Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 26: Chương 26




Lục Ly sửng sốt nhìn lại, rất nhanh liền hiểu ra chuyện gì.

Tính ra, những người này quả thật nên có thể đả thông phó bản, chỉ là có thể lập tức tăng lên hơn mười phút ghi lại phó bản quả thật có chút ngoài dự đoán của mọi người.

Lên TV [ kênh thế giới ] những người này cũng không phải là người chơi không môn, không phái, bọn họ phụ thuộc vào giới game công hội nổi tiếng nhất -- Huyết Sắc chiến kỳ!

Công hội này tại Hoa Hạ xếp thứ ba, toàn cầu bài danh thứ chín, lão đại của công hội nghe nói là một quân nhân xuất ngũ nổi tiếng, hội viên phần lớn cũng là quân nhân xuất ngũ, nếu không phải điều kiện bọn họ nhận người rất hà khắc, tổng nhân số không nhiều, thì bài danh này còn có thể tăng lên một ít.

Đối với Lục Ly mà nói, đổi mới phó bản ghi lại không có ý nghĩa quá lớn, chung quy chỉ là nhiều ra một cái Trang bị Thanh Đồng mà thôi, nhưng là vài đại công hội kia không như vậy, bọn họ tình nguyện dùng mười cái trang bị đi đổi lấy một cơ hội được lên kênh thế giới đánh bóng tên tuổi công hội.

Đạm mạc là Huyết Sắc chiến kỳ phó bản quan chỉ huy, tại lĩnh vực pve này là nói được đại thần, dạ vô cũng là danh nhân Huyết Sắc chiến kỳ, là pk phương diện cao thủ, trừ tân nhân Tiểu Bạch, không ai không biết thân phận của hắn.

Bọn họ lên TV, cũng liền tương đương với Huyết Sắc chiến kỳ lên TV.

Chỉ là không biết, bài danh thứ nhất Vinh Diệu chi đô, cùng với bài danh thứ hai Giang Nam quý tộc vì cái gì kém nhau nhiều như vậy.

Có lẽ là mua được cách đánh của chính mình đi, Lục Ly cười khổ một chút, trong lòng không cam tâm cũng không có biện pháp, hắn đều nói qua với vài cái đội hữu khác tùy tiện xử trí cách đánh phó bản, tự nhiên họ có thể cầm đi bán lấy tiền.

Vốn liền tính toán rời game, bởi vì việc này càng là mất đi cảm giác hứng thú, Lục Ly dứt khoát rời khỏi trò chơi.

Lấy xuống mũ trò chơi, Lục Ly thiếu chút nữa bị dọa giật hết cả mình.

Em gái Lục Hân của hắn đang giận dữ đầy mặt nhìn hắn, đã lâu không thấy cô gái nhỏ tức giận như này, hắn còn rất hoài niệm.

“Anh, ngươi vậy mà dám chơi cả ngày!”

Nhìn một cái, trên bàn đặt một bàn cơm còn không chút động tới là cơm chiên trứng, hóa ra là có tội chứng.

Lục Ly thò tay sờ sờ đầu nhỏ của nàng,“anh hai sai lầm, về sau nhất định đúng lúc ra ăn cơm, đúng rồi, Hân Hân, anh ngươi còn ở trong trò chơi kiếm được tiền đấy.”

“Thật sao?” cô gái nhỏ lập tức bị hấp dẫn sang chuyện khác, đừng trách nàng ham lợi, Anh em nhà họ Lục luôn luôn đều là không che giấu khát vọng của chính mình đối với tiền tài, hài tử nghèo cuối cùng cũng luôn muốn mình sẽ trở lên giàu có hơn.

“So với vàng còn thật hơn ý!”

“Gạt người,” cô gái nhỏ bĩu môi:“Nghe vài cái đồng học chơi trò chơi này nói, trò chơi này rất khó chơi, tiền bên trong cực khó kiếm.”

“ trường học các ngươi còn có người chơi trò chơi à,” thần sắc Lục Ly có chút áy náy, hắn không có khả năng cấp cho em gái càng hoàn cảnh sinh hoạt tốt, chỉ có thể khiến nàng vào khu trường học dân nghèo, chất lượng dạy học kém không nói, trị an cũng không tốt.

“Bọn họ cũng giống như anh hai, gia nhập phòng công tác gì đó thay người ta đánh kim tệ, một tháng tám trăm đồng tiền trợ cấp đấy, anh hai, ta cũng đi chơi trò chơi có được không?” Tiểu tham tiền nhắc tới đến tiền, ánh mắt đều sáng ngời long lanh.

Lục Ly lắc đầu, đem bát cơm chiên trứng trên bàn bưng lên rồi trực tiếp đổ vào thùng rác.

“anh hai, ngươi làm gì vậy, hâm lại một chút còn có thể ăn, ta là thả vào hai trứng gà đấy,” Lục Hân tức giận.

“Đều nói kiếm được tiền, ngươi còn không tin, đi, ta mang ngươi đi ra ngoài ăn,” Lục Ly giữ chặt tay em gái, không khỏi dắt theo nàng đi ra bên ngoài.

Lục Hân không có biện pháp, đành phải lưu luyến không rời mắt nhìn cơm chiên trứng bị Lục Ly đổ đi, cùng anh trai đi ra khỏi cửa.

Nơi ở cuả bọn họ là ngõ nhỏ, cực kỳ nhỏ hẹp, thế nhưng ở nơi này nhân khẩu rất là đông người, có người vui đùa gọi nơi như loại xóm nghèo này gọi là chuồng chó, vỏn vẹn xem như một chỗ dung thân tạm bợ mà thôi.

