Tinh Thần Biến

Chương 14: Q.15 - Chương 14: Hai sự chọn lựa






Tần Vũ, Hắc Vũ tiếp tục tu luyện trong tầng không gian thứ hai của Khương Lan giới, không bước ra bên ngoài nữa. Trước đây Tần Vũ vào Phù Giác thôn chẳng qua chỉ để nắm rõ tình hình chung của Thần giới mà thôi. Hiện giờ chuẩn bị tiến hành khổ tu lên một tầng mới sao hắn có thể quan tâm đến điều gì khác?

Mỗi ngày ở Thần giới đều có nhiều người mất tích, chuyện hai nhân vật mới phi thăng biến mất chỉ là chuyện cỏn con. Sau này nếu muốn trở lại sống bình thường, chỉ cần chi một ít Thần linh thạch cho Phủ thành chủ Úy Trì Thành là có thể giải quyết được.

Trong không gian tầng thứ hai Khương Lan giới, đang có năm người ngồi dùng bữa thưởng rượu, chính là Tần Vũ, Hắc Vũ, Phúc bá, Ốc Lam và một hán tử cao lớn da ngăm đen.

- Ốc Lam, còn bao lâu Thần kiếp của huynh mới giáng hạ?

Tần Vũ cười hỏi dò.

- Thần kiếp của ta hả? Không rõ, giờ cũng không thấy cảm ứng gì.

Ốc Lam bất đắc dĩ nói, thời gian y cùng Tần Vũ đến Thần giới tuy không dài, nhưng vì luôn ở trong không gian tầng thứ hai của Khương Lan giới nên thực tế tính ra đã hơn mười mấy vạn năm.

Hơn mười vạn năm cửu cấp yêu đế mà vẫn chưa cảm ứng được Thần kiếp, điều này khiến Ốc Lam không khỏi rầu rĩ.

- Ốc Lam huynh đệ, chớ nôn nóng, đến lúc đó thì lão Ô ta sẽ cùng độ Thần kiếp với ngươi.

Đại hán da đen cười lớn:

- Hay là vì Khương Lan Giới của chủ nhân tốt quá, tại đây tựa như một thế giới khác không chút gò bó trói buộc, huynh lúc nào cũng có thể biến thành hình người nên không nỡ độ Thần kiếp vậy?

Ốc Lam cười nhẹ:

- Yêu thú ở Thần giới phải bị bó buộc ở Thần giới, trước khi độ Thần kiếp đều không thể hóa hình. Nhưng yêu thú của Thần giới đến hạ giới lại luôn có thể biến thành hình người, trong Khương Lan giới cũng như vậy.

Trong lòng Tần Vũ hiểu rất rõ. Hơn tám mươi sủng vật được hắn cứu trước đây, tại phòng sủng vật chỉ có thể ở nguyên dạng ban đầu, nhưng vừa thả ra đều có thể biến thành hình người.

- Nếu ta xuất hiện ở Thần giới bây giờ thì tức khắc phải biến thành một con kiến đen!

Ốc Lam bất đắc dĩ lắc đầu.

Đó cũng là nguyên nhân vì sao sau nhiều năm như vậy mà Ốc Lam nhất định không rời Khương Lan giới.

Hán tử da ngăm đen đó, không phải ai khác chính là Địa Để huyệt long mà Tần Vũ thu phục ở Thần Linh thạch trên Khoáng sơn khi trước. Địa Để huyệt long ở Thần giới bị bó buộc không sao biến hình được, nhưng vào trong Khương Lan giới lại có thể tự do biến hóa, Ô Hách cũng là tên của y.

Ăn uống xong xuôi, Tần Vũ nhìn hai người nói

- Ô Hách, Ốc Lam, hai ngươi phải tiếp tục an tĩnh tu luyện, ta cùng Tiểu Hắc cũng vậy!

-Vâng!

Ô Hách và Ốc Lam cung kính nói rồi cùng sánh vai rời đi. Quan hệ giữa Ô Hách và Ốc Lam rất tốt, trong các yêu thú ở Thần giới, Địa Để huyệt long và Hắc Nhân Nghĩ đều thuộc hàng vương giả.

