Xuyên Thành Vợ Trước Của Vai Ác Khiếm Thị

Chương 8: Chương 8: Ôn nhu




Dư Hoàn bị dọa hết hồn, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

“Cái đó, tôi không phải đang nói xấu về anh, tôi chỉ nghĩ rằng tuy là chúng ta đã kết hôn nhưng vẫn chưa thân thuộc lắm. Tôi cần thời gian để làm quen với mối quan hệ này.”

Sau khi Dư Hoàn giải thích xong, Diêu Hi vẫn cười nhìn cô, ánh mắt giống nhau khiến người ta sợ chết khiếp!

“Ông...ông xã, anh ngàn vạn lần đừng giận em.”

Hai từ “ông xã” làm Diêu Hi vô cùng hài lòng, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt dịu đi rất nhiều.

“Có vẻ bà xã tôi có rất nhiều hiểu lầm về tôi, không sao, như cô đã nói, mọi việc đều có thể thương lượng. Cô không cần vì trốn tôi mà điên cuồng làm việc. Huống chi, nhiều chương trình gameshow phải ghi hình dài kì và rất mệt mỏi. Những ngôi sao lớn nhỏ đó, vì danh tiếng mà làm việc bán mạng. Cô nếu thực sự muốn trong lúc đợi diễn tham gia gameshow, có thể để Bặc Mạn đi tìm Tề Hòa, để anh ta giúp cô chọn một chương trình.”

Nói đến đây, Diêu Hi cúi đầu nghĩ nghĩ: “Giám khảo chương trình hài kịch thế nào? Hay là tham gia chương trình talkshow? Hoặc khách quý của chương trình biểu diễn?”

Nói xong, Diêu Hi lấy từ trong túi công văn ra một tấm thẻ ra vào ném tới trước mặt Bặc Mạn.

“Tôi biết đại diện Bặc có năng lực, mạng lưới quan hệ cũng rộng. Nhưng mà hẳn vẫn chưa từng hợp tác với công ty của tôi, có thêm một bằng hữu cũng không phải là chuyện xấu, tôi đem Tề Hòa đẩy qua cho cô, muốn tham gia cái gì cứ nói với anh ta.”

Diêu Hi lấy điện thoại ra, phát hiện mình chưa có Wechat của Bặc Mạn, sau khi cùng Bặc Mạn kết bạn lẫn nhau, Diêu Hi quay đầu lại cười với Dư Hoàn: “Tôi vừa phát hiện, ngay cả Wechat của vợ tôi mà tôi cũng không có. Có vẻ như chúng ta chỉ lưu mỗi số di động.”

Dư Hoàn ngốc lăng lấy di động trên bàn cà phê chủ động quét mã Diêu Hi, thêm Wechat của Diêu Hi.

Bặc Mạn vốn dĩ có nghi ngờ với Diêu Hi, thấy được Diêu Hi đem Tề Hòa đẩy cho cô, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần hảo cảm.

Diêu Hi là một nhà biên kịch nổi tiếng, quản lý trứ danh của một nền tảng giải trí, dưới trướng còn thu mua lại một số công ty giải trí. Có thể nói, đùi của Diêu Hi so với Hoa Chí Văn còn muốn to hơn.

Ngay cả Tề Hòa Tề tổng cũng là nhân vật nổi tiếng trong giới. Tề Hòa là giám đốc nội dung của Tân Duệ ảnh nghiệp và là một nhà sản xuất phim nổi tiếng, Hầu hết tất cả các bộ phim truyền hình nổi tiếng trong hai năm qua đều do Tề Hòa viết kịch bản.

Dư Hoàn là ngôi sao điện ảnh, hai năm qua cô không đóng nhiều phim truyền hình, nếu có thể hợp tác với Tề Hòa, cô có thể tiến xa hơn trong sự nghiệp.

Nếu Dư Hoàn được Diêu Hi thật tâm đối đãi, thêm vào đó có Hoa Chí Văn giúp đỡ, tương đương ở giới giải trí có thể đi ngang.

