Tổng Giám Đốc Cuồng Vợ 5000 Tuổi

Chương 11: Chương 11: Không thể từ bỏ (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Lại nói, sao từ trong video này tôi lại thấy động tác của Lâm Kha rất ngầu nhỉ! Một đánh tám mà thắng hoàn toàn!”

“Tôi là huấn luyện viên, nhìn từ góc độ chuyên nghiệp của tôi, động tác của Lâm Kha vô cùng tiêu chuẩn, muốn luyện đến trình độ này căn bản không phải chuyện dễ dàng.”

Bình luận của hai người đó nhanh chóng bị những bình luận chửi rủa Lâm Kha nhấn chìm hoàn toàn, không dấy lên được chút bọt nước nào.

Ở thời điểm này, có người đưa ra chất vấn: “Nếu như Lâm Kha là vô cớ ẩu đả người qua đường, những người bị thương vì sao không báo cảnh sát? Suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ.”

“Lầu trên là fan hâm mộ của Lâm Kha à? Đến lúc này còn muốn tẩy trắng cho Kha chủ tử của cô, cô không chê bẩn sao?”

“Đúng vậy! Lâm Kha không biết xấu hổ ngủ với Cơ Nam Tu là thực mà? Lâm Kha đấm đá chị gái của mình, mắng mẹ nuôi của mình cũng là thật đúng không? Video quay rõ ràng như vậy, cô ta đang ẩu đả người qua đường, cũng là thực đúng không? Thật không biết chó Lâm Kha lấy tự tin từ đâu ra, lúc này, còn dám tới tẩy trắng!”

“Đuổi Lâm Kha đi! Trừng trị Lâm Kha! Đòi lại công bằng cho chúng ta!”

Chị Kim nhìn fan hâm mộ weibo của Lâm Kha từ sáu chục nghìn người ban đầu, đã tăng lên tám triệu! Con số chói mắt cỡ nào, thế nhưng đáy lòng của chị ấy lại lạnh buốt.

Mà kẻ đầu têu Lâm Kha, ngồi ngoan ngoãn trên ghế sa lon, ôm điện thoại di động đang xem đám dân mạng chửi mắng tấn công cô say sưa ngon lành.

Chị Kim cảm thấy tim thật mệt mỏi.

Nhưng làm sao bây giờ? Hiện tại Lâm Kha đã từ nghệ sĩ dưới tay chị, biến thành ân nhân cứu mạng của chị!

Nói gì chị cũng phải tẩy trắng giúp Lâm Kha!

Nói được thì làm được, lúc này chị Kim móc điện thoại ra, nơm nớp lo sợ thận trọng bấm số điện thoại của Cơ Nam Tu.

Điện thoại vang lên hai tiếng đã được nhận, giọng của Cơ Nam Tu truyền tới từ trong loa: “Alo?”

Lâm Kha đang chơi điện thoại di động giật giật tai, lập tức nghe thấy giọng của Cơ Nam Tu.

Khoan đã, chẳng phải Cơ Nam Tu bị cô giết rồi sao?

Sao vẫn còn sống?

Chẳng lẽ vừa rồi chỉ là phân thân của hắn?

Lâm Kha lập tức để đồ trong tay xuống, nghiêng tai chăm chú nghe chị Kim nói chuyện với đối phương.

Chị Kim cẩn thận từng li từng tí ăn nói khép nép cầu khẩn: “Cơ tổng, chuyện hồi sáng hôm nay, thật sự chỉ là cái hiểu lầm. Tôi đi tìm ngài giải thích rõ ràng có được không?”

“Loại chuyện nhỏ này đừng làm phiền tôi, tôi bận tôi.”

“Cơ tổng, chúng tôi thật sự biết sai rồi! Ngài hãy cho Lâm Kha một cơ hội cuối cùng đi! Tôi sẽ dẫn Lâm Kha đi xin lỗi ngài.”

Lúc này, bên kia điện thoại có người hô một câu: “Cơ tổng, đạo diễn Hứa hẹn chín giờ tối nay, gặp mặt ở khách sạn Hildon.”

Cơ Nam Tu “Ừ” một tiếng, mới nói với chị Kim: “Chị Kim cũng là người lâu năm ở công ty, nên làm như thế nào thì làm như thế đó đi.”

Nói xong, liền cúp điện thoại.

A, hồ ly thối Cơ Nam Tu này quả nhiên còn sống!

Lâm Kha lập tức mài đao xoèn xoẹt.

Chị Kim kéo cô: “Lâm Kha, cô nghe cho tôi! Đêm nay bất kể xảy ra chuyện gì, em nhất định phải để Cơ tổng tha thứ cho em! Đi, cùng tôi đi Hildon gặp Cơ tổng!”

Đi! Đi giết hồ ly!

Lâm Kha đi theo chị Kim, ngồi hộp sắt lớn đi tới một nơi tráng lệ.

Thật hoa lệ quá!

Còn chọc mù mắt hơn cả Trân Bảo Các của Phù Tông bọn họ!

“Lâm Kha, em chờ ở đây, đừng chạy linh tinh, chị đi hỏi thăm xem tối nay Cơ tổng tiếp khách ở đâu.” Chị Kim vội vã vứt xuống câu nói này xong, liền bỏ mặc Lâm Kha đi nghe ngóng tin tức khắp nơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.