Địa Để huyệt long có sức chiến đấu cá nhân cường hãn, Hắc Nhân Nghĩ lại có thể điều khiển vô số đàn kiến ở khắp nơi. So với Địa Để huyệt long còn khiến cho người trong Thần giới sợ nạn kiến hơn nhiều!

Hai người đi khỏi, Tần Vũ nói với Hắc Vũ:

- Tiểu Hắc, Phí Phí đi rồi cũng không ai tu luyện cùng đệ nữa. Hay là đệ đến Mê Thần điện nghiên cứu các bí kíp công pháp trong đó, trong đó có rất nhiều sẽ hữu ích cho đệ đó.

- Nói về đối thủ chiến đấu? Thật ra có một người.

Hắc Vũ mỉm cười.

- Sao?

Tần Vũ kinh ngạc:

- Trong Khương Lan giới này làm gì còn ai có thể là đối thủ của đệ?

- Phúc bá đấy!

Hắc Vũ quay đầu nhìn Phúc bá:

- Tốc độ của Phúc bá còn nhanh hơn thiên thần, lực công kích cũng cực kỳ lợi hại, cùng giao đấu khẳng định sẽ giúp đệ rất nhiều.

Phúc bá im lặng nhìn về phía Tần Vũ.

Tần Vũ trong lòng tự biết thực lực của Phúc bá, tuy tốc độ lẫn lực công kích cường đại nhưng so với bản lĩnh hiện nay của Hắc Vũ vẫn chưa phải là đối thủ.

- Phúc bá, bá thấy sao?

Tần Vũ dò hỏi.

Phúc bá mỉm cười:

- Đối với không gian ta không có lĩnh ngộ nào, có điều lão chủ nhân có chỉ dạy một số phương pháp chiến đấu, chỉ thuần túy dựa vào tốc độ và năng lượng. Ta nghĩ chắc cũng vừa đủ để cùng Hắc Vũ thử sức, đối với chính ta cũng có ích.

- Hay lắm!

Tần Vũ suy nghĩ một lúc, cũng đồng ý:

- Tiểu Hắc, nếu cảm thấy tịch mịch buồn chán thì cũng có thể tìm Ô Hách, Ốc Lam quấy phá vậy!

- Quấy phá bọn họ ?

Gương mặt nghiêm trang của Hắc Vũ bật ra một nụ cười.

Hắc Vũ đã tới cảnh giới trung cấp thần nhân, lại luyện xong Hồng Mông linh bảo "Tuyết Ti Thủ Sáo", lực công phá lớn hơn trước đây nhiều. Lần trước giao đấu với Ô Hách ở Khoáng Sơn hắn mới chỉ là hạ cấp thần Nhân, dựa vào Xuyên Vân thương và Hồng Mông linh bảo đã có thể làm Ô Hách bị thương.

Còn với thực lực được tăng lên gấp mười lần như bây giờ, chỉ một thương Hắc Vũ cũng có thể xuyên thủng Ô Hách.

- Nếu không việc gì làm thì đệ sẽ đi chọc phá bọn họ!

Hắc Vũ gương mặt thoáng một nét tiếu ý.

Tần Vũ mỉm cười gật đầu.

***

Thời gian sau đó, Tần Vũ toàn tâm tĩnh tu, thân tâm chìm đắm trong trận đạo. Các loại sát trận, khốn trận, phòng ngự trận, mỗi loại đều có rất nhiều trận pháp, mỗi loại đều có một cách thôi diễn bố trí riêng biệt.

Không ngừng thôi diễn, một sinh hai, hai sinh tư, tư biến ra tám... cứ vậy thôi diễn, vô cùng vô tận!

Tốc độ thôi diễn bằng Thần thức của Tần Vũ cực nhanh, trong đầu tự động hiện ra các kiểu trận, đồng thời hiệu số trận pháp của các thuộc tính cũng biến ảo nhanh chóng, ngàn vạn phù triện cứ mất đi rồi sinh ra không ngừng. Nhưng nhìn từ bên ngoài, Tần Vũ vẫn như bất động tại một chỗ.

- Thống khoái! Thật thống khoái!

Tần Vũ đột nhiên mở to hai mắt, trên mặt hiện lên một nụ cười. Cuối cùng hắn đã thành công, hoàn toàn nắm rõ một khốn trận phức tạp đã làm hắn vật vã suốt ba nghìn năm nay.

