Tinh Thần Biến

Chương 4: Q.11 - Chương 4: Huyết lưu thành hà.






Cho dù là Minh Lương chân nhân hay Ô Không Huyết, bọn họ đều đã quên mất một thế lực --- hồng hoang tán yêu ở Tiềm Long đại lục. Bởi vì hồng hoang thế lực cực kì ít lộ diện, Đằng Long đại lục tán tiên, tán ma căn bản hoàn toàn không biết đến.

Ở trong một trạch viện của phàm nhân tại Đằng Long đại lục.

Trong trạch viện có bốn người, một trong số bọn họ có hình dáng giống như của Minh Lương chân nhân, chỉ thấy Minh Lương chân nhân thân thể lắc nhẹ, biến thành kẻ khống chế hồng hoang yêu tộc - Dư Lương.

- Dư Lương đại nhân, sau khi đại nhân ra tay giết chết một ngàn tán ma, hiện tại quả đúng như đại nhân đã dự đoán. Đám ta ma kia đã không nhẫn nại được nữa rồi.

Kẻ đứng đầu ba cự yêu thuộc hạ của Dư Lương, Khổng Tào cười nói.

Dư Lương điềm đạm cười:

- Những tán tu ở Đằng Long đại lục này chỉ tiến nhập Bạo Loạn Tinh Hải để tu luyện, cũng không có kẻ nào từng tới hồng hoang của chúng ta. Bọn chúng đối với hồng hoang căn bản không hề để ý tới, đối với thực lực của chúng ta cũng không rõ. Không có gì là lạ cả.

Phàm nhân giới, về tốc độ có thể so sánh với Minh Lương chân nhân, đích thực chỉ có tộc trưởng Long tộc Phương Điền cùng đảo chủ Bằng Ma đảo Tông Quật sao? Hồng hoang chưởng quản Dư Lương, cho dù tốc độ không bằng bọn họ, cũng không cách nhau bao nhiêu.

- Dư Lương đại nhân có 'Thông Thiên Độn Địa' thần thông, luận tốc độ, cả phàm nhân giới này có khả năng vượt qua đại nhân, xem ra chỉ có Bằng Ma đảo Tông Quật.

Một trong tam yêu, Lưu Điện Báo hình thú cười nói.

Hình thú nổi danh về tốc độ, nhưng trước mặt Minh Lương chân nhân, y cũng phải hổ thẹn vì yếu kém hơn.

Chuột, là một loài động vật nhược tiểu.

Vương giả của loài chuột - Thông Thiên Thử, thực tế lại là thượng cấp thần thú, sở hữu truyền thừa kí ức. Thông Thiên Thử, sở dĩ có hai chữ "Thông Thiên" một là bởi tốc độ cực nhanh, hai là do bản thân có công kích thần thông độc đáo.

Dư Lương, thập nhị kiếp thượng cấp thần thú, bổn thể chính là Thông Thiên Thử!

Siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim Long tuy lợi hại, nhưng tốc độ quả thật không quá vượt trội, tối đa cũng chỉ nhỉnh hơn Dư Lương một ít. Dư Lương cùng Minh Lương chân nhân, và cả Ô Không Huyết không hề có cách biệt với nhau.

Siêu cấp thần thú Kim Sí Đại Bằng lợi hại nhất chính là tốc độ. Chỉ có Tông Quật mới có thể làm cho Dư Lương tự nhận về tốc độ không bằng.

- Tán tu Đằng Long đại lục, từ tứ kiếp trở lên phần lớn đều tiến nhập Bạo Loạn Tinh Hải. Bọn chúng đối với các thế lực của Bạo Loạn Tinh Hải đều rất thông thuộc. Còn đối với hồng hoang chúng ta, gần như không hề biết tới, chúng ta phải cho bọn tán tu đó hiểu thực lực của hồng hoang tán yêu.

Dư Lương vẻ mặt cười tươi tắn, duy chỉ có đôi mắt nhỏ lấp loáng hàn quang.

Hơn vạn tán ma, dưới sự chỉ huy của Liên Nguyệt nương nương không ngừng hướng về phía Thanh Hư sơn phi hành, chỉ thấy trên bầu trời có vô số tán ma, đông đảo chen chúc giống như một bầy châu chấu che phủ toàn bộ bầu trời.

