Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi

Chương 20: Chương 20: Liên Nặc tới gia tộc Drey




Edit: Thịt

Thi đấu hữu nghị, chính là do trường quân đội Đế Quốc chủ trì, cùng với ba trường quân đội khác, lấy hữu nghị là quan trọng nhất, thứ hai mới là phân cao thấp.

Đế quốc Sottile có bốn trường quân đội hàng đầu, lần lượt là trường quân đội Đế Quốc, Học viện quân sự Lạc Khắc, Cao đẳng trọng điểm cơ giới, Cao đẳng giáo dục quốc dân.

Ở đế quốc Sottile, chỉ có bốn trường này có thể tuyển dị năng giả.

Trường quân đội Đế Quốc còn là trường mà tất cả các hoàng tử trong lịch sử đế quốc theo học, cho nên được lấy tên là đế quốc. Hoàng thái tử Hình Viêm, hoàng tử duy nhất trong triều đại này, dị năng rất cao, là thiên tài của trường quân đội Đế Quốc.

Hình Viêm liếc nhìn thiệp mời trong tay Thor, trước mỗi kì thi đấu hữu nghị giữa các trường, trường quân đội Đế Quốc đều sẽ gửi thiệp mời đến.

“Điện hạ, sau lần thi đấu hữu nghị này sẽ đến sinh nhật hai trăm tuổi của đại tướng quân.” Thor nhắc nhở. Thor là trợ lý bên người Hình Viêm, từ khi Hình Viêm ra đời đã phụ tá hắn, cũng như Cadiz và phụ hoàng vậy.

Mỗi vị hoàng tử của hoàng thất đều có một phụ tá cùng mình lớn lên.

Đại tướng quân trong miệng Thor là phụ thân của Hình Viêm, Hi Lỗi.

Hình Viêm nhíu mày, hiện rõ vài phần không kiên nhẫn, nhưng vẫn gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Từ trước đến nay, vào dịp giữa năm, Hình Viêm sẽ dành ra thời gian mấy tháng để nghỉ ngơi, lần này thuyền hải tặc tập kích phi thuyền du lịch, thật không khéo, Hình Viêm đang ở bên trong.

Kỳ nghỉ năm nay bị quấy rầy, tâm trạng Hình Viêm rất không tốt.

Tâm tình không tốt liền dồn hết tức giận lên người đám hải tặc.

“Đã xác định được điểm cuối cùng phi thuyền hải tặc rơi xuống chưa?” Hình Viên chuẩn bị đi nhặt xác đám hải tặc kia.

“Bởi vì có từ trường nên không thể xác định được tọa độ, nhưng đã lục soát phụ cận chỗ rơi, không tìm được tung tích.” Thor nói. “Từ trường bên kia rất không ổn định.”

“Tìm thấy nhân tố làm từ trường không ổn định chưa?”

“Vẫn chưa, bộ kỹ thuật đang tìm.” Thor trả lời. Đáp án này hiển nhiên không làm hài lòng Hoàng thái tử. Nhưng hắn không tìm được cái cớ nào, cũng không dám ở trước mặt Hình Viêm lấy cớ có lệ.

“Đã biết, bảo bọn họ tiếp tục đi.” Hình Viêm làm người tuy là nghiêm túc lạnh nhạt, nhưng hắn biết rõ thực lực của bộ kỹ thuật đế quốc, trước nay hắn đều công bằng trong việc đối xử với mọi người.

“Rõ.”

Nhà chính gia tộc Drey.

Trong gia tộc có người là một trong bốn tướng quân quan trọng nhất đế quốc, lại còn là quý tộc giới thượng lưu, nhà chính của gia tộc Drey chiếm diện tích to lớn thế nào, không cần nói cũng biết.

Từ lúc xe của tướng quân Drey tiến vào sân nhà, ánh mắt Liên Nặc tò mò nhìn đông nhìn tây. Cậu nhìn chính là một loạt hiệu ứng công nghệ cao, nhưng trong mắt tướng quân Drey, đây là chưa hiểu chuyện đời và không biết nguyên tắc. Vì thế, tướng quân Drey nhíu mày càng sâu. Người như vậy… Thật là ủy khuất Hoàng thái tử điện hạ. Đứa nhỏ này thật may mắn, là người duy nhất trong kho gen của đế quốc ghép đôi thành công với Hoàng thái tử, sao cậu lại có thể có gen tốt như vậy?

