Trò Chơi Sinh Tử

Chương 17: Q.1 - Chương 17: Thực phẩm(1)




Vượt qua con đường cũ quay lại địa điểm ước hẹn với Đạt mập, Bá Long cảm nhận được cảnh vật có chút khác biệt. Không biết có phải do lũ Workant đã từng đi qua đây hay không mà xung quanh im ắng đến lạ kì. Lúc trước, trên đường đi cứu Uyên, hắn từng đi qua đây, ngoại trừ lũ Workant còn thỉnh thoảng thấy một vài con quái cấp 3, 4 khác. Nhưng bây giờ, cho dù là một tiếng động, một tiếng thú rống cũng không nghe thấy chứ đừng nói đến bóng dáng của quái vật.

Mang theo mối nghi ngờ, Bá Long tăng thêm một chút tốc độ. Nếu như không có Iker đang còn mệt mỏi theo sát bên mình, hắn còn muốn chạy đi thật nhanh, quay về chỗ đã hẹn trước.

Đi hơn hai giờ đồng hồ, quang cảnh quen thuộc hiện ra trước mắt, tâm tình khẩn trương của Bá Long cũng từ từ buông xuống. Nhưng rất nhanh, gương mặt hắn cau lại, trở nên tức giận.

Iker vừa bước tới, lập tức thấy cơ thể của Tố Uyên đưa ngay trước mặt, cùng một giọng nói gấp gáp văng vẳng bên tai:

_ Nhóc đứng đây, trông Tố Uyên cho anh.

Rồi sau đó, bóng dáng Bá Long đã lao vụt ra phía trước. Iker khó hiểu, giương mắt nhìn ra phía xa, chỗ khoảng đất đầy rẫy đá vụn cùng cây gãy.

Ở trên đó, có mấy thanh niên đang tranh chấp nhau cái gì đó. Buồn cười là ở đó, hai thiếu niên tầm 15, 16 tuổi đang ra sức đánh một thanh niên béo mập. So với thanh niên béo mập, hai người kia bé hơn rất nhiều, chỉ cần thanh niên kia đẩy một cái là hai người kia không biết bay đi đằng nào rồi. Nhưng khiến Iker không ngờ rằng, người béo mập kia lại không trả đòn, bị hai người nhanh chóng đánh ngã xuống đất.

Nó nhìn kĩ lại, thấy dưới chân thanh niên béo mập kia đang bị cuốn bởi những sợi dây mây rắn chắc, cả người thấm đẫm máu tươi, trong người còn đang cẩn thận bảo vệ lấy một vật gì đó. Xem chừng do những lý do này mà hai người kia mới có thể đánh mập mạp đến mức không thể hoàn thủ.

Đúng lúc này, Bá Long lao đến như một cơn gió, bàn chân hướng về ngực hai tên mà đạp tới. Hai thiếu niên kia chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị dính mỗi người một cước văng đi thật xa.

Nhìn mập mạp toàn thân co quắp, gương mặt trắng xám, thở hổn hển không ra hơi, Bá Long nhận ra mập mạp hiển nhiên là bị đánh rất lâu. Hơn thế nữa, từ trước đó, Đạt cũng đã bị thương nặng, cộng thêm bị đánh khiến hắn không chịu nổi. Nếu Bá Long về trễ thêm một chút thì e rằng mập mạp đã trở thành người chết. Mất đi Uyên, giờ nếu mất thêm cả đứa bạn thân này nữa thì Bá Long so với chết còn đau khổ hơn.

Nghĩ tới đây, hắn lại càng tức giận, ánh mắt hung thần ác sát nhìn về phía hai thiếu niên kia, từ từ tiến lại.

Bá Long vừa bước được vài bước thì từ dưới đất, năm sáu đoạn dây mây bất chợt lao lên, cuốn lấy hắn một vòng. Những đoạn dây mây này so với dây mây ở địa cầu thì chắc chắn hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù hạt giống của Bá Long đã đạt tới cấp 3, cơ thể cũng được cường hóa tới 3 lần nhưng nhất thời vẫn không thể nào xé rách được những dây mây này.

_ Đã thức tỉnh được hạt giống ư? – Bá Long hơi ngạc nhiên, nhíu mày.

