Tinh Thần Biến

Chương 3: Q.8 - Chương 3: Thế khởi.






"Trúc cơ đan? " Tần Chính thật sự chưa từng nghe qua tên Trúc cơ đan.

Tần Vũ cười nói: "Nhị ca, Trúc cơ đan dùng để tạo nền móng cơ bản cho tu chân giả. Người bình thường chỉ cần ăn Trúc cơ đan này, hấp thu hoàn toàn xong thì có thể củng cố vững chắc căn cơ, đạt đến cảnh giới tiên thiên. Căn bản không cần phức tạp như tu luyện nội công."

"Không ngờ có linh dược như vậy, có một lượng lớn linh đan không phải có thể thu được số lớn tiên thiên cao thủ sao?" Tần Chính này dù sao là vua của một nước, suy nghĩ vẫn là lợi ích quốc gia. Tại Tiềm Long đại lục, một tiên thiên cao thủ đã xem như lợi hại rồi.

Nếu như có được số đông tiên thiên cao thủ, điều đó xác thực có thể khiến quân lực bản quốc tăng đề cao lên một tầng.

Tần Vũ lắc đầu cười nói: "Nhị ca, điều này huynh sai rồi. Tiên thiên cao thủ thì xem là gì chứ? Không thành kim đan căn bản không thể coi là tu chân giả. Trúc cơ đan so với một tiên thiên cao thủ trân quý hơn nhiều. Dù Trúc cơ đan là đan dược rất cơ bản nhưng phải cần bảy thứ nguyên liệu, phương pháp luyện đan cũng bí mật. Thông thường môn phái tu chân nhỏ thật không thể có được.

Tần Chính là người rất thông minh đương nhiên hiểu ra: "Ha ha, tiểu Vũ, ta chỉ là một phàm nhân góc độ suy nghĩ đương nhiên khác với các ngươi a. Sau khi nghe đệ nói như vậy, Trúc cơ đan có thể xem là trân quý, nhưng đệ vẫn lấy ra được. Xem ra tam đệ ngươi trong Hải ngoại tu chân giới cũng không tệ a."

Huynh đệ một nhà nên Tần Chính nói chuyện rất tự nhiên.

"Thường thôi, thường thôi." Tâm trạng Tần Vũ lhiếm khi tốt như lúc này.

Tần Phong lại cười nói: "Nhị đệ, tiểu Vũ, ha ha... ba huynh đệ chúng ta lại nói chuyện ngay trên đại điện này, hay là kiếm nơi nào đó ngồi xuống đàng hoàng rồi nói tiếp. Huynh đệ chúng ta xa nhau mười năm, phải trò chuyện thật nhiều."

"Đúng, đúng" Tần Chính nói: " Xem ta vội quá mới ra thế này. Được, chúng ta đến Bách thần đình trong ngự hoa viên rồi nói chuyện đàng hoàng."

Tần Chính quay lại ra lệnh cho thái giám bên mình: "Vương tổng quản, ngươi lập tức cho người gọi hoàng hậu, các vị nương nương còn có những hoàng tử, công chúa của trẫm đến Bách thần đình ra mắt tam thúc và huynh đệ. Đồng thời cũng mau mau mời luôn đại tẩu cùng Phi Nhã quận chúa."

"Dạ, hoàng thượng"

Thái giám tổng quản lập tức đi truyền lệnh.

Tần Chính trước mặt người khác đều xưng là "trẫm" nhưng trước mặt huynh đệ trong nhà lại xưng "ta". Một là tình cảm huynh đệ rất tốt. Thứ hai Tần Chính cũng hiểu Tần Vũ là tu chân giả, còn Tần Chính hắn mặc dù là hoàng đế nhưng chỉ là hoàng đế của phàm nhân. Còn Tần Phong là người sắp độ Tứ cửu thiên kiếp.

Hầu Phí đang ở bên cạnh đang nói chuyện phiếm với Lập nhi, nghe thấy Tần Chính nói đột nhiên ôm bụng cười lớn.

