị chửi "Ngu ngốc" Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không hề tức giận, ngược lại nụ cười càng thêm rực rỡ:

- Đúng, so với Đại Tôn bất quá chỉ là con kiến mà thôi, Lý Dương còn chưa đắc chứng đại viên mãn, cũng không phải Đại Tôn, cũng là con kiến mà thôi, ngươi nói, con kiến có thể đánh Đại Tôn chúng ta sao?

Xi Vưu, Cộng Công, Chúc Dung ba người giật mình.

Nếu trong quá khứ cho dù là ba người Xi Vưu cũng tuyệt đối không nghi ngờ, những người dưới Đại Tôn, tuyệt đối không có khả năng đánh thắng được Đại Tôn, càng không có khả năng đánh vào mặt Đại Tôn.

Nhưng bây giờ, bọn họ thấy Lý Dương đại chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, bây giờ không biết phải nói làm sao cho đúng? Dù sao Lý Dương cũng chưa phải là Đại Tôn.

- Cho dù một con kiến công kích ta, cũng chỉ như phủi bụi mà thôi, chẳng lẽ ta đường đường là Đại Tôn, lại đi so đo với một con kiến?

Nguyên Thủy Thiên Tôn có vẻ rất hào phóng, bộ dáng tựa hồ rất không quan tâm tới Lý Dương

Ba người Xi Vưu không nói gì.

Thân là Đại Tôn, lại có thể giải thích đến nước này, bọn họ cũng không còn chuyện gì dể nói nữa.

- Nguyên Thủy sư đệ nói đúng, một con kiến mà thôi, ai hơi đâu quan tâm tới, há có thể bị thương Nguyên Thủy sư đệ, điều này căn bản không có khả năng.

Lão Tử cũng lập tức nói hùa theo.

Nguyên Thủy dựa vào việc “Lý Dương chưa đắc chứng đại viên mãn“, chỉ căn cứ vào điểm này khẳng định là - Lý Dương tuyệt đối không bằng Đại Tôn.

Lúc trước, đây là một chân lý tuyệt đối, nhưng bây giờ Lý Dương có Ngũ Đại lôi điện bổn nguyên, cho dù không có trở thành Đại Tôn, về mặt công kích cũng có thể ngang nhiên chính diện đấu với Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận.

Nghe được Nguyên Thủy Thiên Tôn giảo biện như thế, Chúc Dung vốn tính tình nóng nảy không khỏi giận điên, ngón tay Chúc Dung chỉ thẳng vào Nguyên Thủy:

- Ngươi …

Mắt trợn tròn, trong lúc nhất thời cơn giận làm ngọn lửa phụt ra, không nói được lời nào.

- Không cần giảo biện, sự thật rốt cuộc thế nào, trong lòng mọi người đều biết.

Xi Vưu lạnh nhạt nói.

Giảo biện cũng vô dụng, trong lòng tự biết là được rồi.

Lời này vừa nói ra, Chúc Dung và Cộng Công cũng hừ lạnh, khinh miệt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn và đám Tam Thanh. Còn Nguyên Thủy vừa rồi thoáng tươi tỉnh lại một chút thì bây giờ một lần nữa xị xuống. Xi Vưu vừa nói như thế, Nguyên Thủy có giảo biện cũng vô dụng.

- Đúng, trong lòng mọi người biết là được, nói ra còn ngượng hơn, Nguyên Thủy, ngươi muốn nói gì nữa không?

Chúc Dung mỉm cười nói.

- Hừ!

Nguyên Thủy hừ lạnh một tiếng, rồi quay đầu bước đi, thân hình hóa thành một đạo tàn quang. Sau đó liền biến mất không thấy nữa.

Ma giới Tam Tôn ngạc nhiên.

Bây giờ là trong quá trình Tiên Ma đại chiến, một trăm triệu năm mới có một lần, Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh rất quý trọng cơ hội đại chiến này, làm sao Nguyên Thủy vô duyên vô cớ bỏ đi như thế?

- Chẳng lẽ là đi tìm Lý Dương? Không đúng, này Nguyên Thủy muốn đánh Lý Dương, cũng không hề nắm chắc tất thắng.

Cộng Công nghi hoặc nói.