Bộ dạng Lục Hân cực kỳ xinh đẹp khả ái, Lục Ly tuổi trẻ có sức khỏe, thường xuyên hỗ trợ mọi người làm việc, nhìn thấy anh em Lục Ly, hàng xóm phần lớn đều sẽ chào hỏi nhiệt tình.

“Tiểu tử nhà họ Lục, hôm nay tại sao không thấy cháu đi đón Hân Hân,” Một bà già bưng chậu nước bẩn đổ đi, nhìn thấy Lục Ly liền lớn giọng hỏi.

“Chào bà Triệu, hôm nay cháu có chuyện, nên không đi được,” Lục Ly nói.

“Cháu như vậy là không được,” Triệu bá ngăn lại Lục Ly, thở phì phì nói:“Chỗ của chúng ta có bao nhiêu loạn cháu không biết sao, hôm nay nếu không phải có ta, Hân Hân nói không chừng đã bị người ta bắt nạt, nàng là một cô gái nhỏ dễ thương như vậy, đi đường một mình chắc chắn không an toàn.”

Lời này thật không có khoa trương, trị an của khu dân nghèo kém, không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng ra được.

Lục Ly sửng sốt quay đầu lại:“Hân Hân,mấy tên ở bãi rác lại khi dễ bắt lại em à? tại sao em không nói cho anh biết?”

Lục Hân có điểm chột dạ cúi đầu:“Vẫn chưa kịp nói.”

“sau này ngươi để ý em gái người một chút vào, con gái nhà Đông hạ kia suýt chút nữa bị bọn chúng hãm hiếp đấy, nếu không có người tới kịp thời thì......” người có tuổi thì thường hay nói nhiều, tuy nhiên cũng là xuất phát từ lòng tốt, Lục Ly thành tâm thành ý liên tục nói lời cảm tạ.

Tạm biệt Triệu bá, Lục Ly mang theo Lục Hân trốn ra ngõ nhỏ, liền rẽ hướng đi tới bãi rác.

Lục Hân vội vàng giữ chặt anh trai nàng, gấp giọng nói:“Anh, ngươi đừng xúc động, ta đây không phải không có việc gì sao, không cần đi tìm bọn họ đánh nhau, Nếu đánh chết người sẽ bị bắt ngồi tù, không thì cũng bị thương ấy......”

Lục Ly thương em gái, cũng chỉ có thể hậm hực buông tay, xem ra mấy ngày trước đánh vẫn là đánh nhẹ, nhóm người này vết thương lành nhanh vậy.

“Không đi đánh người cũng được, chúng ta đi ăn cơm, ngày mai không phải cuối tuần sao, chúng ta đi tìm phòng ở để chuyển nhà,” Lục Ly vốn định trả hết số tiền phá hợp đồng với công hội tinh nguyệt kia trước, sau đó mới tích góp tiền để đi ra ngoài thuê một cái phòng hẳn hoi để ở.

Thế nhưng hiện tại phát sinh chuyện như vậy, tốt nhất là nên nhanh chóng chuyển nhà.

Lục Hân mở to đôi mắt đen nháy ngạc nhiên:“Anh, ngươi thật sự kiếm được tiền sao.”

Lục Ly gõ nhẹ nhàng trên trán của em gái hắn một phát,“Quỷ Tinh Linh, ta còn có thể lừa ngươi được sao, lần này thật sự buôn bán tốt lời một bút tiền lớn, muốn ăn cái gì cứ nói với anh hai, chúng ta ăn thật là ngon.”

Cơm nước xong trở về, Lục Ly rửa mặt chải đầu một chút sau đó lập tức tiến vào trò chơi.

Một tuần này không chỉ muốn giải quyết tiền phá hợp đồng, mà còn muốn kiếm đủ tiền để chuyển nhà, không cố gắng là không được.

Khoảng cách thời gian buổi tối trong trò chơi chỉ còn hai giờ, bảo rương đáy hồ Ánh Nguyệt còn chưa tìm kiếm, Lục Ly tính toán đi đánh quái luyện cấp trước.

Còn chưa ra khỏi thôn, thiết bị thông tin lại vang lên.

Nhìn qua thông tin hiện lên, quả nhiên là “Úy Lam Hải Phong”.

“Lục Ly, ngươi rốt cuộc vào game,” “Úy Lam Hải Phong” nói.

“Vừa ta rời game để ăn cơm, tìm ta chuyện gì không?”

“Có vài thứ cho ngươi, ngươi ở địa phương nào?”

“Thứ gì, vẫn là đến cái địa phương mà chúng ta lần đầu gặp mặt đi,” Nhìn xem vị trí của chính mình, dứt khoát sẽ tìm được địa phương quen thuộc để gặp nhau.

“Vãi, nói giống như có tình ý gì vậy, đến nơi ngươi nói đi, ta lập tức đến,” “Úy Lam Hải Phong” cười mắng một tiếng, tắt trò chuyện.

Không bao lâu sau, Lục Ly liền thấy “Úy Lam Hải Phong” chiến sĩ Tinh Linh này từng bước chạy lại.

“Cái thứ gì làm ngươi ra vẻ thần bí như vậy?” Lục Ly hỏi.

“Úy Lam Hải Phong” trực tiếp mời hắn vào trong một cái giao dịch, sau khi Lục Ly xác nhận, thì quăng lên một đống đồ.

“Ồ, ngươi kiếm được từ đâu mấy thứ này!” Lục Ly không thể bình tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.