Tinh Thần Biến

Chương 31: Q.17 - Chương 31: Đống Kết






Tần Vũ phát hiện người đột nhiên đánh lén là Chu Vô Luyến, đáy lòng sự cảnh giác được đề thăng lên đến cực hạn.

Chu Vô Luyến này là người Tần Vũ úy kị nhất trong Lôi Phạt thành tứ đại thần vương, Chu Hoắc tuy có trấn tộc linh bảo tựa hồ sự uy hiếp còn lớn hơn, nhưng Tần Vũ như hiện nay đối với bổn nguyên lực lí giải cũng cao hơn rất nhiều, thậm chí là linh hồn cũng hấp thụ vũ trụ bổn nguyên lực.

Tri bỉ tri kỉ bách chiến bất đãi (biết người biết ta trăm trận không nguy hiểm).

Tần Vũ không thèm để ý đến Chu Hoắc, nhưng đối với Chu Vô Luyến thì không như vậy, theo tần Vũ biết vũ khí Chu Vô Luyến sử dụng chỉ là nhị lưu Hồng Mông linh bảo nhưng tực lực của hắn rất mạnh, hắn vì sao lợi hại như vậy, lợi hại ở nơi nào. Tất cả điều này Tần Vũ đều không biết, không biết đáng sợ nhất!

"Hô!"

Tố sắc đao mang cực nhanh hướng Tần Vũ chém tới, Tần Vũ có thể nhận ra xung quanh thanh sắc đao mang thời gian lưu tốc khi thì nhanh hơn trăm vạn lần, khi thì chỉ có mấy chục lần, nhưng thoạt nhìn thanh sắc đao mang này lại phối hợp rất tự nhiên, đồng thời...vô số trúc tử trong 'Vạn Lý Giang Sơn' không thể ngăn cản đao mang một chút nào.

"Bồng!"

Trong lúc đao mang tới gần thân thể Tần Vũ đao mang đột nhiên chậm lại, một vùng không gian thế nhưng xuất hiện một bộ phận đao ảnh chỉnh tề, may mắn ở đây là trong không gian Hồng Mông linh bảo, tính ổn định không gian ngay cả nhất lưu Hồng Mông linh bảo cũng không thể dễ dàng phá khai.

Mà Tần Vũ bản thân cũng trực tiếp thuấn di rời đi.

Tần Vũ một lần nữa xuất hiện thì đã đến phía sau 'Lôi Yểm Thần Vương' Chu Vô Luyến, không chút do dự Tàn Tuyết thần thương trong tay đâm ra, trên thân Tàn Tuyết thần thương ẩn chứa huyền hoàng khí lưu chuyển, Tàn Tuyết thần thương như giao long xuất thủy, mang theo tuyệt sát chi ý đâm tới Chu Vô Luyến.

Tốc độ quá nhanh.

Thuấn di, xuất thương, thời gian gia tốc, tất cả đều phối hợp với nhau một cách vô cùng hoàn mỹ.

"Chu Vô Luyến nếu không muốn chết cũng chỉ có thuấn di chạy đi!" Tần Vũ mắt nhìn Tàn Tuyết thần thương phá vỡ tất cả uy thế của Chu Vô Luyến, đối với Tàn Tuyết thần thương Tần Vũ tuyệt đối tin tưởng.

Mà lúc này,

"Bồng!"

Trúc xung quanh Tần Vũ thế nhưng đã bị đoạn liệt thành bột phấn, công kích của Tần Vũ quá mạnh mẽ, thậm chí khiến 'Vạn Lý Giang Sơn' hứng chịu một cú đánh cực lớn.

"Nga?"

Chu Vô Luyến đã chú ý tới một thương này, thanh sắc đoản đao trong tay phiêu dật biến hướng, tạo thành một đường cong quỷ dị, bất khả tư nghị ngăn cản lại một thương Tần Vũ đánh tới trước thân thể.

Chỉ là Tàn Tuyết thần thương có thể ngạnh chống sao?