Diêu Hi còn dặn dò Bặc Mạn: “Cô cứ cầm thẻ ra vào của tôi đến quầy lễ tân, họ sẽ trực tiếp cho cô vào, còn bên Tề Hòa, cứ nói với ông ta tôi để cô qua là được.”

Thái độ của Bặc Mạn với Diêu Hi lập tức cung kính lên, nhất là Bặc Mạn vừa ngẩng đầu thấy cánh tay Diêu Hi đang khoác bên hông Dư Hoàn, Bặc Mạn vội vàng cúi thấp đầu xuống, đem vali dưới đất nhanh chóng thu dọn, sau đó cười nói: “Không còn chuyện gì tôi đi trước, Dư Hoàn, em sẽ không ăn tối với chị, không làm phiền vợ chồng hai người.”

Sau khi Bặc Mạn rời đi, cánh tay Diêu Hi bên hông Dư Hoàn vẫn chưa bỏ xuống, anh nghiêng đầu nhìn Dư Hoàn, sắc mặt ôn nhu: “Buổi tối muốn ăn gì? Đi ra ngoài ăn hay tôi nấu cho cô?”

Dư Hoàn vội xua tay: “Không cần phiền như vây, gọi đồ ăn ngoài đi, ông xã đi làm vất vả, em nào không biết xấu hổ để anh nấu cơm.”

Dư Hoàn cảm thấy mình càng ngày càng chân chó trước mặt Diêu Hi, đời trước, lãnh đạo của cô cô còn không muốn lấy lòng.

Sinh thời, tất cả những lời nịnh nọt của cô đều ném lên người Diêu Hi.

“Cũng không quá phiền, cô kiêng món gì? Muốn ăn canh cà chua thịt bò không? Chiên cho cô thêm hai cái bánh kếp nữa, được chứ?”

Diêu Hi dường như đang hỏi ý kiến của Dư Hoàn một cách nghiêm túc, giọng điệu nhẹ nhàng không giống như đang giả vờ.

Nếu người trước mặt không phải vai ác, Dư Hoàn sẽ bị anh làm cho cảm động, Nhưng tác giả đã từng nói rằng mỗi khi Diêu Hi làm điều gì đó đều có mục đích riêng.

Dư Hoàn thực sự không hiểu, anh lấy lòng mình như thế là vì cái gì?

Trong sách không viết rằng nhân vật phản diện sẽ nấu ăn cho nữ phụ độc ác!

“Được, cám ơn.” Dư Hoàn ngốc một hồi lâu mới phun ra một câu như vậy.

Thấy cô đồng ý, Diêu Hi đứng dậy thay một bộ quần áo ở nhà, sau đó trực tiếp đi vào bếp.

Trong lúc này, Dư Hoàn lẻn vào bếp nhìn trộm anh.

Cách nấu ăn của Diêu Hi rất tao nhã, động tác chiên bánh cũng rất quen thuộc, vừa nhìn liền biết người thường xuyên xuống bếp.

Dư Hoàn không tưởng tượng được một người đàn ông tâm cơ quản lý nhiều sản nghiệp như vậy, lại có thể yên lặng bình tĩnh ở đây làm một bữa cơm tối.

Sắp bị làm chi cảm động, Dư Hoàn liền điên cuồng rũ bỏ những ý nghĩ lộn xộn trong lòng.

Đây là vai ác, phát rồ lên không nhận người thân, cô không thể để lạc mất trái tim trước khi tẩu thoát.

Nhưng ngay cả khi đang điên cuồng tẩy não, khi ngồi vào bàn ăn ăn bữa tối ngon lành do Diêu Hi nấu, Dư Hoàn thỏa mãn sờ sờ bụng, cảm khái: “Đàn ông biết nấu cơm thật có sức hấp dẫn...”

Đây không phải khen tặng mà là lời nói phát ra từ nội tâm.

Diêu Hi đối với lời khen thật thật giả giả của Dư Hoàn từ trước đến nay đều rất hưởng thụ, anh rót cho Dư Hoàn một ly nước ấm, chờ đến khi độ ấm không sai biệt lắm, mới đưa đến trong tay cô: “Chậm rãi khai quật, cô sẽ phát hiện chồng cô có rất nhiều ưu điểm.”

