Tinh Thần Biến

Chương 5: Q.18 - Chương 5: Nữ hài Tử Hà.






Mê Vụ thành quanh năm sương mù bao phủ, phía trên Mê Vụ thành có một tòa huyền phù phủ đệ (tòa phủ đệ lơ lửng giữa không trung) gọi là 'Tử Huyền phủ'. Bên trong, Tần Vũ cùng năm vị thần vương đều đã trở lại. Ở giữa Tử Huyền phủ có một hồ nước.

Phương viên trăm dặm bên trong hồ, mặt hồ gợn sóng, chỉ thấy những làn gió nhẹ thổi trên mặt nước, một chiếc thuyền nhỏ đang chậm rãi phiêu đãng. Tần Vũ và Khương Lập đang ở cùng một chỗ. Hai người mặc cho chiếc thuyền tự trôi đi.

Xung quanh con thuyền, thời gian lưu tốc gấp mười vạn lần so với bình thường! Với thực lực của Tần Vũ hiện tại, tại Thần giới sử dụng thời gian gia tốc cũng rất dễ dàng.

"Vũ ca, thời gian gia tốc mười vạn lần, không phải huynh đã nói với Lan thúc bọn họ là chỉ cần mấy tháng thì đứa trẻ có thể được sinh ra?" Khương Lập dựa vào ngực Tần Vũ, nhẹ giọng nói.

Tần Vũ mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, bây giờ cái chúng ta cần phải làm là vượt qua đoạn thời gian nhàn nhã thảnh thơi này." Vừa nói, tay phải Tần Vũ không kìm được vuốt nhẹ mái tóc Lập nhi, tay trái đặt lên bụng nàng.

"Ưm." Khương Lập nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt ửng hồng tràn ngập hạnh phúc.

"Đúng rồi, Vũ ca, khi đứa bé được sinh ra, đặt tên nó là gì cho hay?" Khương Lập đột nhiên hỏi.

Tần Vũ thấy nao nao.

Đặt tên là gì?

Lúc này Tần Vũ không nhịn được nhớ lại năm đó trong khi chính mình đi tìm 'Huyễn Linh kính', tại Kính Tử phủ đã bị ảnh hưởng bởi tình cảnh, khi đó cũng từng cảm nhận được sẽ cùng Lập nhi kết hôn rồi sinh ra một đứa trẻ.

"Tần Tư. Không kể đứa trẻ đó là nam hay là nữ, đều gọi là Tần Tư. Thế nào?" Tần Vũ nói ra cái tên lúc trước tại Huyễn Linh kính, chịu ảnh hưởng mà thốt ra cái tên này.

"Tần Tư, Tư. Tư ..."

Khương Lập trong lòng hiểu được ngụ ý trong cái tên này của Tần Vũ. Lập tức ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, ánh mắt chứa chan nhu tình làm cho Tần Vũ trong lòng hoàn toàn thoải mái. Cũng chăm chú nhìn Khương Lập.

Ánh mắt nhìn nhau, giống như xuyên qua thời gian.

Lần đầu tiên gặp mặt dưới đáy biển của phàm nhân giới, khi đó bản thân bị ngất đi. Nhưng đã được Khương Lập cứu.

Lần cuối cùng gặp mặt tại phàm nhân giới, dưới sự cường hãn của Chu Hiển, khiến cho mình và Lập Nhi phải chia lìa.

Hai hình ảnh đó cùng xuất hiện lại trong đầu hai người.

Tần Vũ nhẹ nhàng cúi đầu, môi chạm vào môi Lập nhi. Hai người đều nhắm mắt lại, hưởng thụ sự hạnh phúc, đồng cảm trong sâu thẳm tâm hồn.

"Vũ ca, nhiều năm như vậy Phí Phí vẫn không có trở về. Hắn đi đâu? Huynh biết không?" Khương Lập đột nhiên dò hỏi. Khương Lập cũng rất quan tâm đến Hầu Phí.