"Di?" Tần Vũ đột nhiên sắc mặt biến đổi.

Chỉ nghe thấy hai tiếng va chạm nhẹ. Tố sắc đoản đao của Chu Vô Luyến toát ra vẻ mềm mại nhẹ nhàng hai lần hạ xuống gần thương đầu của Tàn Tuyết thần thương, Tàn Tuyết thần thương liền mất đi độ chính xác.

Tần Vũ lần đầu tiên thấy có người sử dụng 'dĩ nhu khắc cương' chống lại công kích của Tàn Tuyết thần thương.

Dĩ nhu khắc cương, để xem 'cương' đạt đến trình độ nào.

Tàn Tuyết thần thương lực công kích kinh khủng, cả thần giới cũng không có mấy người có thể đạt tới trình độ như Chu Vô Luyến.

Hai tròng mắt Chu Vô Luyến như hồ sâu thăm thẳm yên tĩnh nhưng bây giờ cũng không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn Tàn Tuyết thần thương của Tần Vũ, gật đầu lên tiếng: "Tần Vũ, trường thương trong tay ngươi uy lực đích xác rất lợi hại, dựa vào va chạm nhẹ vừa rồi, ta cảm thấy sự áp bách của Tàn Tuyết thần thương mang đến... Bất quá chân chính thực lực của một người, vũ khí chỉ là một phần trong đó mà thôi."

Tần Vũ nở nụ cười.

"Chu Vô Luyến, ngươi đang kéo dài thời gian sao?" Tần Vũ cười nói.

Tần Vũ có thể đoán ra mục đích lúc này của Chu Vô Luyến, bởi vì lúc này Chu Hoắc đang toàn tâm muốn nhanh chóng phá khai 'Vạn Lý Giang Sơn' đưa mọi người ra ngoài, mà Chu Vô Luyến chính là đến để kiềm chế Tần Vũ, chỉ là qua giao thủ nhanh chóng vừa qua, Chu Vô Luyến đã biết chính mình không thể chính diện ngạnh chống Tần Vũ, cho nên dùng cách nói chuyện để kéo dài thời gian.

"Không sai!"

Chu Vô Luyến bình thản gật đầu, "Tần Vũ, ta biết thực lực của ngươi, tỷ như thời gian pháp tắc... ngươi đối với thời gian gia tốc đã đạt tới cảnh giới cực cao, ta cũng rất khâm phục thiên phú của ngươi, chỉ là thời gian gia tốc tịnh không phải nhanh là tốt, có lúc nhanh chậm kết hợp với nhau hiệu quả tốt hơn nhiều, đây là kinh nghiệm tích lũy nhiều năm, như ta đây...phóng nhãn thần giới trừ Tu La thần vương, còn lại kể cả bát đại Thánh Hoàng mỗi người xuất thủ đều không có khả năng giết ta, thậm chí bọn họ tập hợp lại sử dụng không gian đống kết cũng không thể. đây là kinh nghiệm... Tần Vũ, lĩnh ngộ cho tốt nhé."

Tần Vũ trong lòng cũng không khỏi nở nụ cười.

Chu Vô Luyến mặc dù nói có đạo lí, nhưng mà đối với ta, có tác dụng sao?

Tần Vũ nhìn Chu Vô Luyến cười nói: "Kinh nghiệm, đối với cao thủ cùng cấp có tác dụng, nhưng đối với cao thủ thực lực tuyệt đối cao thì không có tác dụng, giống như ngươi kinh nghiệm có nhiều, cũng không phải là đối thủ của Tu la Thần Vương", 'thời gian tĩnh chỉ' một khi xuất ra, ngươi chỉ có thể mặc người áp bức."

"Hơn nữa..."