"Ha ha, đại ca à, nghe thấy nhị ca huynh nói gì không? Người ta hoàng hậu, các vị nương nương lại còn các hoàng tử, công chúa . Oa oa, thật đông. Còn huynh, một bà vợ cũng không có. Lập Nhi tỷ tỷ, lúc nào đó giúp đại ca đệ tìm một bà vợ nhé." Câu sau Hầu Phí lại chuyển sang nói với Lập Nhi.

Lập Nhi phất tay áo gõ vào đầu Hầu Phí nói: "Phí Phí, ngươi cũng dám chọc ta."

Tiếp đó Lập Nhi lại cười cười nhìn Tần Vũ nói: "Tần Vũ a, đại ca và nhị ca huynh ai nấy đều có thê tử và con cái rồi. Bây giờ chỉ có mình huynh không có. Có khi nào muốn tìm một người không? Nếu như thật muốn ta giúp đỡ, ta cũng không ngại giúp huynh tìm."

Đối mặt với dáng vẻ cười như không cười của Lập nhi, Tần Vũ chỉ biết ngậm miệng để đối phó.

Tần Phong, Tần Chính thấy Tần Vũ và Lập Nhi như vậy, bất giác nhìn nhau cả cười.

"Được rồi, tiểu Vũ. Chúng ta đến Bách thần đình thôi." Tần Phong cười lớn nói. Sau đó ba huynh đệ và Lập Nhi mọi người cùng đi tới Bách thần đình. Trên đường đi, hộ vệ hoàng gia người nào người nấy đều kinh dị nhìn Tần Vũ.

Tần Phong, Tần Chính, Tần Vũ là huynh đệ ruột thịt, dung mạo tự nhiên rất giống nhau.

Các hộ vệ thấy hoàng đế của mình, vương gia đi cùng với một người lạ mặt lại hưng phấn như thế, không hề phân biệt trên dưới đều lấy làm ngạc nhiên. Trong hoàng cung từ lâu đã lưu truyền Tần Phong và Tần Chính từng có một tam đệ.

Tuy nhiên cả mười năm nay chưa ai gặp mặt, phần lớn hộ vệ hoàng gia còn tưởng rằng đó chỉ là lời đồn. Hôm nay vừa gặp mặt, trong lòng các hộ vệ hoàng gia có phán đoán của mình, tin chắc ngày mai hoàng cung sẽ truyền ra tin tức mới.

Tại Bách thần đình trong ngự hoa viên

Bách thần đình có dạng hình chữ nhật, chiều rộng chừng sáu mét, chiều dài lại đạt đến hai, ba chục mét. Đã nhiều lần Tần Chính giữ một số quan viên ở lại đây cùng hưởng thụ thịnh yến của hoàng gia. Lúc này Tần Chính ngồi ghế chủ tọa, còn Tần Vũ và Tần Phong ngồi hai bên.

"Nhị ca, sao đệ thấy huynh có chút sầu não, lẽ nào có chuyện gì khó giải quyết, nói ra nghe thử xem." Tần Vũ hỏi.

Tuy lúc này Tần Chính và Tần Phong dường như rất nhiệt tình nhưng Tần Vũ vẫn phát hiện ra giữa hai hàng lông mày Tần Chính có ý phiền não khó che giấu. Với những gì Tần Vũ biết, tính cách vị nhị ca này của hắn rất mạnh mẽ. Chuyện có thể khiến nhị ca như vậy hẳn không phải chuyện nhỏ.

Tần Chính hơi ngẩn người nhưng trong nháy mắt liền che giấu, cười nói: "Không có gì, chỉ là ban nãy biết lụt lội gây họa, trong lòng có chút lo lắng mà thôi. Dầu sao cũng là trăm vạn dân chúng phải lâm vào cảnh không nhà."

"Ừm."

Tần Vũ đáp lời, nhưng hắn trong lòng vẫn có chút không tin. Theo những gì nhìn thấy trên đại điện thấy, nhị ca hắn xử lý việc lũ lụt gây họa rất nhẹ nhàng. Với tính cách nhị ca tuyệt đối không thể làm cho y trở nên như thế, bất quá nhị ca không muốn nói hắn cũng không thể hỏi nhiều.