Tần Vũ tâm ý vừa động, tân vũ trụ không gian lực lập tức tản ra, bao trùm cả Thần giới.

"Ồ?"

Tần Vũ trên mặt thoáng cười.

"Như thế nào?" Khương Lập liên tục truy hỏi, nàng nhìn thấy vẻ mặt Tần Vũ, khẳng định đã xảy ra sự tình thú vị.

Tần Vũ nhìn về phía Khương Lập mỉm cười nói: "Phí Phí, hắn hình như thích một cô gái. Đang đi phía sau người ta."

"Không thể nào?"

Khương Lập có chút kinh ngạc, hai mắt mở to, "Phí Phí hắn chỉ biết tới bạo lực, tảng đá đó mà cũng học theo đuổi con gái?"

"Không nghĩ tới, ngoại trừ hắn yêu thương cô ta, nếu không như thế lâu như vậy cũng không trở lại đây một lần, với kẻ hiếu kỳ như hắn, khi Thiên tôn sơn xuất hiện đến nhìn qua cũng không thèm nhìn. Bởi vậy có thể phán đoán Phí Phí lần này sợ là thực sự rơi vào ái tình rồi." Tần Vũ cười nói.

"Cô gái đó ở nơi nào?" Khương Lập hỏi dồn dập.

"Nơi này không rõ lắm, nhưng cô gái đó hiện tại đang đi dạo tại Úy Trì thành." Tần Vũ cười nói, "Úy Trì thành, huynh cảm giác Úy Trì thành này rất có duyên với mình."

Thiên Tôn sơn xuất hiện. Cơ hồ tất cả thần vương ở Thần giới đều chấn động. Nhân số Thần giới đa phần là thần nhân bình thường, trước đó đều có cuộc sống bình phàm. Thiên Tôn sơn xuất hiện đối với những thần nhân này không có chút liên quan. Thậm chí họ còn không biết, trước đó vài ngày, Hồng Vân đầy trời, kim quang chiếu khắp nơi là do Thiên Tôn sơn xuất hiện gây ra.

Trong con mắt thần nhân. nếu là từ thần nhân biến thành thiên thần thì khi đó mới là vấn đề lạ thường và quan trọng.

Nhưng vài ngày gần đây, Úy Trì thành Hình Viễn có bước tiến dài, tâm trạng phi thường cao hứng. Bởi vì hắn mới bước chân vào thiên thần cảnh giới, trở thành thiên thần. Cuộc sống của Hình Viễn lập tức có sự thay đổi.

Trong quá khứ phải ở một nơi cô độc, bây giờ được nhiều kẻ tới bái phỏng

Những người chung quanh nhìn mình, ánh mắt cũng trở nên khiêm cung.

Nhưng bây giờ Hình Viễn cũng có chút buồn rầu.

"Hình Viễn huynh, huynh chỉ cần chính thức trở thành một viên quân của Úy Trì thành. Bằng vào thực lực của huynh ngày nay, chắc sẽ có địa vị cao trong quân đội. Hơn nữa Úy Trì thành chủ đối đãi với thiên thần tốt như vậy, thiết nghĩ huynh cũng đã được nghe..." Hình Viễn lúc này đang đối diện với với một thanh niên trẻ, người này hướng về Hinh Viễn mỉm cười khuyên bảo.

Hình Viễn chỉ im lặng, bộ dạng suy tư. Nhưng mà trong lòng phát khổ.

"Tiếp tục ở lại Úy Trì thành?"

Hình Viễn hoàn toàn rõ ràng, nếu ở lại tòa thành nhỏ như Úy Trì thành, tiếp nhận sự đãi ngộ, có thể tự coi như mình đạt được thành tựu.

Bên cạnh Hình Viễn là thê tử hắn, Tử Vân.

"Vương huynh, Úy Trì thành chủ đã đề nghị, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ. Hôm nay ta cùng Tử Vân đi ra ngoài còn có một số việc, qua mấy ngày nữa chúng ta sẽ thảo luận lại vấn đề này." Hình Viễn khéo léo hạ lệnh trục khách.