Tướng quân Drey sẽ không thừa nhận, gen của Hoàng thái tử là quá đặc biệt.

“Gia tộc là nơi cần phải chú ý quy củ, làm Hoàng thái tử phi, quy củ đặc biệt quan trọng.” Rốt cuộc, tướng quân Drey mở miệng, đây là câu nói đầu tiên của ông với Liên Nặc kể từ khi lên xe.

Liên Nặc thu hồi tầm mắt nhìn bên ngoài, nhìn về phía người bên cạnh, cậu chớp mắt, cậu không quy củ chỗ nào?

Nhìn ánh mắt mù mịt của thiếu niên, tướng quân Drey thở dài. Có lẽ đứa nhỏ này cái gì cũng không tốt, nhưng ánh mắt quá trong suốt. Ánh mắt trong suốt này, kể cả tư chất có kém, nhân phẩm chắc cũng không quá tệ, chỉ cần cậu có thể sinh con cho Hoàng thái tử, vậy là đủ rồi.

Tướng quân Drey lại nhíu mày.

Đứa nhỏ này còn có quá khứ khiến người ta khinh thường, cậu là một tội phạm.

Nghĩ đến đây, ông đột nhiên hỏi: “Thời điểm ở tinh cầu tội phạm, có từng bị bắt nạt không?”

Bị bắt nạt? Liên Nặc hồi tưởng ký ức của nguyên chủ, sau đó gật đầu. Gật đầu xong lại bỏ thêm một câu: “Mỗi ngày đều bị rất nhiều người bắt nạt.”

Nghe vậy, tướng quân Drey nhíu mày càng chặt. “Rất nhiều người?” Thanh âm không giận mà uy. Ông cũng biết nơi giam giữ tội phạm có bao nhiêu dơ bẩn, nhưng những người đó đều đang bị trừng phạt do tội lỗi của mình, lại không nghĩ tới có một ngày Hoàng thái tử sẽ phải ở bên một tên tội phạm.

“Những việc này đều đã qua, Cadiz hẳn đã nói với cậu, tốt nhất hãy giữ trong lòng mà đừng bao giờ nhắc tới việc này, bắt đầu từ khi chúng ta gặp mặt, cậu chính là Liên Nặc Drey. Nếu thân thế của cậu bị truyền ra ngoài, mạng của cậu cũng sẽ chấm dứt.” Đây không phải là uy hiếp, chỉ là tướng quân Drey bình tĩnh nhắc nhở, nhưng cũng coi như là một lời uy hiếp.

“Ừm.” Liên Nặc không phải tên ngốc, đương nhiên biết cái gì có lợi, cái gì có hại với bản thân. Nhưng mà nhờ có tướng quân Drey nhắc nhở, rốt cuộc Liên Nặc cũng nhìn thẳng vào tình huống của mình trước mặt.

Tuy rằng cậu có ký ức của nguyên chủ, nhưng khó dám chắc rằng mọi người sẽ không phát hiện ra thân thể này đã đổi chủ.

Đặc biệt, cậu còn được đề cử làm Hoàng thái tử phi, nếu bị phát hiện cậu không phải là Liên Nặc bản gốc, mà là một linh hồn ở trái đất, dựa theo luật pháp nơi này, có thể cậu sẽ bị bắt đi giải phẫu, hoặc một lần nữa bị đày tới tinh cầu tội phạm.

Không được, cậu cần phải tu luyện thật nhanh, tu luyện dị năng đến cấp bậc cao hơn cấp bậc trên địa cầu mạt thế, sau đó… Vỗ mông chạy lấy người, đương nhiên trước đó phải mang thai, nếu không sẽ chỉ có một mình, rất cô đơn.

Vậy thân thể Bạch Du làm sao bây giờ?

Liên Nặc cẩn thận suy nghĩ lại, vậy sau khi mang thai, dẫn con nhỏ chạy lấy người, cũng bắt Bạch Du theo.

Liên Nặc đã quyết định xong kế hoạch sinh sống tại ngoại tinh cầu.

Trong lúc Liên Nặc còn trầm tư suy nghĩ, xe đã tới trước cửa biệt thự.