Đâu chỉ Ma giới Tam Tôn nghi hoặc, ngay cả Tam Thanh Lão Tử và Thông Thiên cũng nghi hoặc, Nguyên Thủy rốt cuộc muốn làm gì nhỉ.

Phật giới.

Phổ Đà Sơn lạc già động, chỗ tu luyện của Quan Âm Bồ Tát.

Quan Âm lúc này đang cùng hảo bằng hữu là Phổ Hiền Bồ Tát đàm luận phật đạo. Vô luận Quan Âm hay là Phổ Hiền, cả hai vốn đều là một trong mười hai Chân tiên của Nguyên Thủy, Quan Âm vốn là Từ Hàng đạo nhân, còn Phổ Hiền chính là Phổ Hiền chân nhân.

- Quan Âm, hôm nay xảy ra Tiên Ma đại chiến, lúc này sư tôn hẳn là đang đại chiến với Ma giới Tam Tôn. Nhớ năm đó, trong khi chúng ta còn dưới tay sư tôn, mười hai Chân tiên chúng ta cũng tham gia Tiên Ma đại chiến, cũng đánh nhau mù trời, sau khi gia nhập Phật giới, cũng không thấy được cảnh như vậy nữa.

Phổ Hiền Bồ Tát cười nói.

Quan Âm Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát có quan hệ rất tốt, trước đây hai người là đồng môn đệ tử, rồi sau đó lại cùng gia nhập Phật giới.

- Phổ Hiền, đã nhập Phật giới, không cần nghĩ đến việc này nữa.

Quan Âm lạnh nhạt nói.

Đột nhiên…

- Từ Hàng, Phổ Hiền, bổn tôn ra lệnh cho các ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất tập hợp về ngoài Phong Linh Châu Lê Sơn Tuyết Phong ở Tiên giới. Các sư huynh đệ cùng nhau tạo thành “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.

Thần thức Nguyên Thủy đột nhiên vang lên trong đầu Quan Âm và Phổ Hiền chân nhân.

Hai người Quan Âm và Phổ Hiền chân nhân không chút do dự, lập tức quỳ xuống, nói:

- Lĩnh pháp chỉ!

Mặc dù nhập Phật giới. Nhưng đối với mệnh lệnh của Nguyên Thủy bọn họ vẫn không dám cãi lời, dù sao bọn họ cũng là đệ tử của Nguyên Thủy, quan trọng nhất là… cho dù là bọn họ bây giờ đã thuộc về Phật giới Đại Tôn, luận về tu vi lực công kích, cũng không bằng Nguyên Thủy…

Tiên giới Cửu Tiên Sơn Đào Nguyên Động.

Quang Thành Tử mặc bát quái tiên y, cầm trong tay phất trần, đang hướng về lò đan luyện dược.

- Quản Thành Tử, mau mau đi tới Phượng Linh Châu, Lê Sơn Tuyết Phong, đến ngoài Hỗn Nguyên Thái Cực Giới cùng các sư đệ sư muội khác bố trí “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.

Thần thức Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền âm cũng vang lên trong đầu Quản Thành Tử.

Quản Thành Tử cũng bất chấp đan dược, lập tức quỳ xuống cung kính nói:

- Lĩnh pháp chỉ.

Một lát sau, Quản Thành Tử nghi hoặc tự hỏi "Chẳng lẽ xảy ra sự tình gì? Các sư đệ sư muội khác đều trở về sao, ngay cả vài vị Phật giới cũng đều đến, sư tôn hưng sư động chúng như thế, thậm chí còn bố trí cả “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận” uy lực kinh khủng."

… Nhị Tiên Sơn Ma Cô Động.

Hoàng Long chân nhân đang cùng Thái Ất chân nhân phẩm trà luận đạo.

- Thái Ất sư đệ, ngươi có nghe nói, lần này sư tôn hắn ăn phải quả đắng, nghe nói là thua trên tay bởi một người tên là Lý Dương, việc này từ Phượng Linh Châu truyền đến, thậm chí còn bị Lý Dương đánh bỏ chạy nữa.

Hoàng Long chân nhân nhỏ giọng nói.

Thái Ất chân nhân trừng mắt, nói:

- Hoàng Long sư huynh, sự tình này không thể nói lung tung, sư tôn thần thông ra sao, muốn đánh cho sư tôn bỏ chạy, ít nhất cũng phải là Ma giới Đại Tôn chứ. Ma giới Đại Tôn có ba người, ta chưa hề nghe nói tới Lý Dương.