Thanh niên nam tử đối diện khuyên bảo Hình Viễn mỉm cười đứng lên: "Ta xin đợi tin tức tốt lành từ Viễn huynh ."

Đợi nam tử này rời đi, Hình Viễn thở một hơi dài.

Đối mặt với thuyết khách của Úy Trì thành thành chủ, hắn cũng rất đau đầu.

"Hình Viễn ca, huynh lo lắng điều gì? Đã là thiên thần đại cao thủ, vậy mà lại sầu muộn buồn phiền." bên cạnh Tử Vân lầm bầm nói.

Hình Viễn lắc lắc đầu cười nói: "Chúng ta dù sao cũng đã sống rất lâu ở Úy Trì thành, không thể quá đắc tội với Úy Trì thành chủ. Chỉ là ta căn bản không nghĩ tới, ta ... muốn tới ... Mê Vụ thành!"

"Mê Vụ thành?" bên cạnh Tử Vân lập tức sáng mắt lên, "Hảo bằng hữu của huynh Tần Vũ, đã kiến lập Mê Vụ thành? Tần Vũ đại nhân thực sự quá lợi hại, nghe nói vài ngày trước đó, bên ngoài Mê Vụ thành đã gây nên sự kinh động a, hai đại thần vương của Lôi Phạt thành đều bị giết, chính là Tần Vũ đại nhân xuất thủ. Bây giờ không ít người đều muốn đến Mê Vụ thành này, mong muốn sự che chở của Tần Vũ đại nhân, làm thuộc hạ của ngài. An toàn ở nơi đó, khẳng định không cần phải nói nhiều."

Hai đại thần vương chết. Ảnh hưởng thật quá lớn, một trận chiến kinh thiên động địa rất nhanh đã được truyền ra ngoài bởi những người có tham vọng lớn.

Điều đó giống như cơn bão. Những người để ý tới Mê Vụ thành hầu như đều biết đến sự việc này. Không ít thiên thần đều chuẩn bị gia nhập làm việc cho Mê Vụ thành. Mê Vụ thành mấy ngày nay liên tiếp có thiên thần đến xin gia nhập.

"Đến Mê Vụ thành, chúng ta cùng đến Mê Vụ thành." Tử Vân cuống quít đồng ý với quyết định này.

Như Tử Vân nhìn thấy, thứ nhất Tần Vũ thực lực quá mạnh, thứ hai Tần Vũ đối với bọn họ cũng có giao tình. Đến Mê Vụ thành tự nhiên tốt hơn rất nhiều so với các địa phương khác.

"Được. Chúng ta lập tức xuất phát, lưu lại đây chuyện phiền toái càng nhiều." Hình Viễn đứng lên, quyết định bây giờ xuất phát.

Tử Vân cùng Hình Viễn hành động phi thường nhanh. Nhanh chóng thu thập một chút đồ đạc. Hai người liền rời nơi mình ở, nhằm hướng truyền tống trận ở Úy Trì thành tiến đến.

"Tử Vân. Muội phải biết biết Tần Vũ cũng xuất thân từ Tiên Ma Yêu giới chúng ta?" Tại ngã tư đường, Hình Viễn cười dò hỏi.

"Huynh làm sao vậy?" Tử Vân nhìn phu quân mình.

"Theo ta được biết, hôm nay không ít thiên thần xuất thân từ Yêu giới đều chạy tới Mê Vụ thành, thí dụ như bên ngoài Úy Trì thành có Tử Đồng ngưu ma vương, còn có một số ít thiên thần Ám Tinh giới cùng với bọn ta cũng đi tới đó. Vậy thật sự là náo nhiệt a." Hình Viễn cười to nói.

Ở tại Thần giới lâu như vậy, Hình Viễn cũng biết không ít người, chẳng hạn như Ám Tinh giới tiền bối cao thủ.

