Tiễn Đi Kẻ Thứ Ba

Chương 9: Chương 9: Gà con rất lớn




Edit: Lacey

Cảm xúc kì quái gì thế này??

Đầu óc Chu Du nháy mắt trở nên trống rỗng, xúc cảm trên tay chậm chạp truyền đến đại não, đơn giản chính là có chút mềm, có chút nóng, có chút thô, giống như một động vật có xương sụn lớn.

Cô từ nhỏ đến lớn ghét nhất là cái vật này, trong lúc nhất thời không khỏi nổi hết da gà, nhưng ngẫm lại thì cô cũng không thể nào rút tay lại như một kẻ đào ngũ được, bằng không thì chẳng phải khiến cho tên tiểu bạch kiểm kia chê cười rồi.

Vì vậy Chu Du chỉ có thể hít sâu một hơi, cố nén lại cảm giác muốn thét chói tai, muốn tìm gì đó để di dời sự chú ý. Nhưng nắm trong tay một cây côn th*t thì tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là những bộ phim đã từng xem qua.

Cô tự hỏi đồ vật của những nam chính trong phim giống như một chiếc xúc xích đầy thịt, tại sao đồ vật của tên tiểu bạch kiểm này lại khác!?

Không phải là không được đi.

Nghĩ đến đây, Chu Du thực ra không cảm thấy ghê tởm đến vậy. Chính là nhìn ánh mắt của Tôn Hoài Cẩn dần trở nên thâm trầm mang theo một chút gì đó khó hiểu, lại trộn lẫn một chút nghi hoặc, cùng với một chút thương cảm mà cô không nhận ra.

Cô thậm chí còn bắt đầu hoài nghi chính mình, liệu có sờ nhầm vị trí hay không.

Nhưng cô không ý thức được là trong quá trình xác nhận hình dáng và cảm giác của con vật có sụn này thì ngón tay của cô đã tiếp xúc trực tiếp với Tôn Hoài Cẩn vài lần trong vô thức.

“Em sờ đủ chưa?”

Tôn Hoài Cẩn có chút chịu không nổi, Chu Du so với vẻ bề ngoài thì càng lớn mật hơn, ngón tay tinh tế mềm mại vô thức ấn ấn, sờ sờ ở nơi mẫn cảm của anh giống như một con rắn nhỏ linh hoạt. Hành vi cùng động tác của cô hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng, tùy ý làm xằng bậy với thân thể anh.

Đáng chết hơn là anh đã có phản ứng sinh lý. .

||||| Truyện đề cử: Này Bác Sĩ Hư Hỏng, Em Yêu Anh |||||

Điểm này đương nhiên cũng thực mau bị Chu Du nhận ra, cô ý thức được thứ trong tay mình bắt đầu cứng rắn từ bên trong, giống như một chiếc khinh khí cầu được bơm hơi, dần dần bành trướng đứng thẳng lên.

Cô biết quá trình này theo khoa học gọi là cương cứng, mà trong quá trình này, Chu Du cảm thấy mình đã xé rách vẻ ngụy trang của Tôn Hoài Cẩn, lập tức liền tiếp xúc với nhân cách thật sự ẩn giấu bên trong. Cô ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt đen đầy sương lạnh của người đàn ông và hỏi với một giọng điệu ngây thơ và bình tĩnh:

“Anh đây là cứng phải không, Tôn lão sư?”

Thanh âm của cô vẫn là nhẹ nhàng, bình tĩnh giống như khi hỏi bài anh, không có gì khác biệt. Ánh mắt thuần túy đến mức người khác nhìn vào liền nhịn không được cảm thấy chữ “cứng” nhất định là chỉ thứ gì khác.

Nhưng Tôn Hoài Cẩn đã hiểu rõ bản chất đằng sau vỏ bọc mười phần tiên khí này của Chu Du.

“Từ góc độ sinh lý mà nói thì đúng là như vậy.” Ánh mắt anh nặng nề giống như sương mù lạnh lẽo đêm mùa đông, “Cho nên em nháo đủ rồi sao, em hẳn cũng biết là làm ra việc này một chút cũng không thú vị.”

“Em có nháo đâu, em chính là muốn cùng anh nói chuyện yêu đương thôi mà~”

Kèn thắng lợi đã nổi lên, Chu Du tuyệt đối sẽ không dừng tay vào lúc này. Cô như cũ dùng một đôi mắt trong suốt như con thú nhỏ mà nhìn Tôn Hoài Cẩn, tay lại càng thêm làm càn mà xâm lấn tiến tới đạo phòng tuyến cuối cùng, chân chính đụng vào côn th*t ẩn giấu ở sâu bên trong.

“Em nói là em muốn yêu đương?”

Sự khó chịu của Tôn Hoài Cẩn đã được thể hiện vô cùng rõ ràng, nhưng đồng thời dương v*t trong quần cũng hoàn toàn bị thiếu nữ gắt gao nắm lấy. Do không gian hạn chế, cô chỉ có thể dùng tay nắm chặt lấy dương v*t của anh, cảm nhận sự ấm nóng cùng với những gân xanh chằng chịt trên bề mặt dương v*t.

“Em luyện tập trước, phòng khi sau này phải dùng đến~”

Câu nói này hoàn toàn không hề liên quan tới câu hỏi của anh.Chu Du lơ đãng mà đáp lại Tôn Hoài Cẩn cho có lệ, tay cầm đồ vật kia của người đàn ông, cho dù thắng lợi có ở trước mắt cũng không thể không cảm thấy bối rối.

Phim A cũng không như vậy nha...thứ này...lớn như vậy sao?

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Hú hú đến hẹn lại lên. Cả nhà iu thả sao cho mình với nha~

Mình sẽ cố gắng trong tối nay up một chương nữa:3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.