Tinh Thần Biến

Chương 10: Q.12 - Chương 10: Quang minh chính đại






Nghiêm Từ Phàm, Nghiêm Từ Đàm... các trưởng lão của Nghiêm gia đều đã tập hợp ở đại thính. Không khí bên trong đại thính cực kỳ căng thẳng, tất cả mọi người sắc mặt đều nặng nề âm u.

- Nhị trưởng lão, lão huynh nói đi.

Nghiêm Từ Phàm lên tiếng.

Nghiêm gia nhị trưởng lão Nghiêm Thước sắc mặt có nét đau khổ, hít sâu một hơi đồng thời biểu tình trên mặt cũng từ từ kiên nghị lại:

- Các vị, thiết nghĩ tất cả đều đã biết, tối qua gia chủ của Nghiêm gia chúng ta đã bị người khác giết. Thậm chí mọi người ở xung quanh không một ai phát hiện chút động tĩnh nào.

Nhị trưởng lão Nghiêm Thước quét mắt nhìn chúng nhân một cái:

- Mọi người hiện giờ đang nỗ lực truy tìm hung thủ, nhưng ta biết đó chỉ là làm cho có lệ mà thôi. Có thể giết chết Từ Lam, ít nhất cũng là kim tiên cao thủ! Hung thủ này nếu muốn trốn, đêm qua có lẽ đã trực tiếp thi triển đại na di mà cao bay xa chạy rồi, chúng ta muốn tìm thấy là không thể được.

Tất cả mọi người đều cười khổ.

Đúng, hiện tại lượng lớn nhân mã của Nghiêm gia đang điên cuồng truy tìm hung thủ, đích xác một điểm hữu dụng cũng không có. Một cao thủ ít nhất là kim tiên, nếu đại na di mà đi thì sẽ không thể biết được đã chạy đến nơi nào, làm sao có thể truy bắt được?

- Nhị trưởng lão, gia chủ chúng ta bị người giết, không lẽ chúng ta phải nhẫn nhịn nuốt trôi mối hận này? Không báo cừu sao?

Nghiêm Từ Đàm giận nói.

- Lão tứ, bình tĩnh lại.

Nghiêm Từ Phàm lạnh giọng nói.

Nhị trưởng lão Nghiêm Thước lắc đầu nói:

- Nghiêm gia chúng ta thực lực quá yếu, dựa vào bản thân tuyệt đối không được.

Nghiêm Từ Phàm ánh mắt lóe sáng nói:

- Nhị trưởng lão, ý tứ của huynh là?

Nhị trưởng lão Nghiêm Thước gật đầu nói:

- Đúng, chúng ta chỉ có thể mong vào giải pháp là để Ngọc Kiếm Tông giúp đỡ. Nếu Ngọc Kiếm Tông khẳng khái bang trợ, khả năng báo cừu thành công sẽ rất cao. Nhưng chúng ta và Ngọc Kiếm Tông không có quan hệ lớn, chỉ có thể để đại trưởng lão xuất mã. Chung quy đại trưởng lão chính là đệ tử của Ngọc Kiếm Tông.

- Nhưng đại trưởng lão đang bế quan...

Thê tử của Nghiêm Từ Lam cười khổ nói.

Nhị trưởng lão gật đầu nói:

- Chỉ có thể đợi thôi, lần này đại trưởng lão bế quan là muốn thành công đạt đến cảnh giới thất cấp kim tiên. Lúc này vô luận thế nào đều không thể đến quấy nhiễu đại trưởng lão. Nếu mà ảnh hưởng tới đại trưởng lão, chúng ta sẽ là tội nhân của Nghiêm gia.

Tất cả mọi người bên trong đại thính đều gật đầu.

So với Nghiêm Từ Lam, đại trưởng lão Nghiêm Cao đối với Nghiêm gia quan trọng hơn.

Nghiêm Từ Lam chết, không sao. Nghiêm gia vẫn có thể ngạo ngễ đứng ở Phong Nguyệt tinh như trước.