- Ngươi cũng quá cô văn lậu quả (ý nói kiến thức nông cạn) rồi, ngay cả Lý Dương mà cũng chưa nghe qua, Lý Dương trong Tiên Ma đại chiến đã phá Vạn Tượng Thiên La đại trận, đánh bại đại sư huynh Nam Cực Tiên Ông, thậm chí cả ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh tạo thành Tam Thanh pháp trận cũng bị phá, ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng bị giết!

Hoàng Long chân nhân lúc này nói.

Thái Ất chân nhân trừng mắt.

Hắn biết rõ thực lực của Hắc Linh và Xích Linh, ba người này liên thủ, tạo thành “Tam Thanh pháp Trận“, đến cả sáu Thái Ất chân nhân, phỏng chừng cũng không đỡ được, nhưng ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư lại bị Lý Dương giết chết.

- Thái Ất, Hoàng Long, hai người các ngươi tốc tốc đi tới Phượng Linh Châu, Lê Sơn Tuyết Phong, cùng sư huynh đệ khác tạo thành “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.

Thần thức Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền âm vang lên trong đầu hai người.

Thái Ất và Hoàng Long tóat mồ hôi lạnh, lúc này lập tức quỳ xuống nói:

- Lĩnh pháp chỉ.

Hồi lâu sau, Thái Ất chân nhân và Hoàng Long chân nhân mới thở phào một hơi, bọn họ lo lắng cuộc nói chuyện vừa rồi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy.

- Sư tôn sai chúng ta đi Phượng Linh Châu, Lê Sơn? Ngươi vừa rồi nói tựa hồ sư tôn bị bại trong tay một người tên là Lý Dương, tin tức đó cũng từ Phượng Linh Châu truyền đến. Cả hai đều là Phượng Linh Châu.

Thái Ất chân nhân hồi lâu thở dài nói:

- Ta nghĩ, tin đồn có thể là thật đó.

Hoàng Long chân nhân cũng khẽ gật đầu.

Trong lòng bọn họ có dự cảm, lần này mười hai Chân tiên cùng ra tay, bố trí Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận, có lẽ đúng là có liên quan đến người tên là Lý Dương cao thâm không lường được đó. Bất quá bọn họ cực kỳ tự tin đối với đại trận của mười hai Chân tiên.

Thái Ất chân nhân và Hoàng Long chân nhân không dám lãng phí thời gian, lúc này bay nhanh hướng về phía Phượng Linh Châu, Lê Sơn bay đi.

Nhất thời, mười hai Chân tiên dưới tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, mọi người đều vội vàng hướng Phong Linh Châu Lê Sơn bay tới, mười hai Chân tiên bao gồm:

Cửu Tiên Sơn Đào Nguyên Động Quản Thành Tử,

Nhị Tiên Sơn Ma Cô Động Hoàng Long chân nhân,

Kiền Nguyên Sơn Kim Quang Động Thái Ất chân nhân,

Ngũ Long Sơn Vân Tiêu Động Văn Thù Quảng Pháp Thiên tôn,

Phổ Đà Sơn Lạc Gia Động Từ Hàng đạo nhân,

Kim Đình Sơn Ngọc Ốc Động Đạo Hạnh Thiên tôn,

Thái Hoa Sơn Vân Tiêu Động Xích Tinh Tử,

Giáp Long Sơn Phi Vân Đao Cù Lưu Tôn,

Không Động Sơn Nguyên Dương Động Linh Bảo Đại pháp sư,

Cửu Cung Sơn Bạch Hạc Động Phổ Hiền chân nhân,

Ngọc Tuyền Sơn Kim Hà Động Ngọc Đỉnh chân nhân,

Thanh Phong Sơn Tử Dương Động Thanh Hư Đạo Đức chân quân.

Vì cơn giận của Nguyên Thủy, mười hai Chân tiên đều xuất hiện.

Lý Dương làm cho Nguyên Thủy hoàn toàn mất thể diện, Nguyên Thủy đang cực kỳ tức giận nhất định phải làm sao cho Lý Dương nếm mùi cay đắng?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.