Tần Vũ hướng mũi Tàn Tuyết thần thương lên trên: "Tàn Tuyết thần thương của ta, vừa rồi ngươi thấy chỉ là một chút uy lực thôi" Tần Vũ bĩu môi cười nói, "Tốt lắm, Chu Hoắc phỏng chừng cũng sắp phá khai không gian này rồi, trước tiên tại đây đánh nhau với ngươi một trận cuối cùng!"

"Trận chiến cuối cùng?" Chu Vô Luyến nhướng mày.

Tần Vũ cũng không dài dòng, Tàn Tuyết thần thương vung ngang, miệng cười nói: "Cẩn thận!" Lập tức Tàn Tuyết thần thương nhoáng lên, thương đầu ảo hóa xuất ra vô số thương tinh, từng đạo kình khí giống như quần mãng xuất động, hướng Chu Vô Luyến quét ngang.

...

"Tam đệ, nhị đệ, các đệ tiếp tục kiên trì trong chốc lát, ta lập tức có thể phá khai không gian Vạn Lý Giang Sơn phong tỏa!" Nhìn liên miên lục sắc trúc tử lơ lửng trước mắt, Chu Hoắc toàn thần chăm chú thôi động uy lực chấn tộc linh bảo Lôi Nguyên Linh Châu.

Chỉ thấy lơ lửng trên đỉnh đầu Chu Hoắc điện xà quấn quanh linh châu, quang mang hoặc là co rút lại thành một điểm, ngay sau đó liền bành trướng ra cả vùng lớn.

Gần sát xung quanh trúc tử không ngừng nát bấy.

Sách lược của Chu Hoắc rất đơn giản, để Chu Vô Luyến cùng Chu Thông trước tiên cầm chân Tần Vũ, sau khi phá khai 'Vạn Lý Giang Sơn', sau khi trở lại thần giới bọn chúng mới có thể yên tâm thong thả.

Tại thần giới, bọn chúng có thể công kích Mê Vụ thành của Tần Vũ, nếu đánh không lại cũng có thể trực tiếp thuấn di chạy về Lôi Phạt thành, để cho Lôi Phạt Thiên Tôn xuất mã.

Lúc trước Phiêu Vũ Thiên Tôn có lệnh...lúc Thiên Tôn Sơn phủ xuống, trong đoạn thời gian chờ tân thiên tôn sinh ra, Lôi Phạt Thiên Tôn chỉ có thể xuất thủ một lần, bất quá trước khi Thiên Tôn Sơn phủ xuống, giết mấy thần vương, loại quyền lợi này thiên tôn có.

"Tên Tần Vũ này vận khí sao lại tốt như vậy, bản thân thực lực đã cao thế nhưng còn có mấy vị thần vương hỗ trợ." Chu Hoắc tận lực phá trừ tầng tầng trở ngại của 'Vạn Lý Giang Sơn'.

... ...

Tần Vũ bổn tôn cùng Chu Vô Luyến giao chiến, còn phân thân của Tần Vũ cùng Chu Thông giao chiến, bề ngoài nhìn vào là bị Chu Thông kiềm chế, thật ra...

"Là muốn lại quấy rối Chu Hoắc, lại bị Chu Thông ngăn cản." Thanh bào Tần Vũ giống như một vô địch chiến thần, một quyền một cước, quyền cước lướt qua không gian chấn động.

Công kích đơn giản uy lực lại vô cùng đáng sợ.

Chu Thông gian nan ngăn trở thanh bào Tần Vũ, hắn có thời gian gia tốc, thanh bào Tần Vũ cũng có, Tần Vũ phân thân đồng dạng cũng có thần thông tân vũ trụ không gian lực, 'thời gian gia tốc'.

"Bồng!"

Thanh bào Tần Vũ bản thân trực tiếp thuấn di đến trên không Chu Thông, đầu dưới chân trên, quyền đầu của Tần Vũ trực tiếp hướng phía dưới đột nhiên đánh ra, quyền đầu phổ thông này mang theo uy áp vô tận, giống như một ngọn núi từ trên không hạ xuống, ở dưới Chu Thông thậm chí cảm thấy trong lòng một trận run rẩy.