Tất cả người trong gia tộc Drey đều đã tập trung ở đây, trước đó tướng quân Drey có gọi bọn họ đến, nói là hôm nay có chuyện muốn thông báo với mọi người.

Mọi người trong đại sảnh nhìn thấy tướng quân Drey và một người có sắc mặt xanh xao, dáng người thấp bé đi vào, đều cảm thấy ngoài ý muốn. Thiếu niên không có gì nổi bật, một đôi mắt to tròn đen láy, tò mò đánh giá khắp nơi, mặc áo thun trắng, quần vận động dài màu đen, bên ngoài khoác một áo gió màu đen.

Tuy rằng đã không còn cảm giác nghèo nàn, nhưng nhìn thế nào, cũng không nhìn ra người này có tư cách gì có thể cùng tướng quân Drey bước vào đây.

Đúng vậy, là cùng nhau. Liên Nặc không hiểu lễ nghi, ở địa cầu mạt thế, mỗi người đều vì sống sót mà liều mạng, kính già yêu trẻ chỉ là lời nói mà thôi.

Liên Nặc biết mọi người đang đánh giá mình.

Cậu không phải người mẫn cảm, đến cái chết cậu còn không sợ, đương nhiên không để ý ánh mắt của mọi người. Cho nên cậu cứ việc vui vẻ nhìn khắp nơi, người khác đánh giá mặc kệ người ta.

Tướng quân Drey lại nhíu mày. Người này không có lễ phép, cũng không có quy củ, thật sự không phù hợp với Hoàng thái tử.

“Đây là Liên Nặc, Liên Nặc Drey.” tướng quân Drey trịnh trọng giới thiệu, “Cũng là lý do mà hôm nay tôi gọi mọi người tới.”

Cái tên Liên Nặc không có gì hấp dẫn với mọi người, nhưng Liên Nặc Drey thì khác, lại còn là người bước vào đây cùng với tướng quân Drey.

Ngay lập tức, các thành viên gia tộc Drey đều âm thầm suy đoán trong lòng.

Có rất nhiều suy đoán, nhưng cơ bản đều là, chẳng lẽ Liên Nặc Drey là con riêng của tướng quân Drey?

Vì thế, có người trêu chọc nói: “Ông lớn, đây không phải là chú của cháu đấy chứ?”

Giọng nói cà lơ phát phơ, có vài phần làm càn, Liên Nặc nhìn qua, là một thanh niên có dáng người thon dài. Mái tóc ngắn lộn xộn, nhìn rất có cá tính. Dáng người hắn có phần nhu hòa, nhìn thì rất đẹp trai, nhưng khí chất lại không có chỗ não đẹp, thậm chí có cảm giác lưu manh.

Bên tai phải người này có đeo khuyên tai có có đính viên ru-bi đỏ, lóa mắt như màu máu tươi.

Ánh mắt Liên Nặc sáng lên, cậu thích cái khuyên tai này.

Mẫn Tạp nheo mắt, đối với cái nhìn đánh giá của Liên Nặc, hắn mỉm cười, nhưng sự tươi cười này căn bản chưa chạm vào đáy mắt.

“Cháu im miệng.” Tướng quân Drey uy nghiêm mười phần nói, “Liên Nặc là cháu của một người thân thích của ông, ông cậu ấy qua đời đã nhiều năm, khi còn sống từng có giao tình với ông, hiện giờ cha mẹ cậu ấy đều đã mất, nên ông dẫn cậu ấy về đây, từ nay về sau đây chính là thiếu gia của gia tộc Drey.”

Tướng quân Drey trọng tình nghĩa, đây là điều mà ai cũng biết đến. Đối với cháu của người từng có giao tình với tướng quân Drey tiến vào gia tộc, mọi người nhanh chóng tiếp nhận.

Chỉ là một đứa trẻ, cùng lắm là gia tộc Drey nuôi thêm một con sâu gạo mà thôi, mọi người cũng không để ý.

“Hi Chiến.” Sau khi giới thiệu Liên Nặc, tướng quân Drey lại nói với con trai thứ trong nhà, “Từ nay về sau Liên Nặc sẽ lấy danh nghĩa là con nuôi của con.”

“Vâng thưa cha.” Hi Chiến Drey nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.