Nhưng nếu Nghiêm Cao mà tẩu hỏa nhập ma khiến hồn phi phách tán, Nghiêm gia của hắn có lẽ sẽ lập tức bị hai đại gia tộc khác đàn áp xuống, thậm chí vĩnh viễn không thể trở mình lại được.

- Đợi, chỉ có thể đợi!

Nhị trưởng lão Nghiêm Thước nói rõ ràng mạnh mẽ.

.....

Bên trong một tòa tiểu trang viện hẻo lánh ở Nghiêm Sơn thành, tiểu trang viện này vốn là thuộc về một tu chân giả, Tần Vũ đã trả một khỏa trung phẩm nguyên linh thạch để mua lại. Đối với những tu chân giả mà nói, một khỏa trung phẩm nguyên linh thạch giá trị hơn xa một tiểu trang viện.

Trong một căn phòng của trang viện, Tần Vũ đang xử lý các đồ vật của Nghiêm Từ Lam.

- Không ngờ được a, lần này cẩn thận quan sát mới thấy Nghiêm Từ Lam gia hỏa này quả thực là ngoan độc.

Tần Vũ nhìn từng tờ giấy nợ một. Án chiếu theo lí giải của Tần Vũ, đây giống như là 'sự cho vay nặng lãi' trên Tiềm Long đại lục vậy.

Huyết thệ thủ ấn trên tờ giấy nợ càng khiến cho Tần Vũ nhìn mà rúng động.

Lập tức một đạo tử sắc thiên hỏa từ lòng bàn tay Tần Vũ bay ra, trực tiếp đem vài trăm tấm giấy nợ thiêu thành tro bụi.

Tần Vũ vừa thiêu xong.

Trong lòng những người đã viết giấy nợ tự nhiên có cảm ứng. Những người này phần lớn là bị những giấy nợ đó làm cho giày vò đến phát điên, hiện tại cảm ứng thấy giấy nợ đã bị thiêu hủy, quả thật khiến bọn họ từng người vui sướng không thể kiềm chế được. Điều này đại biểu cho việc bọn họ căn bản sẽ không cần phải trả lại tiền nữa.

- Quái sự, quái sự, trăm vạn năm qua, hầu như là do Nghiêm gia chưởng quản truyền tống trận của tinh cầu này. Theo đạo lí tài phú của Nghiêm gia ít nhất phải gấp trăm lần thế này trở lên chứ. Bên trong không gian giới chỉ của gia chủ này kém nhất cũng phải có vài chục ngàn vạn mới phải, nhưng... lại chỉ có một ngàn vạn.

Tần Vũ tiên thức đã quét qua những nguyên linh thạch sở hữu liền nhận được kết quả, nguyên linh thạch bên trong không gian giới chỉ của Nghiêm Từ Lam giá trị chỉ có một ngàn vạn mà thôi.

Tốt xấu gì cũng là một vị gia chủ. Vì sao lại ít như vậy?

- Thôi kệ, còn phải tĩnh tâm tu luyện một vài ngày.

Tần Vũ ngồi xếp bằng xuống.

Hắn tịnh không có trở lại trong bổn thân nhục thể của mình, vẫn lưu ở bên trong thân thể của Kiếm tiên khôi lỗi. Bởi vì hắn tu luyện chỉ là tiến hành tu luyện linh hồn mà thôi, do đó để nguyên loại trạng thái này như trước cũng được.

Bên trong tiên ma yêu giới, mọi thứ đều phải nói đến thực lực, giết là giết. Nếu từ tâm mềm yếu căn bản không thể sống được quá lâu.

Qua vô hạn năm tu luyện, tâm của Tần Vũ cũng càng ngày càng lãnh khốc.

Có lẽ chỉ có nơi thâm sâu nhất trong tâm, nơi dành cho thân tình, nơi dành cho ái tình, nơi dành cho tình huynh đệ...là vĩnh hằng mà thôi.

Bên trong Kiếm Tiên điện của Nghiêm gia.

