Xuyên Qua Thành Kim Phu Nhân

Chương 16: Chương 16: Nỗi lo của Giang Trừng




“ Kim phu nhân “

Giang Trừng ngừng lại, hắn không phải thực minh bạch, tới cùng Kim phu nhân ra cái dụng dụng ý gì.

“ Giang tông chủ “

Lâm Nhược Vân đi về phía trước.

“ Có chút lời nói, đột nhiên nghĩ đến, không biết Giang tông chủ có muốn nghe một chút hay không? “

“ Đương nhiên. Kim phu nhân nếu có việc, nói thẳng liền hảo. “

Lâm Nhược Vân không có vội mở miệng, ánh mắt nhìn về bụi hoa, giữa mày nhiều thêm một tia ưu thương.

“ Thật cũng không phải có chuyện gì, bất quá đột nhiên chính là muốn nói hai câu. “

Nàng dừng một chút, vào chủ đề chính.

“ Ta tự nhận cũng coi như có cảm tình cùng Tử Diên, cũng coi như nhìn các ngươi lớn lên. Tỷ đệ các ngươi, ta cũng thật tâm thích. Cũng coi như nhìn các ngươi từ nhỏ tới lớn. “

Giang Trừng gật gật đầu. Xác thật, từ trước quan hệ giữa Vân Mộng Giang thị và Lan Lăng Kim thị cũng không tồi, Kim phu nhân cùng mẫu thân càng là tỷ muội tình thâm, bằng không cũng không sớm như vậy đã định ra hôn sự hai tiểu oa oa.

Lâm Nhược Vân tiếp tục nói, trong giọng nói nhiều thêm chút nghẹn ngào.

“ Lúc ấy, tại chỗ Kỳ Sơn Ôn thị sau khi ta biết cũng thống khổ không thôi. Cũng đau lòng ngươi bất quá vẫn là cái hài tử, liền sớm muốn khơi mào đại lương. Mấy năm nay nhìn ngươi đem Vân Mộng Giang thị nâng đỡ nếu Tử Diên biết nhất định sẽ thực vui mừng, đại gia tộc như vậy. Một đường này đi tới, ngươi cũng thực không dễ dàng nha. “

“ Ta vốn dĩ nghĩ, cái sư huynh Ngụy Vô Tiện kia của ngươi hoặc ít hoặc nhiều cũng có thể giúp đỡ ngươi chia sẽ chút, ai nghĩ... “

“ Ngày ấy trong lúc vô tình nghe được bọn họ nói chuyện, nói Ngụy Vô Tiện năm đó bỏ trốn là sớm có dự mưu. Nói hai người các ngươi sớm đã bất hòa, nói hắn lòng lang dạ sói cũng nói ngươi bạc tình bạc nghĩa... Người ngoài bọn họ nói như vậy, ta tất nhiên là không tin. Nhìn các ngươi từ nhỏ đến lớn, quan hệ các ngươi ta tất nhiên minh bạch. Chính là A Ly cũng thường xuyên cùng ta nói chuyện cũ khi các ngươi còn nhỏ. Nói các ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, ki sao có thể... Nhưng, nhân gia bên ngoài muốn bình phán như vậy, ta là không tin nhưng người khác liền khó nói. Thậm chí còn có người nói hai tỷ đệ Vân Mộng Giang thị các ngươi sớm đã không còn uy phong năm đó... Mấy cái thế gia bừng lên... Có dã tâm thay thế a.... “

Giang Trừng nghe vậy, sắc mặt rất khó coi. Trong lòng Lâm Nhược Vân biết hắn nghe vào, liền rèn sắt khi còn nóng nói.

“ Ta biết năng lực A Trừng ngươi rất mạnh, có thực lực làm Vân Mộng Giang thị lớn mạnh. Nhưng người ngoài tới nói. Thêm một người liền nhiều hơn một phần bảo đảm. Lần này A Lăng trăng tròn tức mời Ngụy Vô tiện đến, A Trừng vì sao ngươi không mượn cơ hội này để hắn trở về Vân Mộng Giang thị? “

Giang Trừng sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy. Việc để Ngụy Vô Tiện trở về, hắn không phải không nghĩ tới. Chỉ là băn khoăn quá nhiều cùng đang suy xét. hiện giờ Kim phu nhân đột nhiên nhắc tới, hắn thập phần kinh ngạc. Muốn cho Ngụy Vô Tiện trở về, tiên môn bách gia, đặc biệt quan trọng thái độ của tứ đại thế gia. Thái độ không rõ, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đặc biệt là Lan Lăng Kim thị, hai nhà hiện giờ giao hảo, hơn nữa a tỷ của bọn họ còn là thiếu phu nhân của Lan Lăng Kim thị. Hắn làm việc cũng có chút bận tâm tình cảm của hai nhà. Năm đó Ngụy Vô Tiện là ở Lan Lăng Kim thị hạ thủ cướp người đi, Kim tông chủ kia cũng là người bất mãn đi đầu. Giang Trừng vẫn luôn lo lắng Lan Lăng Kim thị sẽ phản đối lại nháo tới trời long đất lỡ, a tỷ ở kim lăng đài sẽ không quá hảo, nếu Kim tông chủ lôi kéo các thế gia phản đối, kia không phải là trộm gà không được còn mất luôn mắn thóc sao.