Ma khí như nuốt trọn thiên địa, khiến cho không một tán tiên nào dám cả gan tiếp cận.

- Liên Nguyệt, Hỏa Ma, lần này chúng ta xuất lĩnh một số lượng tán ma cao thủ lớn như thế này đi chém giết, khẳng định Minh Lương chân nhân rất nhanh sẽ nắm được tin tức của chúng ta. Đến lúc đó bọn chúng đã phòng ngự xong xuôi rồi. Do vậy... ta quyết định, ta và Vu Hắc sẽ tới Thanh Hư sơn ra tay trước, làm cho bọn chúng không kịp phòng thủ.

Ô Không Huyết trong mắt xuất hiện một tia hồng quang.

Liên Nguyệt nương nương, Hỏa Ma ánh mắt đều sáng rực.

- Chủ ý rất hay, Ô Không Huyết đại nhân cùng Vu Hắc đại ca chỉ cần dùng Thuấn di, tin rằng sẽ rất nhanh đến được Thanh Hư sơn, lúc đó bọn chúng khẳng định vẫn chưa chuẩn bị xong. Trước tiên đồ sát một trận, nếu không chiếm được lợi thế, Ô Không Huyết đại nhân cùng Vu Hắc đại ca hãy quay lại hội họp với mọi người.

Liên Nguyệt nương nương lập tức tán đồng.

Vu Hắc cùng Ô Không Huyết nhìn nhau, trong mắt đều lấp loáng một tia tàn nhẫn.

Đồng thời, thân hình hai người bỗng nhiên tiêu thất.

Vô luận là Hắc Ma ma đạo, hay Huyết Ma ma đạo, hoặc Tu La ma đạo. Ma giới tam đại ma đạo đều tu luyện những công pháp có sát khí cực nặng.

***

Tần Vũ lúc này đang vội vàng trên đường quay lại Thanh Hư sơn.

- Phí Phí, Tiểu Hắc, Sử Tín các ngươi hãy ra ngoài, sắp có kịch hay để xem rồi.

Tần Vũ tâm ý máy động liền gọi bọn Hầu Phí đang ở Thanh Vũ tiên phủ ra ngoài.

Hầu Phí nhãn tình sáng rỡ nói:

- Kịch hay, kịch hay gì vậy?

Hắc Vũ cũng nhìn về phía Tần Vũ.

- Tán tiên nhất phương cùng tán ma nhất phương sắp mở cuộc đại chiến, ngươi nói không phải là kịch hay sao.

Tần Vũ cười nói:

- Hai bên nhân mã số lượng mỗi bên đều vượt quá cả vạn, quả là quy mô rất lớn.

Hầu Phí hai mắt mở trừng trừng:

- Mấy vạn tán tiên cùng mấy vạn tán ma chém giết? Đi, đại ca, chiến trường ở đâu, đi nhanh lên.

Tất cả đều kích động.

Trên trời dưới đất, khắp nơi đều là tán tu chém giết, cảnh tượng đó khẳng định so với cảnh độ kiếp không biết chấn động hơn bao nhiêu lần, khiến cho bọn Hắc Vũ, Sử Tín đều động tâm.

- Chiến trường ở trên Thanh Hư sơn, đi theo ta.

Tần Vũ nói xong liền chuyển mình hướng về Thanh Hư sơn phi hành.

Hầu Phí, Hắc Vũ, Mặc Kỳ Lân cả bọn cùng đi theo Tần Vũ hướng tới Thanh Hư sơn. Theo suy nghĩ của Tần Vũ, y đã xuất phát sớm, khi đến Thanh Hư sơn thì cuộc chiến vẫn chưa diễn ra. Nhưng...

Ở một nơi rất xa Thanh Hư sơn.

Vốn là tuyết hoa bao phủ Thanh Hư quan nhưng giờ phút này đã không còn tuyết trắng bình thường. Mà là tuyết đỏ, chỉ thấy Thanh Hư sơn bị vây bọc bởi một tầng huyết vân dày đặc. Tiếng kêu khóc thảm thiết không ngừng vang lên.