Cảm giác không ngừng nỗ lực, không ngừng nghiên cứu, cuối cùng đạt được thành công khiến Tần Vũ tràn đầy khí thế chinh phục. Tựa như leo lên đỉnh một ngọn núi rồi vượt một ngọn núi khác cao hơn, đồng thời Tần Vũ cũng càng cảm nhận được thực lực của Phúc bá về Trận đạo. Sát trận mà trước đây Phúc bá bày bố cho hắn xem, thậm chí với thực lực hiện nay của hắn chi mới khiên cưỡng nhìn ra được một chút thực hư, còn nguyên lý thực sự trong đó vẫn có chỗ chưa thông suốt.

Sau khi giải quyết được một vẫn đề khó, Tần Vũ lại nghỉ ngơi trong chốc lát.

- Ta thật đã tập trung hết thân tâm vào nghiên cứu Trận đạo chưa nhỉ?

Tần Vũ nhíu mày, bỗng nhiên tự hoài nghi.

Đến Thần giới đã nhiều năm như vậy, bao nhiêu tinh lực của hắn hầu như dồn cả vào Trận đạo này.

Muốn tạo lập vị thế trong gia tộc nhà Lập Nhi ta chỉ có hai cách, một là thực lực đạt đến cảnh giới Thần Vương, hai là trở thành nhân vật như Tượng Thần.

Tần Vũ hiểu rõ ưu thế của mình. Điểm mạnh của bản thân hắn là Lưu Tinh Lệ mà Tả Thu Mi lưu lại, còn có Mê Thần điện do Tượng Thần Xa Hầu Viên truyền cho và số lượng lớn sách về Trận đạo, cùng những kinh nghiệm do Xa Hầu Viên để lại.

Nếu mình lĩnh ngộ được cảm ngộ không gian của Lưu Tinh Lệ, rồi phải tốn thêm bao nhiêu thời gian mới đến được cảnh giới Thần Vương? Tần Vũ suy nghĩ thật lâu, đáp án vẫn là không biết bao nhiêu năm nữa mới đạt được.

Lần trước Tần Vũ phải mất ba nghìn năm từ khi Linh Hồn Kim Đan mới hình thành, mới đạt đến đỉnh cao của trung cấp thần Nhân. Theo Tần Vũ tính toán, có lẽ cần một vạn năm cảm ngộ để đạt đến đỉnh cao của thượng cấp thần Nhân.

Từ Thần Nhân đến Thiên thần, lại là một việc lớn nữa.

Có lẽ Tần Vũ phải tốn vài vạn năm mới đạt đến hạ bộ thiên thần. Lại còn trung bộ thiên thần, thượng bộ thiên thần, mỗi bậc một khó hơn. Thời gian cần thiết chắc chắn càng lúc càng dài, ít nhất phải gấp mười lần. Muốn đạt đến mức thượng bộ thiên thần, ít ra hắn phải cần nghìn vạn năm.

Đó lại là còn may mắn. Ở Thần giới, trong lịch sử đã có ai chỉ trong vòng nghìn vạn năm mà lên tới thượng bộ thiên thần chưa? Thượng bộ thiên thần đều là nhân vật hô phong hoán vũ, không những trải qua vô vàn cửa ải gian nan mà còn khổ tu trong thời gian dài đằng đẵng mới thành công.

Nhưng đó chưa phải là điều khó nhất. Khó nhất chính là từ thượng bộ thiên thần đột phá lên mức Thần Vương.

Số lượng Thần Vương ở Thần giới rất ít. Những người này như Bát Đại Thánh Hoàng đều là những nhân vật đã sống không biết bao nhiêu tỷ năm.

Chỉ dựa vào cảm ngộ "Lưu Tinh Lệ" được truyền lại mà có thể đạt đến cảnh giới Thần Vương sao? Tần Vũ không cho rằng như vậy. Nếu dễ dàng như vậy mà đạt được đẳng cấp Thần Vương, cao thủ Thần Vương trong Thần giới hẳn đã không ít rồi.

Theo Tần Vũ nhìn nhận, cho dù có cảm ngộ mà Tả Thu Mi lưu lại, nhưng nếu không có đủ thời gian, sự rèn luyện và cả vận may thì rất khó từ thượng bộ thiên thần đột phá thành Thần Vương.