Sau khi ăn uống no nê, Diêu Hi gọt một ít trái cây, đưa cho cô, cười nói: “Cô không cần vì tránh tôi mà gia tăng lượng công việc, trước khi kết hôn sắp xếp như thế nào bây giờ liền sắp xếp như vậy. Tính là ngày nào đó không muốn thấy tôi nữa, cô có thể nói với tôi. Tôi có thể lựa chọn ngủ...sô pha.”

Dư Hoàn cả kinh vội vàng xua tay: “Không dám không dám......” Nào dám để vai ác ngủ sô pha.

Diêu Hi nghiêng đầu: “Hửm? Không dám cái gì?”

Viên Quan cân nhắc lời nói một hồi, cười khan: “Ý của tôi là, không cần ngủ sô pha, con người tôi tương đối kỳ quặc, nếu ngày nào đó tôi muốn yên tĩnh chút, sẽ tự mình ngủ sô pha.”

Diêu Hi nhướng mày, quả quyết cự tuyệt: “Này không thể được, tôi không thể để phụ nữ ngủ sô pha.”

Cuối cùng, Dư Hoàn không còn cách nào khác đành phải thỏa hiệp: “Vậy thì đều ngủ trên giường đi, là em không tốt, em nên chậm rãi làm quen với cuộc sống sau khi kết hôn, ông xã anh yên tâm, em về sau không dám...tự ý sắp xếp công việc nữa.”

Khóe miệng Diêu Hi giơ lên, vừa lòng gật đầu: “Ồ, vậy là tốt rồi.”

Dư Hoàn sợ nhất nhìn thấy Diêu Hi tươi cười, cô lại càng hối hận, hôm nay nói chuyện với Bặc Mạn không chú ý Diêu Hi.

Đến tối, hai người vẫn một phải một trái ngủ trong phòng ngủ chính.

Diêu Hi thành thật an tĩnh ngủ, không bao lâu liền ngủ rồi.

Sau khi Diêu Hi thiếp đi, Dư Hoàn mới chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Dư Hoàn thức dậy trước Diêu Hi, cô định bắt chuyến bay sớm đến thành phố S. Tưởng tượng đến mấy ngày không cần về nhà, cô hưng phấn hẳn lên.

Chờ đến sau khi cô rửa mặt xong bước ra, Diêu Hi không biết rời giường từ lúc nào, thậm chí còn hâm nóng sữa và làm bánh mì cho cô trong lúc cô rửa mặt.

“Ăn chút đồ rồi đi.”

Dư Hoàn nhìn chằm chằm vào bữa sáng trên bàn ăn, da đầu ngứa ran, trong đầu cô chợt lóe lên vô số câu hỏi...

Tại sao anh lại đối xử tốt với cô như vậy?

Mục đích của anh ta là gì?

Vấn đề này, sau khi Dư Hoàn và đoàn đội lên máy bay, cô vẫn chưa nghĩ thông.

Bặc Mạn chắc là ngủ không ngon, lên máy bay liền ngủ mất.

Lúc Bặc Mạn tỉnh dậy, Dư Hoàn quay đầu hỏi cô: “Em nói xem Diêu Hi rốt cuộc đang làm cái quái gì? Tại sao lại ân cần với chị như vậy?”

Bặc Mạn cạn lời nhìn cô: “Đàn ông đối tốt với phụ nữ còn là vì cái gì? Vừa ý chị chứ sao. Em thấy Diêu Hi khá tốt, người ta có tiền có thế, cũng không muốn điều gì từ chị, tốt hơn Khâu Diệc Phong một vạn lần.”

Dư Hoàn lắc đầu: “Không, em không hiểu, anh ta khẳng định muốn gì đó từ chị.”

Bặc Mạn đều sắp bị Dư Hoàn chọc cười: “Đúng đúng đúng, muốn sắc đẹp của chị, muốn chị trước lồi sau vểnh, được chưa?”

Bặc Mạn không hiểu nội tâm của Dư Hoàn, Dư Hoàn đơn giản cũng không giải thích.

Cũng may, khi Dư Hoàn bắt đầu làm việc, cô không có thời gian nghĩ đến Diêu Hi.