Thực lực Ô Không Huyết ở đẳng cấp nào, bên trong Thanh Hư sơn 'Thập Diễn Ảo trận' Thượng Thiên cung còn có tán tiên lục kiếp trở lên, nhưng bên ngoài Thập Diễn Ảo trận, ở trong Thanh Hư quan chỉ có những đệ tử phổ thông, không hề có kẻ nào đạt đến lục kiếp tán tiên.

Đám tán tiên đó, trước mặt Ô Không Huyết không hề có sức mạnh để phản kháng, vô số huyết vân vây quanh, đệ tử từ Đại Thành kì trở xuống nhất loạt đều biến thành huyết dịch, vượt quá Đại Thành kì cũng chỉ cầm cự được một lúc.

Tiếng khóc thảm thiết, tiếng gào đau đớn, tiếng hống phẫn nộ...

Lúc này Vu Hắc hóa thân thành người khổng lồ cao năm - sáu thước, tay cầm hắc sắc cự phủ, giống như một tòa thành sừng sững. Không cần biết là người hay là nhà, Vu Hắc đều phá hủy hết, chỉ một lúc đã không biết có bao nhiêu người chết dưới tay y.

Cung điện bảo tháp, cây cối hoa lá, khắp nơi hoang tàn, máu tươi lưu lại giống như một dòng sông máu bao phủ lấy Thanh Hư quan, chỉ một lúc, số lượng người chết đã lên tới một con số khủng khiếp.

- Ô Không Huyết, Vu Hắc, các ngươi quả là ép người quá đáng.

Một người luôn lãnh tĩnh như Minh Lương chân nhân khi phát hiện ra tình cảnh thảm khốc bên dưới Thanh Hư quan, cũng không kìm được lửa giận, từ Thượng Thiên cung trực tiếp hướng tới Ô Không Huyết đang sát nhân. Minh Lương chân nhân, Lam Băng chân nhân, Xích Dương chân nhân, Tuyết Vũ Ương tất cả đều ra mặt.

- Đây chỉ là lễ diện kiến, đại chiến chân chính vẫn còn ở sau.

Ô Không Huyết thân hình lóe lên, đồng thời li khai. Hắn tựa hồ căn bản không muốn cùng Minh Lương chân nhân giao chiến.

- Vu Hắc, chúng ta đi.

Ô Không Huyết cùng Vu Hắc trực tiếp phi thân li khai Thanh Hư sơn.

Ô Không Huyết, Vu Hắc hai người liên thủ, bọn Minh Lương chân nhân muốn giữ đối phương lại cũng là việc không có khả năng, hơn nữa lời của Ô Không Huyết vừa nãy cũng ảnh hưởng tới tâm lí của bọn họ.

- Tình báo không sai, đám tán ma đó quả nhiên đã phát động chiến tranh rồi.

Minh Lương chân nhân trong lòng phẫn nộ.

Chỉ một lúc sau, Thiện Niệm phi thân tới, thần tình trầm trọng:

- Sư bá, chỉ mới có một lúc, Thanh Hư quan đệ tử của chúng ta đã chết hơn hai vạn, số lượng tán tiên chết cũng đến vài nghìn.

- Hai vạn?

Minh Lương chân nhân chỉ thấy tim như thắt lại.

Thanh Hư quan thu nhận đệ tử thập phần nghiêm khắc. Số lượng đệ tử so với Tử Dương môn, Lam Ương môn ít hơn rất nhiều, tổng cộng lại cũng chỉ có sáu, bảy vạn, bỗng nhiên tổn thất hai vạn, cũng bằng với việc tổn thất một phần ba.

Một tông phái, tương lai chính là đám đệ tử cơ sở.

Cơ sở bị tổn thất, tông phái đó cũng đứng trước cảnh diệt vong không xa.

- Thiện Niệm nghe lệnh. Triệu tập một vạn đệ tử tinh anh của Thanh Hư quan vào trong Thập Diễn Ảo trận, để bọn chúng tập hợp ở khoảng trống trước cửa Thượng Thiên cung.

- Vâng.

Thiện Niệm đại hỉ.

Thập Diễn Ảo trận phạm vi cũng không lớn, lại là nơi cư trú của phần lớn lục kiếp tán tiên, để thêm một vạn người vào trong, quả thật cũng khá chật chội.