Trên người bọn chúng mặc theo trang phục tân thủ giống Bá Long và mập mạp, hiển nhiên cũng là một Player vừa vào game. Nhưng để Bá Long ngạc nhiên là mới chỉ trôi qua 1 ngày mà cũng đã có người thức tỉnh hạt giống như hắn. Phải biết rằng, bản thân hắn đã trải qua bao nhiêu khó khăn, không chỉ một lần đối mặt với sinh tử mới thức tỉnh được hạt giống, nhưng hai thiếu niên kia quần áo vẫn sạch sẽ, không có một chút biểu hiện nào với việc đã trải qua chém giết. Không hiểu bọn chúng làm cách nào mà đạt được những kĩ năng này.

Hắn hơi nhìn lại phía bên kia, chỉ thấy trên vai một thiếu niên là một sinh vật giống như quả cầu mây, bé bằng ba ngón tay. Trên vai người còn lại là một sinh vật giống cục giấy bị vo tròn.

_ Xem ra hạt giống của mỗi một người là không giống nhau. Nhìn bề ngoài có vẻ như năng lực của một trong hai người là gọi ra dây mây, người còn lại có liên quan đến giấy. – Bá Long tự nhủ. Bàn tay rút ra thanh kiếm từ thắt lưng nhanh chóng chặt đi dây mây đang cố gắng trườn lên thân mình.

Lúc này, hắn không còn khinh thị hai tên thiếu niên kia nữa, đơn giản bởi vì hắn hiểu được năng lực từ Hạt giống. Hạt giống không những cải tạo lại chức năng cơ thể, đạt được sức mạnh trước nay chưa từng có, mà nó còn đem lại cho chủ nhân một năng lực kì diệu. Năng lực này trong chiến đấu đủ để thay đổi toàn bộ kết quả cuộc chiến. Bá Long là bằng chứng rõ ràng nhất cho điều này. Mấy lần đối mặt với hiểm nguy, nếu không phải có sự kì diệu của Biến Ảo, hắn đã chết ít nhất là hai lần rồi.

Mặc dù hạt giống Biến Ảo của hắn đã lên cấp 3, nhưng Bá Long vẫn hết sức cẩn thận. Hắn không muốn bị lật thuyền trong mương. Đạt mập còn cần hắn chiếu cố, Uyên còn chờ hắn cứu sống, hung thủ gây ra cái chết của Uyên vẫn còn nhởn nhơ. Bởi vậy nên hắn không thể có một chút sai lầm nào.

Hai thiếu niên bất ngờ bị tấn công, gương mặt bỗng trở nên nhăn nhó, đều bụm ngực đau đớn, gương mặt đỏ gay. Ánh mắt bọn chúng nhìn Bá Long đầy hậm hực, nhưng khi nhìn thấy sinh vật trên vai Bá Long cùng thanh kiếm trong tay y, bọn chúng chỉ có thể tạm thời nuốt cơn nghẹn tức vào trong bụng:

_ Ngươi . . . ngươi ở đâu ra. Sao lại xen vào chuyện của chúng ta.

Bá Long không đáp, vẫn tiếp tục bước tới đối phương, gương mặt lạnh lùng, lãnh khốc. “Còn nói nhảm làm gì nữa, bọn chúng đã đánh Đạt mập ra nông nỗi này rồi còn đấu miệng lưỡi với mấy thằng ranh kia sao. Đối với bọn chúng, phải dạy cho một bài học.”

Nhìn thấy Bá Long không thèm đếm xỉa gì đến mình, hai thiếu niên kia giận đến nghiến răng. Tuy nhiên, nhìn thanh kiếm sáng loáng trên tay Bá Long, bọn chúng cảm thấy có một nỗi sợ hãi mơ hồ. Nhưng ngay sau đó, hai người đánh mắt ra hiệu, rốt cục cũng tiến lên một bước, ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn mà một thiếu niên không nên có.

Nhiệm vụ của hai người bọn chúng đang tiến hành thuận lợi, sắp đạt được đồ vật kia vào tay rồi lại bị tên ôn thần này phá đám. Nếu bọn chúng tay trắng đi về, người kia chắc chắn sẽ trách phạt. Sự đáng sợ của người kia so với tên thanh niên trước mặt không chỉ lớn hơn đấp đôi.

Nhìn thấy Bá Long đang từ từ bước tới, hai thiếu niên rốt cuộc cũng động thân, nhưng một người tiến về phía trước, một người lui về phía sau. Đang lúc Bá Long nghi hoặc, dưới chân lại bắt đầu có dây mây cuốn tới. Tuy rằng hắn đã cố đề phòng nhưng năng lực của đối phương quá mức quỷ dị, nó có thể lập tức phát ra ở bất cứ nơi đâu, lại không hề hạn chế số lần phát động. So với năng lực của Bá Long còn lợi hại hơn mấy lần. Yếu điểm duy nhất của nó cũng chỉ là tốc độ trói chậm và giới hạn số dây mây sử dụng mà thôi.