Một vị trung niên bạch my ngồi xếp bằng, bên ngoài cơ thể đạo đạo kiếm khí lăng lệ đang thu vào tỏa ra.

Hốt nhiên -- --

Hai hàng bạch my của trung niên nhân đó bỗng thổi bay lên, tất cả kiếm khí toàn thân hoàn toàn thu liễm đến cực điểm. Một loại khí thế áp lực khủng khiếp bao phủ toàn bộ mật thất Kiếm Tiên điện, vị bạch my trung niên sắc mặt cũng căng hồng lên.

Hồng.

Rồi tức thì, sắc mặt lại chuyển thành tía.

Lỗ mũi hô hấp, hai đạo kiếm khí lăng lệ từ trong lỗ mũi bắn ra, rồi lập tức lại bay trở vào trong cơ thể của bạch my trung niên nhân đó, lần lượt tuần hoàn, kiếm khí càng lúc càng ngắn, đột nhiên -- --

Bạch my trung niên nhân cả người rung lên một cái.

- Bồng!

Vô số kiếm khí từ trong người bạch my trung niên nhân bắn ra, bắn tới bốn phương tám hướng. Kiếm Tiên điện xứng đáng là do các đại sư huynh của Nghiêm Cao liên thủ bố trí, phòng ngự quả nhiên lợi hại. Trong khi vô số kiếm khí nổ bắn tới mà không hề tổn thương chút nào.

- Thành công rồi, ta cuối cùng đã đạt đến thất cấp kim tiên rồi.

Bạch my trung niên nhân mắt mở ra, ánh mắt sáng chói cuồng nhiệt.

Bạch my trung niên nhân này chính là Nghiêm Cao đang bế quan tu luyện. Hắn cảm ứng được bản thân đã đến đỉnh phong của lục cấp kim tiên, cách thất cấp kim tiên chỉ là một bước, do đó liền bế quan để đột phá, quả nhiên đã thành công.

Nghiêm Cao chính là đệ tử thế hệ thứ ba của Ngọc Kiếm Tông. Trong các đệ tử của thế hệ thứ ba thực lực được tính là dưới trung bình.

Thế hệ thứ nhất của Ngọc Kiếm Tông là tông chủ, duy nhất là một nhất cấp huyền tiên.

Tám vị đệ tử của thế hệ thứ hai Ngọc Kiếm Tông có bảy cửu cấp kim tiên và một bát cấp kim tiên.

Trong số vài chục vị đệ tử của thế hệ thứ ba Ngọc Kiếm Tông, cửu cấp kim tiên có sáu người. Bát cấp cũng có chục người, thất cấp thì cực nhiều, còn lại đều là lục cấp kim tiên. Bạch my trung niên nhân hiện giờ đạt đến thất cấp kim tiên, rút cục đã miễn cưỡng trở thành một kẻ cấp trung bình.

- Sư tôn, con đã đạt đến cảnh giới thất cấp kim tiên rồi.

Nghiêm Cao lập tức bảo tin vui cho sư tôn của mình.

Sư tôn của Nghiêm Cao, Vũ Điển là đệ tử của thế hệ thứ hai Ngọc Kiếm Tông, cũng là bát cấp kim tiên duy nhất trong các đệ tử thế hệ này. Nhưng về phương diện quản lí việc vận chuyển tông phái, sư tôn Vũ Điển của Nghiêm Cao lại là đệ nhất nhân, do đó địa vị của Vũ Điển cũng cực cao.

- Đồ nhi, con cuối cùng đã đạt đến thất cấp kim tiên a, ha ha, quá tốt rồi. Ta sớm đã muốn con đến giúp đỡ cho ta, nhưng con lúc trước mới lục cấp kim tiên, lo là con không thể áp chế được cục diện. Như thế này nhé, qua vài ngày nữa hãy đến Hồng Diệp tinh đi.

Sư tôn của Nghiêm Cao rất là cao hứng.

Dùng người, phải dùng đệ tử của mình mới là yên tâm nhất.

- Sư tôn hãy yên tâm, đệ tử an bài xong sự tình trong tộc, nhất định sẽ lập tức đi tới.