Minh Lương chân nhân không có biện pháp nào khác, cho dù thế nào, đám đệ tử tinh anh của Thanh Hư quan cũng không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đó là tương lai tông phái. Hơn nữa bọn Xích Dương chân nhân cũng không dám nói gì, dù sao Thập Diễn Ảo trận cũng là đại trận của Thanh Hư quan. Bọn họ làm vậy, ai dám chê trách?

- Xích Dương chân nhân, Tuyết Vũ Ương đạo hữu, hiện tại bên tán ma đã đem đại quân tới đây đồ sát, giờ chúng ta nên ứng phó ra sao?

Minh Lương chân nhân nhìn hai người Xích Dương chân nhân hỏi ý kiến.

Thực lực Xích Dương chân nhân, Tuyết Vũ Ương cường đại là một phương diện, hai người bọn họ còn là Tử Dương môn, Lam Ương môn đệ nhất nhân, đó cũng là nguyên nhân Minh Lương chân nhân hỏi ý kiến họ trước khi quyết định.

Tuyết Vũ Ương nhíu mày nói:

- Địch nhân tới đây khí thế hung hãn, nếu như quả mở trường chém giết, có thể khiến cho máu chảy thành sông.

- Hừm, vốn đã chảy thành sông rồi.

Xích Dương chân nhân lạnh lùng nói.

- Nhìn xem, lúc này Thanh Hư quan đã chết bao nhiêu người, kẻ địch đến ngay trước mặt, chúng ta lại trốn trong Thập Diễn Ảo trận. Từ nay về sau toàn bộ Đằng Long đại lục, thậm chí là Bạo Loạn Tinh Hải tán tu đều sẽ cười nhạo chúng ta.

Tuyết Vũ Ương sắc mặt bỗng trở nên khó khăn.

Trong mắt Minh Lương chân nhân hàn quang ẩn hiện:

- Bọn chúng đã đến trước cửa như vậy, nếu như còn tiếp tục trốn chui trốn nhủi, sau này còn có mặt mũi nào để sống nữa. Tốt, chúng dám tới đây. Chúng ta phải cho chúng biết thực lực của chúng ta.

***

Bảy người Tần Vũ tại một ngọn tiểu sơn cách Thanh Hư quan hơn ngàn dặm, với thực lực của bọn họ, linh thức tự nhiên có khả năng quan sát sự tình phát sinh tại Thanh Hư sơn.

Lúc này, không chỉ mình bọn Tần Vũ, phần lớn tu chân giả, vô luận công lực cao hay thấp, hoặc là những ẩn sĩ cao thủ đều đang từ xa xem vở kịch này. Trong số đó cũng có cả Dư Lương.

Mấy vạn tán tiên, tán ma đối chiến.

Đó là cảnh tượng như thế nào, nhiều tán tu suốt cả cuộc đời cũng không có cơ hội chứng kiến cảnh tượng bi hùng đó, hấp dẫn được một số lượng lớn tu chân giả tới xem không phải là việc kì quái.

- Bên tán tiên có vẻ như đang bố trí một đại trận công kích, bên ngoài Thanh Hư sơn, một vạn tán tiên đang chuẩn bị liên thủ.

Mặc Kỳ Lân lên tiếng đầu tiên.

Bọn Tần Vũ gật đầu tán đồng.

Lúc này phía tán tiên căn bản không còn che dấu gì nữa, bởi vì Minh Lương chân nhân hiểu rõ, không cần biết trận thế như thế nào, trước mặt đám Ô Không Huyết căn bản không thể che giấu, hơn nữa trận thế công kích này căn bản không cần phải che giấu.

- Đại trận công kích của một vạn tán tiên, quả là cảnh tượng để đời.

Tần Vũ trong tâm không kềm được tán thưởng.

Chỉ một lúc sau.

Cuồng phong nổi lên, toàn bộ tuyết ở phía trước Thanh Hư sơn không ngờ đều rung lên, đồng thời đạo đạo âm thanh phá không vang lên, chỉ thấy giữa tầng không hiện ra vô số nhân ảnh, giống như ô vân trùm lên cả bầu trời. Ma khí thông thiên khiến cho đám tu chân giả chuẩn bị xem vở kịch này đều run lên.

- Tới lúc rồi.

Hai mắt Tần Vũ sáng lên, tự lẩm bẩm một mình:

- Các dũng sĩ, hãy chiến đấu hết mình đi, sau trận chiến, ta có thể sẽ đem đại lễ đến cho các người.