Nhưng yếu điểm này cũng đã được hai thiếu niên tính đến, một người viễn công, một người cận chiến đã bù đắp khuyết điểm kia. Chỉ cần thiếu niên có năng lực “giấy” cuốn được Bá Long một lát, người còn lại có thể dùng dây mây trói lại.

Chẳng biết từ khi nào trên tay thiếu niên có năng lực “giấy” đã xuất hiện một thanh gỗ. Đầu ngón tay hắn hóa thành một đầu giấy bìa cứng, liên tục kéo dài, y như một con độc xà trườn tới, quấn quanh thanh gỗ. Từng vòng, từng vòng giấy càng khiến thanh gỗ trông to lớn, dày cộp, cứng chắc.

Cùng lúc đó, bản thân hắn cũng đã lao tới trước mặt Bá Long. Một đạo hắc quang hiện lên, thanh gỗ bọc bìa phang mạnh lên đầu Bá Long không hề thương tiếc. Thiếu niên nhoẻn miệng cười khinh thường, chỉ cần Bá Long tránh đi, dây mây sẽ tiếp tục cuốn lên, trói buộc hai tay hắn lại, không thể cựa quậy được nữa. Lúc đó, Bá Long sẽ trở thành cá nằm trên thớt để mặc cho hai người bọn hắn đánh đập. Còn nếu hắn không tránh, thì còn tốt hơn nữa. Đoạn gỗ bọc bìa này hắn đã từng thử nghiệm, nó có thể đánh gãy một thân cây gỗ chứ chẳng chơi. Đầu người so với thân gỗ còn có thể cứng hơn sao? Đáp án hiển nhiên là không rồi.

Nhưng để thiếu niên này kinh ngạc là thân gỗ vừa đập xuống thì bóng dáng Bá Long đã lập tức biến mất. Đến khi cái đập của hắn vừa dứt thì bóng dáng Bá Long lại hiện lên, mũi kiếm sáng loáng bất ngờ lướt nhanh qua cánh tay phải của hắn, không chút lưu tình.

Gương mặt thiếu niên xám như tro tàn, nhanh chóng lùi lại, đầy sợ hãi.

Bá Long kinh ngạch phát hiện, trên mũi kiếm của mình vậy mà không hề có một chút vết máu. Hắn lại nhìn qua cánh tay bị đứt phía dưới đất kia thì thấy nó bắt đầu tách ra thành những mảnh giấy, nhanh chóng quay về cơ thể thiếu niên, nhập vào bên trong bản thể. Chỉ thoáng cái, cánh tay bị đứt đã được chắp nối lại, hoàn hảo vô khuyết. Ngoại trừ gương mặt hắn có chút xanh lét, mỏi mệt ra thì không hề có một chút biểu hiện nào của việc vừa nãy bị thương cả.

Bá Long nhoẻn miệng cười, nói:

_ Năng lực thật mạnh, không biết rằng nếu chém vào tim ngươi có thể hoàn hảo như vậy không?

Thiếu niên nghe xong bỗng chốc tái mặt, một trong những năng lực của hạt giống này cho phép hắn phục sinh lại những chỗ cơ thể đã bị mất. Nhưng cũng không phải là muốn là có thể phục sinh, ba ngày cũng chỉ sử dụng được 1 lần mà thôi. Ngẫm nghĩ một lát, hắn cắn răng quay lại truyền âm với đồng bạn cái gì đó rồi không cam lòng rút lui. Trước khi đi, thiếu niên còn hung hăng nhìn thoáng qua Đạt mập một cái, oán độc nói:

_ Rồi mày sẽ phải hối hận. Mày tuy mạnh, hai chúng tao không phải là đối thủ của mày nhưng đừng tưởng rằng như thế là xong. Chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi,

Nhìn bóng dáng đối phương khuất dần trong tầm mắt, Bá Long cũng đành thở dài. Bản thân hắn muốn đánh cho đối phương một trận, báo thù cho Đạt mập, nhưng kĩ năng của bọn chúng quá quỷ dị. Một mình Bá Long cũng chưa chắc có thể đánh lại được cả hai người, thêm Đạt mập, Iker, và Tố Uyên vẫn còn cần người chăm sóc, hắn không thể nào bỏ đi bây giờ được. Cho nên cũng chỉ để mặc hai kẻ kia rút lui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.