"Ngon quá, oa, nói thật sự phàm nhân thực lực tuy kém chút nhưng món ăn so với Tinh Thần Các bọn ta phong phú hơn nhiều." Hầu Phí ngốn một miếng lớn.

Tu chân giả đa số khổ tu, dù là tu yêu giả vẫn có bao nhiêu người chuyên tâm vào trù nghệ ?

Trong lĩnh vực trù nghệ, há có thể so sánh với hoàng gia của phàm nhân. Tại Tinh Thần Các cùng lắm có trái cây mới lạ các nơi cống nạp. Chứ còn về món ăn vạn vạn lần không thể sánh với món ăn hoàng cung.

Lúc này trên chiếc bàn dài trong Bách thần đình đã đặt gần cả trăm món ăn.

"Hầu phí huynh đệ, tu chân giả có thể lên trời xuống đất không gì không thể làm, nhưng luận về trù nghệ ta nghĩ những thượng tiên tu chân giả không có thời gian nghiên cứu cái môn nhỏ bé này." Tần Chính vừa cười vừa nói. Bảo tu chân giả không có thời gian nghiên cứu trù nghệ chi đạo chẳng khác gì nói mĩ thực của hoàng gia vượt xa thủ nghệ của tu chân giả.

Hầu phí tán đồng nói: "Không sai, những tu chân giả thậm chí không ít người tích cốc, căn bản không ăn. Ài....không ăn mĩ thực, đây kể như bớt đi một hưởng thụ lớn a. Hề hề, ngon tuyệt." Chộp lấy một đùi dê nướng, Hầu phí liền há miệng cắn lấy một miếng lớn, ăn nhồm nhoàm.

"Phí Phí, chú ý hình tượng một chút."

Tần Vũ lên tiếng trách mắng. Hầu Phí ăn uống như thế khiến Tần Vũ cũng cảm thấy mắc cỡ.

Tại Tinh Thần Các, vì phần lớn là tu yêu giả, Hầu Phí ăn như thế nào Tần Vũ tự nhiên không để ý. Nhưng đây là hoàng cung, Tần Vũ từ nhỏ sinh trưởng trong gia đình đế vương tự nhiên hiểu lễ nghi, điều này trong hoàng cung lại đặc biệt chú trọng.

Hầu phí ăn uống như thế, cả thái giám cung nữ hầu hạ đều mở to mắt ra nhìn.

......

Minh vương triều Tiềm Long đại lục

Hoàng đế đương triều Chu Nham của Minh vương triều lúc này đang theo sau năm vị thượng tiên. Dẫn đầu thượng tiên là một thanh niên anh tuấn, mặc một bộ trường sam màu xanh lục, trông rất phong độ.

"Chu Nham, ngươi không phải luôn muốn gặp đại nhân vật của Hải ngoại tu chân giới sao" Người thanh niên quay đầu lại cười hỏi.

Chu Nham trong lòng chợt động tức thì nói: " Đông Phương thượng tiên, lần này lẽ nào muốn giới thiệu cho ta một vị đại nhân vật của Hải ngoại tu chân giới ư? Triều Dương tông của Đông Phương thượng tiên đã là một tông phái rất lớn, chẳng lẽ còn có nhân vật nào lớn hơn đến?"

Vị thanh niên mặc trường sam xanh lục chính là Đông Phương Dụ, thiếu tông chủ cùa Triều Dương tông, công lực đạt đến Nguyên anh tiền kỳ. Trong phàm nhân giới tự nhiên xem là một siêu đỉnh cấp cao thủ.

Triều Dương tông. Một tông phái tu tiên giả lớn nhất nội trong trăm vạn dặm tại phương Nam Tiềm Long đại lục, so với Thanh Kiếm môn của Phong Ngọc tử lớn hơn nhiều, đệ tử có khoảng hơn hai, ba ngàn người. Nên biết môn phái thông thường có mấy ngàn đệ tử thì chỉ có các đảo trong khu vực hạch tâm--Bồng lai tiên vực. Nằm tại vùng biên giới mà Triều Dương tông lại có nhiều đệ tử như vậy, đích xác được xem là một siêu cấp đại tông phái.