"Đang?"

Chu Thông trên mặt có một tia khổ tiếu, lựa chọn thuấn di tránh đi.

'Lôi Vũ Thần Vương' Chu Thông cũng nổi danh dũng vũ, thích nhất là lấy cứng đối cứng, phòng ngự nhục thể của hắn đích xác rất cao, nhưng gặp phân thân Tần Vũ bản thân là nhất lưu Hồng Mông linh bảo sở hóa mà thành, phòng ngự hắn tự hào, so sánh với Tần Vũ, như da mặt trẻ con so với da sắt thông thường.

Căn bản là không cùng đẳng cấp.

"Chu Thông, xem ra ngươi chỉ biết chạy trốn!" Thanh bào Tần Vũ thân ảnh dừng lại, không tiếp tục công kích.

Thân ảnh Chu Thông cũng dừng lại, trong lòng hắn cũng mừng rỡ thấy Tần Vũ không xuất thủ, chỉ là nghe Tần Vũ nói, không khỏi hừ lạnh một tiếng nói: "Tần Vũ, ngươi ta không thể so sánh như vậy, đây là đấu tranh sinh tử, ta thừa nhận phòng ngự không bằng ngươi, nhưng chẳng lẽ bởi vậy ta sẽ để cho ngươi giết? Không có bản sự giết ta thì đừng tại đây nói nhiều lời. "

"Nga, cũng còn có lí?" thanh bào Tần Vũ cười nói.

Chu Thông nét mặt già nua cũng đỏ lên tức giận.

Tại thần giới, thần vương muốn giết thần vương khó khăn vô cùng, bởi vì thần vương có thể thuấn di, trừ phi gặp được Thánh Hoàng, bởi vì Thánh Hoàng có thể đông kết không gian khiến cho đối thủ không thể thuấn di, đương nhiên Tu La thần vương cũng có thể dễ dàng giết chết thần vương bọn họ.

Chỉ là Thánh Hoàng chỉ có tám người, lĩnh ngộ 'thời gian tĩnh chỉ' càng ít đến đáng thương.

Cho nên...dưới tình huống bình thường, một vị thần vương đối mặt với một vị thần vương khác, một khi vị thần vương này luôn không ngừng thuấn di trốn tránh hơn nữa còn cùng đối thủ dây dưa, hành vi như vậy là 'trơ trẽn', bởi vì đánh không lại người còn dây dưa với đối phương đích xác là không biết xấu hổ.

Chu Thông trong lòng tràn đầy nộ ý, hắn có nhiệm vụ tại thân, chính là quấn lấy phân thân Tần Vũ, cho nên vừa rồi dưới tình huống không đánh lại Tần Vũ hắn vẫn quấn lấy đối phương, bản thân hắn cũng bất lực.

Dù sao, trong tứ đại thần vương, Chu Vô Luyến cùng hắn giữ chân Tần Vũ bổn tôn cùng phân thân, Chu Hoắc công kích không gian 'Vạn Lý Giang Sơn' còn Chu Nhiên... đối với thời gian pháp tắc một khiếu không thông, đối diện với thời gian gia tốc của phân thân Tần Vũ, căn bản vô pháp dây dưa, không chừng còn chưa kịp phản ứng đã bị một quyền đánh chết.

"Ân, muốn phá khai?" Thanh bào Tần Vũ thấp giọng nói.

Tần Vũ bổn tôn cùng phân thân, thực ra là một thể, bản thân linh hồn của phân thân chính là bộ phận linh thức của Tần Vũ kết hợp với hình thể mà thành, thanh bào Tần Vũ cũng có thể cảm ứng được tân vũ trụ không gian lực.

Lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được Vạn Lý Giang Sơn sắp bị phá khai.

"Ông..." không gian chấn động, từng cây trúc không ngừng bạo liệt hóa thành bụi, Chu Thông nhìn thấy cảnh này trên mặt không khỏi lộ ra một tia hỉ sắc.