Sau khi lễ trao giải kết thúc, cô liền vội vàng tiến tổ chuẩn bị đóng phim.

Tổng cộng quay hai ngày, sáu cảnh, trong đó năm cảnh phối hợp với nam nữ chính, một cảnh phối hợp với nữ phụ Giang Vũ Nghênh.

Giang Vũ Nghênh không có biểu tình gì đặc biệt khi nghe nói Dư Hoàn tiến tổ, chỉ là sau khi Dư Hoàn gia nhập, đãi ngộ của đạo diễn khiến cô có chút khó có thể bình tĩnh.

Đặc biệt, khi nghe nói Dư Hoàn được sắp xếp khách sạn tốt nhất gần đó, hơn nữa ba bữa một ngày của Dư Hoàn đều do đạo diễn Từ cố ý đưa qua là của khách sạn lớn, Giang Vũ Nghênh ghen ghét nổi điên.

Nhưng những người khác trong tổ lại có suy nghĩ khác với Giang Vũ Nghênh, đặc biệt là nữ chính Dương Hàm, sáng hôm sau khi đang nghỉ ngơi trong phòng nghỉ, liền ồn ào: “Tôi chính là fan của Dư Hoàn, các người còn nhớ rõ *Xử Nữ mà cô ấy đoạt giải không? Vai diễn của cô ấy thực sự rất tốt, đặc biệt là cảnh khóc, tôi trước kia tham gia lớp học diễn xuất, giáo sư thường lấy đó làm mẫu cho chúng tôi. Vừa nghĩ đến một lát nữa cùng Dư Hoàn đối diễn, tôi kích động chết mất. Lát nữa chụp ảnh chung ký tên, một cái cũng không thể thiếu.”

(***chỗ này mình không hiểu lắm, ai biết chỉ mình mình sửa ạ: 你们还记得她拿奖的处女座吗)

Nam chính cũng đi theo phụ họa: “Người ta là ảnh hậu, kỹ thuật diễn có thể kém sao? Tôi chỉ không biết scandal giữa cô ấy và Khâu Diệc Phong có thật không? Nếu cô ấy còn độc thân, tôi sẽ theo đuổi cô ấy, hahaha.”

Dương Hàm cười nhạt một tiếng: “Tôi cảm thấy Khâu Diệc Phong không xứng với nữ thần Dư Hoàn của tôi.”

Giang Vũ Nghênh ở một bên nghe, trực tiếp cười nhạt.

Cô quay đầu liếc nhìn người trợ kia bên cạnh, trợ lí hiểu ý, lại nhìn thoáng qua chuyên viên trang điểm của Giang Vũ Nghênh.

Nữ chuyên viên trang điểm kia là người của Giang Vũ Nghênh, hai ba lần liền hiểu ý của trợ lí, cô như là nói giỡn mở miệng: “Các người chưa nghe nói sao? Dư Hoàn ẩn hôn nha, nghe nói vào ngày cưới chú rể ban đầu là Khâu Diệc Phong, kết quả Khâu Diệc Phong đào hôn, giữa chừng đổi người.”

Nam chính quay đầu nhìn về phía chuyên viên trang điểm, cau mày hỏi: “Cô nói là thật hay giả?”

Nữ chuyên viên trang điểm thề thốt: “Ai u, chuyện của Dư Hoàn và Khâu Diệc Phong đều không tính là bí mật đi. Tôi nghe nói Khâu Diệc Phong là vì mối tình đầu nên mới vứt bỏ Dư Hoàn.”

Không biết nữ diễn viên nào trong đoàn phim cũng phụ hoạ một câu: “Tôi nghe kể hình như cũng là phiên bản này, nếu là thật thì Dư Hoàn quá đáng thương.”

Thấy phương hướng thảo luận của mọi người đã thay đổi, Giang Vũ Nghênh đắc ý cười cười, toàn bộ quá trình cũng chưa từng tham gia thảo luận, vẫn như cũ là đoá bạch liên trắng ngây thơ.

Mà Dư Hoàn, ngay khi mọi người đang bàn luận về cô ấy sôi nổi nhất, bước vào cửa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.