Tu luyện đến Thần Vương cần bao nhiêu thời gian? Tần Vũ không biết chắc.

Cho nên con đường thứ nhất cũng là không chắc chắn!

Con đường thứ hai, trở thành cao thủ luyện khí giới đệ nhất, sánh ngang cùng Tượng Thần.

Tần Vũ lại có niềm tin vào điều này. Muốn thành cao thủ luyện khí giới phải có vài điểm quan trọng.

Điểm thứ nhất là có người chỉ dạy. Luyện khí giới là một ngành nghề kỹ thuật. Nếu không có minh sư truyền bảo, bản thân như người mù sẽ loạn lên, hiển nhiên không thể thành cao thủ. Tần Vũ có lượng lớn thư tịch do Tượng Thần để lại, cũng có Phúc bá người đã ở với Tượng Thần nhiều năm, việc học tập tự nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn. Còn những người khác ở Thần giới, chỉ một số ít mới có thể tìm được cao thủ luyện khí giới để học hỏi.

Điều thứ hai là luyện khí giới cũng giống như những nghề khác, thành thục sẽ khéo léo, cần thử nghiệm từng bước từ nhiều thần khí thông thường, không ngừng tích lũy kinh nghiệm, cuối cùng mới có thể trở thành cao thủ luyện khí giới. Việc thí nghiệm cần một lượng lớn nguyên liệu, những người bình thường lấy đâu ra nhiều nguyên liệu như vậy? Nhưng Tần Vũ lại dám vì sau lưng hắn có số tài sản khổng lồ do Tượng Thần để lại.

Điều thứ ba là phải biết khống chế hỏa hầu của lửa rèn, nói cách khác là phải đạt đến cảnh giới Thần thức.

Có Lưu Tinh Lệ, Thần thức của Tần Vũ ngày nay đã sánh bằng hạ bộ thiên thần, trong khi toàn Thần giới cũng chẳng có bao nhiêu Thiên thần, và chẳng lẽ mọi Thiên thần đều đi luyện khí giới ư?

Điều thứ tư là ảnh giới chân hỏa trong thân thể!

Muốn nung chảy nguyên liệu, cần có lửa. Nguyên điềm hậu kỳ hiện nay của Tần Vũ đã đạt đến cấp hắc sắc thần hỏa, chỉ cần tiến thêm một bước nữa, chân hỏa trong thân thể sẽ là bạch sắc tịnh hỏa, chân hỏa của các Thiên thần. Hơn nữa Tần Vũ còn có 'luyện hỏa thủ hoàn', khả năng dùng lửa có lẽ không ai hơn hắn.

Điều thứ năm, cũng là điều cuối cùng, sự lĩnh ngộ đối với Trận đạo.

Tần Vũ tốn gần chín vạn năm, lĩnh ngộ ra cảnh giới thứ nhất của Trận đạo. Tuy cảnh giới thứ nhất của hắn còn chưa thật sự đại thành, nhưng trong lịch sử Thần giới, người lĩnh ngộ ra cảnh giới này nhanh nhất cũng tốn mười vạn năm, bản thân Xa Hầu Viên lần thứ nhất đã tốn cả trăm vạn năm.

Thiên tài bẩm sinh của Tần Vũ về Trận đạo đã rõ, lại thêm kinh nghiệm và những lưu ý của Xa Hầu Viên, điều này sẽ giúp hắn không rơi vào mê đạo. Tài năng bẩm sinh còn cao hơn Xa Hầu Viên, lại thêm các điều kiện khác đều gần như hoàn mỹ. Nếu như vậy mà Tần Vũ lại không thể trở thành một Tượng Thần khác, chỉ có thể xem như ông trời muốn hại hắn.

Tần Vũ kiên định lòng tin, dốc lòng thôi diễn Trận đạo. Thời gian thấm thoắt trôi, sự lĩnh ngộ của hắn về Trận đạo cũng ngày càng sâu sắc, càng cảm nhận được trận pháp này cũng vô biên như đại dương mênh mông.

Mười hai vạn năm sau.

Lần này tĩnh tu nghiên cứu Trận đạo này của hắn tổng cộng kéo dài mười hai vạn năm. Sở dĩ hắn dừng nghiên cứu thôi cũng chỉ vì đi vào một bình cảnh.