Nghiêm Cao trong lòng rất vui mừng.

Ở lại Phong Nguyệt tinh nhỏ bé thì sẽ có thành tựu gì được chứ?

Hồng Diệp tinh chính là tinh cầu hạch tâm của Ngân Huyền tinh hệ, đến đó cao thủ càng nhiều hơn. Ở đó để phát triển mới càng có tiền đồ. Hơn nữa Nghiêm Cao thậm chí còn mơ được thông qua Ngọc Kiếm Tông cuối cùng có thể đến làm việc bên cạnh cho Vũ Hoàng.

Sau khi kết thúc truyền tấn, Nghiêm Cao trên mặt đầy vẻ tươi cười.

- Lợi nhuận của Phong Nguyệt tinh quá ít, đến hiện nay ta mới lấy được một kiện cực phẩm tiên khí công kích. Đấy còn là do sư tôn giúp đỡ mới thu được. Đợi đến Hồng Diệp tinh, ta bằng vào thân phận người phụ trách làm việc cho Ngọc Kiếm Tông, không chỉ có mặt mũi, hơn nữa bảo vật thiết nghĩ cũng có thể nhận được không ít.

Nghiêm Cao tiên thức phát tán ra.

- Nghiêm Thước, Từ Lam, ta đã thành công có thể xuất quan được rồi.

Nghiêm Cao trực tiếp dùng tiên thức truyền tấn nói. Nhưng Nghiêm Cao hốt nhiên phát hiện mình căn bản tìm không ra tin tức của Từ Lam, liền tức thì cho tiên thức bắt đầu khuếch trương lên.

Nhưng thăm dò cả Nghiêm Sơn thành cũng không có tìm ra Nghiêm Từ Lam.

- Đại trưởng lão, gia chủ đã bị giết chết rồi.

Nghiêm Thước tiên thức truyền tấn nói.

Nghiêm Cao liền biến sắc.

Hắn vừa đạt đến thất cấp kim tiên, lại nhận được bổ nhiệm của sư tôn nên tâm tình rất tốt. Ai ngờ nháy mặt đã lại nhận được tin tức cá nhân khiến người phẫn nộ như vậy.

- Hung thủ là ai?

Nghiêm Cao truyền âm hỏi.

Nhị trưởng lão Nghiêm Thước truyền âm đáp:

- Đại trưởng lão, hung thủ trong đêm không chút tiếng động giết chết gia chủ. Không người nào nhìn thấy dung mạo của hung thủ. Một chút tin tức cũng không có. Chúng ta căn bản bắt không được.

Đại trưởng lão sắc mặt càng khó coi hơn.

- Đợi ta ra rồi nói tiếp.

Đại trưởng lão cố áp chế cơn tức giận trong lòng lại.

Tin tức đại trưởng lão xuất quan rất nhanh truyền đi khắp Nghiêm gia. phàm là con cháu Nghiêm gia có chút địa vị đều đến tề tụ trên đại điện, cái chết của Nghiêm Từ Lam đối với Nghiêm gia ảnh hưởng không lớn.

Bởi vì đại trưởng lão Nghiêm Cao mới là trụ cột của Nghiêm gia.

......

Tần Vũ ở bên trong trang viện hẻo lánh mua được ở Nghiêm Sơn thành.

Lúc đại trưởng lão tiên thức đang bao phủ cả Nghiêm Sơn thành để tìm kiếm Nghiêm Từ Lam đã đánh thức Tần Vũ. Tần Vũ và đại trưởng lão Nghiêm Cao, trên phương diện linh hồn cảnh giới tuy là chênh lệch vô cùng lớn, nhưng sau khi linh hồn Tần Vũ dung hợp với Lưu Tinh Lệ, không chỉ độ hòa hợp với thiên địa cực cao, đồng thời cũng mẫn cảm phi thường. Tiên thức của đại trưởng lão có thể rõ ràng cảm nhận được.

- Lão gia hỏa đã xuất quan rồi?