Đông Phương Dụ lần này dẫn theo hai đệ tử, cũng chỉ đến Tiềm Long đại lục du ngoạn một phen. Hai vị thượng tiên của Minh vương triều kia chính là người của Triều Dương tông, tự nhiên tiếp đãi cung kính. Đông Phương Dụ tiện thể tiến vào hoàng cung Minh vương triều.

"Triều Dương tông của ta trong phạm vi trăm vạn dặm không nghi ngờ là đệ nhất tông phái. Bất quá..... tông phái tu tiên giả rất nhiều. Khu vực hạch tâm cũng là Bồng Lai tiên vực cách nơi đây ức vạn dặm, ở đó tu tiên giả vượt quá trăm vạn." Đông Phương Dụ mặc dù là người cao ngạo nhưng khi nhắc tới Bồng Lai tiên vực vẫn rất cung kính.

Chu Nham thân là hoàng đế một nước đương nhiên biết không ít chuyện của tu chân giới. Nhưng Bồng Lai tiên vực có hơn trăm vạn tu tiên giả, cách xa nơi đây tới ức vạn dặm nhất thời làm ông ta khiếp sợ.

"Hơn trăm vạn, đây là con số quá lớn." Chu Nham kinh ngạc than.

Đông Phương Dụ cười lạnh nói: "Ngươi cũng xem như may mắn mới biết được bí mật này. Ta nói cho ngươi biết, người hôm nay tới chính là nhân vật số một của Bồng Lai tiên vực. Ngươi nghe cho kỹ, nếu như ngươi tiếp đãi chậm trễ đừng nói là ta, dù phụ thân ta đến cũng cứu không nổi Minh vương triều của ngươi." Động Phương Dụ nghiêm giọng cảnh cáo.

"Nhân vật số một của Bồng Lai tiên vực?" Chu Nham cảm thấy tiếng tim mình đập như tiếng trống, không ngừng vang vọng bên tai.

Hít sâu một hơi, Chu Nham nói: "Đông Phương thượng tiên, ta nhất định cố hết sức tiếp đón nhân vật số một này. Không biết ta cần phải chuẩn bị những gì?"

Đông Phương Dụ cười nói: "Không cần chuẩn bị quá nhiều, hạng cao thủ này đối với hưởng thụ vật chất trái lại không đòi hỏi quá lớn. Ghi nhớ, đừng để những phàm nhân đến quấy nhiễu, còn nữa, nơi trú ngụ đẹp và yên tĩnh chút, thái độ cũng phải cung kính, đừng chọc giận các tiền bối."

Đông Phương Dụ mới vừa nhận được truyền tấn từ phụ thân hắn.

Trong truyền tấn phụ thân hắn nói, mấy người đến lần này người nào cũng lợi hại, bất kì ai công lực và địa vị đều vượt xa phụ thân hắn, người đứng đầu càng là đệ nhất nhân tại Bồng Lai tiên vực. Có thể nói như vầy, những người này đại biểu cho tầng lớp tối cao của Bồng Lai tiên vực.

Tầng lớp tối cao của Bồng Lai tiên vực đó cũng chính là tầng lớp tối cao của tu tiên giả trong Hải ngoại tu chân giới.

"Từng người đứng nghiêm chỉnh vào, đừng loạn động. Chúng ta chỉ cần đợi ở đây, các tiền bối công lực cao thâm, linh thức vừa quét tự nhiên biết chúng ta đang ở đây." Đông Phương Dụ quát đám đệ tử Triều Dương tông đang nhấp nhỏm không yên bên cạnh.

Tức thì không kẻ nào dám loạn động.

Đợi một hồi lâu---

Chỉ thấy ba bóng người từ chân trời lao tới rất nhanh, sát na đã đến phía trên hoàng cung, sau đó từ trên mây bước thẳng xuống giống như đi dạo. Khí thế tiên gia phiêu nhiên chí cao càng làm cho đám người bên dưới ai nấy đều hết sức cung kính.