“ Tiệc đầy tháng lần này, bách gia đều đồng ý để hắn đến tham gia, không phải đã chứng minh tiên môn đã có xu thế nhận hắn? Quỷ đạo tuy không được coi là chính phái nhưng chung quy cũng có khả năng giết địch tự bảo vệ mình. Nếu hắn trở về Vân Mộng, đối với A Trừng ngươi hẳn là cái trợ lực không tồi. Ta là một cái phu nhân, trên thính đường khó mà nói cái gì. Nhưng nếu là A Trừng ngươi mở miệng hắn hẳn là cũng không có việc gì khó. “

Lâm Nhược Vân bất tri bất giác thay đổi cách xưng hô với hắn kéo gần chút tình cảm thân thiết. Hiểu cách lấy tình cảm để nói.

“ Ngụy Vô Tiện một năm này tới tránh Di Lăng, chỉ là a tỷ ngươi, ta đều có thể nhìn thấy được nàng lo lắng cùng tưởng niệm. Ta biết tình cảm tỷ đệ ba người các ngươi cũng không đành lòng nhìn một mình ngươi gánh chịu phần trách nhiệm nặng nề kia. Thế gia to như vậy cần có người đắc lực trợ giúp nếu không sẽ rất là mệt. Ngay cả Kim Tử Hiên, ngày thường phụ thân hắn giao việc gì cho hắn cũng yêu cầu A Dao giúp đỡ. Huống chi A Trừng ngươi làm tông chủ. Lần này phải tận dụng cơ hội. A Trừng, ngươi hảo hảo ngẫm lại đi a. “

Nhưng lời này của Kim phu nhân là những lời giảng giải đến tâm của Giang Trừng lại có thể nói là thập phần dụng tâm ở chỗ vì chính mình suy xét. Nhưng Kim phu nhân là kiểu nhân vật gì? Giang Trùng đột nhiên minh bạch, này tuyệt đối không chỉ là ' Đau lòng chính mình ' đơn giản như vậy.

Có thể ngồi ở vị phu nhân của Kim Lân đài thủ đoạn cùng tâm tình cũng không thể là kẻ đầu đường xó chợ. Nàng hiện giờ đã nhắc tới như vậy, vậy chứng tỏ chuyện này ít nhất nàng nắm chắc vài phần. Nhưng nàng làm như vậy là vì cái gì? Chẳng lẽ thái độ của Lan Lăng Kim thị đã có điều buông lỏng? Nhưng từ thái độ hôm nay của Kim Quang Thiện không giống a. Giang Trừng đột nhiên nhớ tới a tỷ tựa hồ đã đề cập qua với chính mình, Kim phu nhân đối với Kim tông chủ tựa hồ không có tâm hoặc phu thê hai người mâu thuẫn nên đối nghịch với nhau trong việc này?

Giang Trừng có chút nghĩ không ra. Nhưng chuyện gì cũng đều không phải, nhất định là phải lộng cái rõ ràng. Hắn suy tư thật lâu sau, ngẩng đầu trịnh trọng hành lễ.

“ Kim phu nhân hôm nay nói lời này, vãn bối chắc chắn ghi nhớ. “

Lâm Nhược Vân cười một cái đỡ hắn đứng dậy không cần đa lễ, lại nói suy nghĩ của nàng. Hai người liền dừng nói. Nàng xoay người hướng trở về: Hi vọng Giang Trừng thật sự đem lời nói kia nghe vào, nếu hắn đứng ra Ngụy Vô Tiện liền có một cái hậu thuẫn cường lực. Hiện giờ hai nhà Kim Giang giao hảo, Kim Quang Thiện tự nhiên cũng sẽ không thể không cho hắn mặt mũi. Nếu Giang Trừng nguyện ý đứng ra, sự tình kia liền thành một nửa. Còn một nửa kia... Còn phải xem ý tứ của Kim Quang Thiện...

Nghĩ như vậy, nàng nhấc chân xoay người hướng chính sảnh đi đến. Còn chưa đi tới, Lâm Tích Vân đột nhiên thấy một bóng dáng lén lút đi tới thiên điện. Diêu tông chủ? Lâm Nhược Vân giấu tiếng bước chân, lén lút đi theo sau....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.