- Phúc bá!

Tần Vũ lên tiếng gọi.

Phúc bá đang ở trong gian nhà bên cạnh, nghe hắn gọi liền lập tức chạy sang:

- Chủ nhân, có chuyện gì vậy?

- Phúc bá, ta vừa nghiên cứu ra một khốn trận, nhưng bản thân ta lại không cách nào phán đoán được uy lực của trận này. Ta cảm thấy sức công phá của khốn trận này rất lớn, nhưng không sao chắc chắn mức độ của nó, làm sao bây giờ?

Tần Vũ có chút nóng vội hỏi.

Phúc bá nở nụ cười.

- Chủ nhân cuối cùng cũng đến bước này!

Nghe được câu nói của Phúc bá, trong lòng Tần Vũ liền nhẹ nhỏm đi. Hiển nhiên đây là điểm mà Phúc bá vẫn chờ đợi Tần Vũ đạt tới.

- Chủ nhân, trong đầu ngài vẫn đang thôi diễn Trận đạo, nhưng hết thảy đều là không tưởng, tất cả chỉ là lý luận suông thôi. Kỳ thực nhiều khi ứng dụng các chân lí, hiệu quả bên ngoài lại không như mong muốn. Trước đây chủ nhân có thể tương đối nắm chắc hiệu quả của trận pháp, nhưng khi trận pháp thôi diễn ngày càng phức tạp, thần thức của chủ nhân đã không sao phán đoán được nữa. Lúc này, cần phải thử nghiệm!

Phúc bá cười nhìn Tần Vũ.

- Chủ nhân, còn nhớ trước đây khi ngài cần hạ phẩm Thần linh thạch, ta đã lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra cùng với các loại tinh thạch khác không?

- Nhớ chứ!

Tần Vũ đương nhiên không thể quên.

Phúc bá gật đầu nói tiếp:

Trận pháp mà chính ta thôi diễn ra, cho đến bây giờ ngay cả ta cũng không thể phán đoán được uy lực, vì cấu trúc của nó đã phức tạp đến cực độ. Cho nên ta dùng một số hạ phẩm Thần linh thạch, bày trận để tiến hành thử nghiệm.

- Bá nói ta nên tiến hành thử nghiệm trận pháp? Vậy thử nghiệm thế nào?

Trong lòng Tần Vũ bắt đầu suy tính.

Hắc Vũ, Ốc Lam, Ô Hách, để bọn họ đến cảm thụ trận pháp một chút ư?

Không được!

Nếu uy lực trận pháp quá lớn, ba người họ trọng thương nguy hiểm đến tính mạng thì sao? Hơn nữa cũng không nên lãng phí thời gian của người khác. Dù sao bọn họ cũng cần phải tu luyện.

Phúc bá ư?

Phúc bá không có linh hồn, không có chút linh hồn thì công kích căn bản sẽ vô hiệu, để Phúc bá kiểm nghiệm vì vậy không phù hợp.

Bản thân hắn phải tự thể nghiệm uy lực trận pháp sao? Cũng không được! Trong Khương Lan giới tuy Tần Vũ có thể không bị tổn thương, nhưng nếu dùng lực không gian của Khương Lan giới tiêu trừ công kích của trận pháp thì sao kiểm nghiệm được uy lực trận pháp?

- Chủ nhân, điều này rất đơn giản. Ta hãy học cách của lão chủ nhân, người hãy tùy tiện tìm một nơi tập trung các thế lực cường đạo, bày bố trận pháp rồi lấy bọn cường đạo làm thí nghiệm!

Phúc bá đưa ra kiến suất.

Mắt Tần Vũ sáng rực lên.

- Hay lắm, vậy thì chọn...

Tần Vũ khẽ mỉm cười:

- Trong phạm vi bên bờ Hắc Long Đàm được không?

Đột nhiên thân thể Tần Vũ chấn động, một cỗ khí tức trên thân thể từ từ lan ra. Hắn có chút sửng sốt, lập tức bùng lên sự vui sướng như điên:

- Qua thời gian mười hai vạn năm, không gian tinh thần của ta rốt cuộc đã sắp thành công rồi!

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.