Cao thủ Ám Tinh giới. Trong lịch sử cũng là những thiên thần cực mạnh, nhưng cũng không có một người nào trở thành Thần vương, trở thành Thần vương cũng thật sự rất gian nan, khó khăn, số lượng quá ít.

"Hình Viễn ca, kia không phải Hầu Phí ?" Tử Vân đột nhiên chỉ về phía xa xa nói.

"Như thế nào có thể, Hầu Phí phải ở tại Mê Vụ thành mới đúng." ngoài miệng nói, Hình Viễn cũng nhìn theo hướng ngón tay Tử Vân chỉ, vừa thấy không khỏi cả kinh.

Chỉ thấy xa xa, Hầu Phí vận trường bào màu kim sắc đang đi cùng với hai nữ tử bên cạnh, thỉnh thoảng lơ đễnh nói chuyện với hai nữ tử này."

"Hầu Phí cùng nữ tử?" Hình Viễn cũng cảm thấy giật mình.

"Hình Viễn ca, không cần phải nhìn, cũng không phải đi theo. Chúng ta trước tiên hãy tới Mê Vụ thành. Sau này thấy Hầu Phí, lúc đó sẽ hỏi lại." Tử Vân cười nói.

Hình Viễn nhìn về phía Hầu Phí cùng hai người cô gái biến mất tại ngã tư cuối đường, rồi quay đầu đi theo Tử Vân, tiếp tục hướng truyện tống trận của Úy Trì thành đến.

Ngã tư đường Úy Trì thành.

Hầu Phí sóng vai cùng một chỗ với hai nữ tử. Một người thì mặc hồng sam, một người thì mặc tử sắc la sam. Cô gái mặc tử sam cực kỳ trìu mến, còn cô gái mặc hồng sam trên mặt có một chút lạnh như băng.

"Tiểu Hoàng Ngư. nghe ngươi nói vậy thì đại ca ngươi rất lợi hại?" bên cạnh hồng sam cô nương lạnh lùng châm chọc nói.

Hầu Phí trên mặt tràn đầy tự tin: "Điều đó tuyệt đối không có nói dối. Các nàng khi thấy đại ca ta sẽ biết thực lực huynh ấy đích thực kinh người cỡ nào."

"Hoàng Ngư đại ca, người có đại ca thật là lợi hại." tử sam cô gái còn lại là thần tình vui vẻ nói.

Hầu Phí tự đắc cười: "Đó là tự nhiên, nàng cũng không xem Hoàng Ngư ta là ai." Hầu Phí rời Tử Huyền phủ ra bên ngoài đã nhiều năm qua, từ gặp được một đôi tỷ muội này liền vẫn đi theo phía sau người ta, hai nữ tử này cũng không chán ghét Hầu Phí, không có cản hắn.

'Hầu Phí', 'Hắc Vũ', 'Tần Vũ' ba cái tên này, bởi vì Tần Vũ bản thân ở Thần giới, được không ít người biết đến, hơn nữa Hầu Phí trong lòng không muốn người biết được điều này. Hắn cố ý nói tên giả là 'Hoàng Ngư'.

Ban đầu hắn muốn nói chính là 'Hoàng Vũ'. Bởi Tần Vũ, Hắc Vũ vừa vặn kết hợp thành tên này. Chỉ là này hai cô gái này nghe nhầm nên gọi thành Hoàng Ngư, cho nên Hầu Phí chỉ có thể nhận chính mình là 'Hoàng Ngư'.

"Tử Hà muội muội đã bị tên gia hỏa này lừa bằng miệng lưỡi ngon ngọt rồi, tỉ chắc là tám, chín phần là hắn khoe khoang, khoác loác. Đại ca của hắn nếu thực sự lợi hại, cung chủ chúng ta nhất định phải biết tên đại ca hắn. Tiểu Hoàng Ngư, ngươi nói tên đại ca của ngươi đi!" Cô gái mặc hồng sam nghiêm mặt nói.