"Chu Thông, trước khi các ngươi ra khỏi, đầu tiên cho ngươi một lễ vật." Thanh bào Tần Vũ bình thản nói.

"Cái gì." Chu Thông nhìn thanh bào Tần Vũ trước mắt, đột nhiên sắc mặt biến đổi.

Bởi vì thanh bào Tần Vũ đã hóa thành một đạo thanh sắc khí thể, hơn nữa đạo khí thể này đã tràn ngập, tại gần Chu Thông bộ phận thanh sắc khí thể đột nhiên hóa thành một cái chân, lăng lệ đá ra.

Chu Thông thuấn di né tránh.

Nhưng cái chân lại hóa thành tố sắc khí thể, Chu Thông lúc này có cảm giác...chỉ cần thêm một chút thời gian, không gian này sẽ hoàn toàn bị phá, cho nên lúc này hắn toàn tâm đề phòng thanh sắc khí thể như lưu thủy thông thường này.

"Phốc!"

Lại có bộ phận tố sắc khí thể gần sát Chu Thông biến thành một quyền đầu, nhanh chóng đánh tới, Chu Thông lại thuấn di!

"Bồng!" Chu Thông chỉ cảm giác thấy toàn thân căng thẳng, sau đó linh hồn cảm thấy một trận đau đớn: "Bất hảo." Chu Thông trực tiếp thuấn di rời đi, mà lúc này không gian 'Vạn Lý Giang Sơn' cuối cùng cũng hoàn toàn bị phá vỡ, Chu Vô Luyến vẫn đang kiềm chế Tần Vũ, liền thuấn di bay ra.

******

Không trung bên ngoài Mê Vụ thành, Tần Vũ, Khương Lập, Dịch Phong thần vương, Tả Thu Lâm bốn người đều lăng không đứng thẳng, mà Chu Hoắc bốn vị Lôi Phạt thành thần vương sắc mặt đều khó coi.

"Nhị đệ, thế nào?" Chu Hoắc nhìn bên cạnh Chu Thông thần vương sắc mặt tái nhợt.

Chu Thông sắc mặt tái nhợt, nhìn tương đối hư nhược: "Không có gì, chỉ là nhất thời không chú ý, không ngờ phân thân Tần Vũ chẳng những biến thành khí lưu mà còn biến thành vũ khí của hắn."

"Đại ca" Chu Vô Luyến liếc nhìn Chu Hoắc, nhẹ lắc đầu.

Chu Hoắc minh bạch ý tứ của tam đệ mình, hiển nhiên thực lực Mê Vụ thành quá mạnh, ngay cả bọn họ bốn người phá hủy Mê Vụ thành, phỏng chừng đều không được

Nhìn thoáng qua phía trước Mê Vụ thành tứ đại thần vương, Chu Hoắc lúc này liền muốn thần thức truyền âm để cho mọi người đồng thời chạy, xem ra thực sự muốn Lôi Phạt Thiên Tôn ra tay.

"Các vị thần vương Lôi Phạt thành, hôm nay chư vị muốn phá hủy Mê Vụ thành của ta, giết người Mê Vụ thành, ta cũng 'có lễ đáp lại!'" Tần Vũ đột nhiên cười nói.

Chu Hoắc cùng mọi người trong lòng đều cười thầm, bọn họ đều chờ mong phụ thân của mình sẽ đến đây.

Nhưng hành động của Tần Vũ khiến bọn họ chấn kinh.

Tần Vũ mỉm cười đơn thủ nhất chỉ: "Không gian đông kết!"

Nhất thời, từ trung tâm Mê Vụ thành, không gian trong vòng phương viên vạn dặm tất cả hoàn toàn đống kết, không thể thuấn di.

Biểu tình mấy người Chu Hoắc đều ngưng trệ.

Tần Vũ trong lòng phát ra một tia hung lệ chi khí: "Xem ra đã đến thời điểm kết thúc."

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.