Tần Vũ trong tâm vui sướng, có chút cảm giác như xem kịch. Hướng lên bầu trời thấy vô số tán ma đang phi hành tới một nơi bên ngoài Thanh Hư quan vài dặm.

Tán tiên trận doanh, tán ma trận doanh.

Bỗng nhiên, cả hai đại trận doanh tựa như đồng thời phát ra quang mang, một đạo ngân sắc sáng chói, một đạo hắc sắc ảm đạm. Bên trong đạo ngân sắc quang mang đó mang theo lực công kích xuất phát từ đại trận do cả vạn tán tiên hợp thành, còn phía bên tán ma cũng do vài nghìn tán ma hợp thành công kích trận pháp.

Hai đạo quang mang, đều biến thành hai dải quang mang chói sáng, va chạm vào nhau.

Không một âm thanh.

Tại nơi hai điểm đó giao kích, không gian ngay lập tức bị rạn nứt, xuất hiện bảy tám vết nứt không gian. Những vết nứt không gian này phát ra hấp lực đáng sợ.

Xung quanh không gian bị rạn nứt vài trăm mét, vô luận là đất tuyết hay là đá đều bị những vết nứt không gian thôn phệ, sau đó không gian lại khôi phục như bình thường.

- Sát!

Tiếng chém giết bỗng từ hướng Thanh Hư sơn vang đi khắp nơi, tiếng hô "sát" cùng với ma khí thông thiên hiển hiện - một đội tán ma từ phía sau Thanh Hư sơn xông ra, hướng đó của Thanh Hư sơn cũng đã có tán tiên đối phó với đội tán ma kia.

- Sát, không cần phải lo gì cả, mọi người hãy tận sức chém giết.

Ô Không Huyết cuồng dại hét lớn một tiếng.

Ngay lập tức, trong phạm vi vài trăm thước, xung quanh Ô Không Huyết trở thành một đám mây đỏ rực hướng về Thanh Hư sơn, đồng thời đám tán ma cười lạnh, hét vang hướng về Thanh Hư sơn chém giết.

Tu chân giả đương nhiên không phải là quân đội, ép họ phải chiến đấu giống như quân nhân, có thể kiềm chế sức chiến đấu của bọn họ. Ngược lại để cho họ tự mình thi triển thủ đoạn, thay vào đó hiệu quả lại rất cao.

- Vương Liên, cừu hận năm trăm năm trước, hôm nay nhất định phải trả.

Một tán ma phẫn nộ nhìn tán tiên trước mặt, tán tiên này cũng chú ý tới lực lượng trên mình tán ma kia, hai người bọn họ đã nhất quyết sinh tử.

Bỗng nhiên.

- Phốc xích!

Không ngờ bỗng có một đạo phi kiếm từ đâu phóng tới xuyên qua nguyên anh của tán ma kia, tán ma đó thảm tử đương trường. Tán ma kia đã quên rằng, đây là cuộc chiến của hơn vạn tán tu - trong chiến trường mong muốn quyết đấu công bình, đơn giản chỉ là tìm chết!

Phi kiếm, hỏa quang, huyết quang, chém giết nhau dưới đất, chém giết nhau trên trời, Thanh Hư quan không chỗ nào là không có cảnh chém giết, chỉ một lúc, không gian lại rạn nứt, tán tu nào không kịp tránh xa đều trực tiếp bị thôn phệ.

Từ xa quan sát, những tu chân giả phổ thông mỗi người đều trừng mắt ngây ngốc.

Cả vạn tán tu điên cuồng chém giết, thật quá thảm liệt.

Cả bọn Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ mỗi người đều nín thở, cảnh tượng giết chóc quá thảm liệt, tán tu nào cũng có thủ đoạn riêng, như các loại pháp thuật cấm chế, các loại linh khí tiên khí, các loại thần bí trận pháp...

Bầu trời, trên núi, mặt đất, không đâu không có giết chóc.

Máu nhuộm đỏ bầu trời, nhuộm đỏ các cao thủ, nhuộm đỏ cả một vùng tuyết trắng... Những tiếng nổ không ngừng vang lên, giống như hàng nghìn vạn đạo thiên lôi cùng đánh xuống hợp thành.

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.