"Hồng Vân, Tử Hà, đại ca ta có nói với ta, ta không thể nói tên hắn ra bên ngoài. Ta muốn tự mình cố gắng. Không phụ thuộc vào đại ca, chỉ dựa vào bản thân!" Hầu Phí ngẩng đầu nói.

"Muội đừng có tin nha." Hồng Vân nói.

Tử Hà nhẹ nhàng đẩy Hồng Vân: "Hồng Vân tỷ tỷ đừng nói như vậy, Hoàng Ngư đại ca thực lực cũng rất cao. Đúng rồi, trước đó vài ngày huynh ấy dễ dàng đánh bại một hạ bộ thiên thần."

"Hạ bộ thiên thần cái gì, nếu có bổn sự hãy đánh bại một thượng bộ thiên thần cho chúng ta nhìn xem." Hồng Vân thật ra không quan tâm đến điều gì.

"Thượng bộ thiên thần cũng chỉ là thiên thần mà thôi, lúc nào đạt tới thần vương cảnh giới, Hồng Vân ta khẳng định cung kính với tiểu Hoàng Ngư này. Tiểu Hoàng Ngư, ngươi đã đạt tới thần vương cảnh giới?"

Hầu Phí nhất thời bất đắc dĩ.

"Vẫn chưa." Hầu Phí giọng nói có vẻ yếu ớt, nhưng lập tức Hầu Phí hai mắt sáng ngời nói, "Bất quá, không lâu nữa, chung quy cũng có một ngày ta sẽ đạt tới thần vương cảnh giới."

"Chung quy cũng có một ngày? Lời này ai cũng có thể nói được." Hồng Vân khinh thường nói.

Hầu Phí trong lòng lúc này đối với Hồng Vân có chút nộ khí. Nhưng trên mặt không dám biểu hiện ra. Khi hắn lần đầu tiên trông thấy Tử Hà trong lòng đã thực sự yêu thích nha đầu đáng yêu này, chỉ là Hồng Vân ...

"Thật giống như tảng băng lạnh, nếu không phải vì Tử Hà, ta sẽ chịu đựng ngươi? đã sớm một bổng đánh bay đi rồi." Hầu Phí trong bụng không ngừng chửi rủa.

"Tiểu Hoàng Ngư, chúng ta phải đi ăn cơm, chuẩn bị xắp xếp một chút, ta cùng Tử Hà muội muội thích ăn cái gì ngươi đều biết rồi." Hồng Vân đưa một ngón tay chỉ về tửu điếm phía trước trực tiếp nói.

Hầu Phí đáp ứng ngay: "Chờ trong chốc lát." Nói rồi Hầu Phí tiến về phía tửu điếm này. Hồng Vân cùng Tử Hà hai tỷ muội cũng đi vào trong đó.

"Ngân long liên tử thang, bạch ngọc đôn hoàng ngư ..." Hầu Phí rất là thuần thục điểm tên các món ăn.

Hồng Vân cùng Tử Hà đã lên trên ngồi, Hồng Vân khuôn mặt vẫn lạnh lùng như trước, thi thoảng cũng liếc nhìn Hầu Phí một cái. Tử Hà vẫn không ngừng nhìn Hầu Phí, trong mắt lộ vẻ vui vẻ hạnh phúc.

"Phí Phí, ta cùng Lập nhi tỷ tỷ ngươi chuẩn bị sinh hài nhi, ngươi chẳng lẻ còn chưa chuẩn bị trở lại một chuyến?" một đạo thanh âm đột ngột vang lên trong đầu Hầu Phí.

Hầu Phí rùng mình, ngây người ngẩn ngơ.

Lập tức khuôn mặt lộ vẻ vui mừng như điên. Chỉ là trong chốc lát liền bất đắc dĩ nhìn về phía Tử Hà, hắn không muốn rời xa Tử Hà, chỉ là đại ca đã nói hài nhi của đại ca chuẩn bị được sinh ra.

"Tử Hà, Hồng Vân. Ta phải đi trước đây." Hầu Phí bất đắc dĩ mở miệng nói, Tử Hà cùng Hồng Vân đều sửng sốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.