Tần Vũ đình chỉ tu luyện lại đứng lên, ánh mắt hướng về phía đại điện của Nghiêm gia. Rồi tức thì Tần Vũ cả người liền biến mất như hư vô.

.....

Bên trong đại điện của Nghiêm gia.

Những thanh âm huyên náo không ngừng vang lên bên trong đại điện. Hiện giờ trong đó đã tụ tập hơn trăm người, những người này đều là nhân vật tinh anh cao cấp của Nghiêm gia. Nghiêm Ngũ Đào kẻ lúc trước bị Tần Vũ làm mê hồn cũng đang ở đó.

Hôm đó Tần Vũ chỉ làm Nghiêm Ngũ Đào hôn mê mà thôi, tịnh không có giết hắn.

- Yên lặng nào.

Nghiêm Từ Phàm nói vang, lập tức đại thính vốn đang ồn ào nhanh chóng yên tĩnh trở lại. Không có một ai dám nói tiếp, bởi vì bọn họ đoán rằng... đại trưởng lão cũng đã ra.

Đại trưởng lão, nhị trưởng lão hai người một trước một sau từ phía sau đại điện đi ra.

Đại trưởng lão Nghiêm Cao bạch my bay bay, hai mắt mục quang giống như lợi kiếm, con cháu Nghiêm gia ở đó đến thở mạnh một cái cũng không dám.

Bên trên đại điện có ba cái bảo tọa.

Trong quá khứ đại trưởng lão và nhị trưởng lão ngồi ở hai bên, chính giữa là chỗ của gia chủ. Còn hôm nay đại trưởng lão Nghiêm Cao ngồi ở bảo tọa chính giữa, nhị trưởng lão Nghiêm Thước ngồi ở một bên.

- Ta vừa xuất quan đã nhận được tin tức khiến ta vô cùng không cao hứng, Từ Lam nó đã bị giết.

Trong thanh âm của đại trưởng lão Nghiêm Cao ẩn hàm sự tức giận.

Con cháu Nghiêm gia phía dưới không một ai dám nói.

Quét mắt nhìn con cháu bên dưới một cái, Nghiêm Cao lại tiếp tục nói:

- Ta biết chuyện này với các ngươi không có nhiều liên quan lớn. Chung quy có thể giết được Từ Lam, nói lên rằng người này ít nhất cũng là kim tiên. Hôm nay triệu tập mọi người, một là muốn vì Từ Lam báo cừu, hai là tuyển ra gia chủ mới.

Tuyển gia chủ?

Nếu đại trưởng lão muốn chọn ai, có lẽ không có ai dám phản đối.

- Sự tình tuyển gia chủ đợi lát nữa nói tiếp.

Đại trưởng lão đạm nhiên nói,

- Hiện tại vấn đề khó khăn lớn nhất nếu muốn báo cừu cho Từ Lam là... chúng ta không có một chút tin tức nào. Dám hỏi các vị khách khanh? Các người cũng không có phát hiện một tin tức nào về địch nhân sao?

Khách khanh của Nghiêm gia đều bất lực lắc đầu.

Không có chút tin tức nào, làm sao để tra cứu đây?

- Ta có tin tức của hung thủ.

Hốt nhiên một đạo âm thanh vang lên xuyên khắp đại điện.

Chỉ thấy một nam tử lãnh tuấn cao gầy tiến tới. Nam tử này trên mặt có một vết sẹo kiếm, lại càng tôn lên vẻ lạnh lẽo của hắn. Trên lưng nam tử này mang một thanh tiên kiếm.

Mang tiên kiếm, đây là đặc điểm của kiếm tiên.

Người đến chính là Tần Vũ đã biến ảo bộ dạng. Chỉ là thân thể đó là thân thể của kiếm tiên khôi lỗi.

- Ngươi là ai, ai cho ngươi tiến vào trong đại điện của Nghiêm gia ta?

Nghiêm Từ Phàm là người đầu tiên lên tiếng quát tháo.