Kẻ đến chính là ba người Ngôn Tự chân nhân, Hỏa Điền chân nhân cùng Địch Phong.

"Vãn bối Đông Phương Dụ tham kiến tam vị tiền bối, tông chủ Triều Dương tông chính là gia phụ." Đông Phương Dụ cực kỳ cung kính.

Những người đứng sau lưng cả tư cách nói chuyện cũng không có.

Ngôn Tự chân nhân thản nhiên ừm một tiếng, còn Hỏa Điền chân nhân và Địch Phong chân nhân thì không chút quan tâm.

Triều Dương tông tuy xem như đệ nhất tông phái trong vòng trăm vạn dặm gần Tiềm Long đại lục, nhưng trong mắt Bồng Lai tiên vực căn bản chẳng là gì. Đệ nhất cao thủ của Triều Dương tông bất quá mới Động Hư tiền kì, còn ba người Ngôn Tự chân nhân đều từ Không minh tiền kì trở lên.

Mắt Hỏa Điền chân nhân đột nhiên sáng lên, thân hình nhoáng cái đến bên cạnh Chu Nham, nhìn hắn cực kỳ hứng thú nói: "Tiểu tử ngươi không có chân nguyên lực, lẽ nào ngươi là cái gì hoàng đế của Minh vương triều?"

" Tiểu nhân chính là Chu Nham hoàng đế của Minh vương triều xin ra mắt tiền bối."

Hỏa Điền chân nhân gật gật đầu hài lòng.

Lần này Ngôn Tự chân nhân đến đây cũng vì có việc cầu Triều Dương tông, dĩ nhiên thái độ không thể quá ngạo mạn.

"Đông Phương a, lần này ta và phụ thân ngươi có giao ước, để hắn phái một ngàn đệ tử Triều Dương tông và một ngàn đệ tử tập hợp từ các tông phái xung quanh, tổng cộng hai ngàn đệ tử tức tốc đến Tiềm Long đại lục nghe ta chỉ huy, thiết nghĩ chắc người cũng biết." Ngôn Tự chân nhân điềm đạm cười nói.

Đông Phương Dụ cung kính nói: "Vãn bối biết, Triều Dương tông vãn bối may mắn được cống hiến sức lực cho tiền bối, chính là vinh hạnh của Triều Dương tông."

Ngôn Tự chân nhân gật đầu hài lòng.

Cũng đúng nếu như không chạy đua với thời gian, dựa vào thực lực của Bồng Lai tiên vực điều động mười vạn tu tiên giả không thành vấn đề. Bất quá hiện tại càng gần càng tốt, càng nhanh càng tốt. Ngôn Tự chân nhân mới truyền tấn cho tông chủ Triều Dương tông.

"Rất tốt, Đông Phương, sắp xếp nơi ở cho ba người bọn ta được rồi. Những việc khác không cần quản nhiều." Ngôn Tự chân nhân hạ lệnh.

Hỏa Điền chân nhân cười nói: "Ngôn Tự chân nhân, ông cứ nghỉ ngơi trước. Hiện tại ta quả có chút hứng thú đối với phàm nhân giới, ta sẽ cùng Chu Nham hoàng đế đi ngắm cảnh vật. Chu Nham, đi." Hỏa Điền chân nhân cười hì hì nhìn Chu Nham.

" Mời tiền bối theo Chu Nham."

Chu Nham đi trước dẫn đường, tiện thể đưa Hỏa Điền chân nhân hưởng thụ những điều thú vị tại nhân gian.

......

Tần vương triều, tại Bách thần đình trong ngự hoa viên.

" Xin chào tam thúc."

Hoàng hậu Tần vương triều dẫn mấy chục phi tần và mười mấy hoàng tử, công chúa hướng về Tần Vũ hành lễ. Hoàng hậu, các phi tần niên kỉ không lớn, dung mạo đều xinh đẹp như hoa, trầm ngư lạc nhạn. Những hoàng tử, công chúa đứa lớn nhất mới tám, chín tuổi, đứa nhỏ còn đang bú sữa.

------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.