Lần này tranh đoạt vị trí gia chủ, Nghiêm Từ Phàm là kẻ tranh đoạt có thực lực nhất, lúc này đương nhiên phải biểu hiện một phen.

- Ngươi.... câm miệng.

Tần Vũ đạm nhiên nói.

- Ta và đại trưởng lão của Nghiêm gia nói chuyện, chứ không phải là cùng ngươi một tiểu bối nói chuyện.

Tần Vũ không để chút thể diện nào cho Nghiêm Từ Phàm.

Cả kim tiên cảnh giới còn chưa được, Tần Vũ căn bản không đếm xỉa đến sự tồn tại của người này.

- Tại hạ Nghiêm Cao đệ tử đời thứ ba Ngọc Kiếm tông, dám hỏi đạo hữu là đệ tử của phái...

Nghiêm Cao lên tiếng.

Tần Vũ cố ý tiết lộ một chút khí tức ra để Nghiêm Cao nhận ra được thực lực của mình. Nghiêm Cao phát hiện người đến linh hồn cảnh giới mới chỉ khoảng bát cấp thiên tiên, tự nhiên không quá để ý.

Chỉ là Tần Vũ mang sau vai tiên kiếm, đại biểu rằng rất có khả năng là thuộc tông phái tu kiếm.

Tông phái tu kiếm, có không ít môn phái thế lực cực mạnh. Ngọc Kiếm tông chỉ là một tiểu phái trong các tông phái tu kiếm mà thôi. Nghiêm Cao không sợ Tần Vũ, nhưng lại sợ tông phái phía sau Tần Vũ.

- Ta.... vô môn vô phái.

Tần Vũ cười nói.

Nghiêm Cao sắc mặt liền trầm xuống:

- Ngươi đến, là để đùa bỡn với ta?

- Đại trưởng lão, kẻ này tự tiện xông vào đại điện của Nghiêm gia chúng ta đã là đại tội rồi. Hiện tại còn ở đây trơ trẽn khoác lác, cần phải trừng phạt thích đáng.

Nghiêm Từ Đàm cũng đứng lên nói.

Nghiêm Cao lại nhìn về Tần Vũ, bởi vì hắn cảm giác khí thế của Tần Vũ đang bắt đầu thay đổi.

Biến thành lăng lệ.

- Ta đến không phải để đùa ngươi, mà là... giết ngươi.

Lời vừa xong, tay phải của Tần Vũ đã nắm lấy chuôi kiếm.

Bạt kiếm!

Đệ thất kiếm quyết của Phá Thiên kiếm quyết!

Chỉ thấy một đạo bạch sắc kiếm khí nhàn nhạt lăng lệ phá không bắn ra, Nghiêm Cao cũng gần như đồng thời bạt kiếm, kiếm khí phun ra.

Sát na!

Tiên kiếm của Nghiêm Cao rơi xuống đất kêu "Keng" một tiếng, phần bụng của hắn đã xuất hiện một vết thương rất lớn do kiếm khí. Nghiêm Cao trợn to mắt chầm chậm ngã xuống, trong ánh mắt trợn trừng còn có vẻ khó mà tin được.

Một kiếm, kiếm tiên thất cấp kim tiên Nghiêm Cao, đã chết!

Cả đại điện Nghiêm gia tĩnh lặng, tựa hồ tất cả mọi người đều bị sợ hãi ngây ngốc. Trụ cột của Nghiêm gia bọn họ, thần thủ hộ của Nghiêm gia bọn họ -- -- Nghiêm Cao, không ngờ đã chết!

- Nguyên anh của một thất cấp kim tiên, không thể lãng phí a.

Tần Vũ bắt lấy nguyên anh cười một tiếng rồi trực tiếp thu nhập vào trong Diễm Huyền chỉ giới. Lập tức cả người liền tiêu thất hư vô trong đại điện.

Nghe thấy thanh âm của Tần Vũ, nhìn thấy Tần Vũ nắm lấy nguyên anh thuấn di li khai, lúc đó trên đại điện tất cả mọi người mới thức tỉnh lại.

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.