Yêu Thần Lục

Chương 9: Chương 9: Lựa Chọn!




Cách không sát nhân, bay lượn trên trời, lực lượng cường đại, đây chỉ là một trong số rất nhỏ công năng mà tu hành mang lại.

Với thiên tư cũng như thủ đoạn có trong tay của hắn, không chừng sau này còn có thể tu thành trường sinh trong truyền thuyết cũng có khả năng.

Lợi ích lớn đến như thế, lại không có thương thiên hại lý cái gì, vì cái gì Liễu Quân Như một hai muốn hắn từ bỏ, hắn thật sự là không thể nào hiểu được.

“Bỏ đi...! Có thể tình cảm của chúng ta còn chưa sâu đậm đến nổi có thể làm cho ngươi bỏ tất cả vì ta...Chúng ta hai người từ biệt từ đây vậy...!”

Liễu Quân Như cười khổ một tiếng, nhìn đến thần sắc của Trần Vân Thanh hiện tại, nàng là hiểu được, muốn khuyên Trần Vân Thanh từ bỏ tất cả, bỏ qua tiến vào tu hành giới chỉ để đi theo một người con gái như nàng, xem ra là không thể.

Như để Trần Vân Thanh lựa chọn giữa nàng cùng tu hành, với tình cảnh hiện tại, có đến hơn chín mươi phần trăm là Trần Vân Thanh sẽ lựa chọn đi vào tu hành giới.

Nàng cũng không thể trách được hắn, hơn ai hết nàng hiểu được cám dỗ kinh khủng của việc có thể trở thành cường giả.

Nó còn có sức hấp dẫn hơn cả quyền lực quá nhiều, một người như đã nếm được ngon ngọt của việc tu hành mang lại, muốn y từ bỏ tất cả trở thành người bình thường như bao người, đó là không thể nào.

“Thế gian thật sự là không có Khương Mộng Long thứ hai...!” Liễu Quân Như quay mặt lại cánh cửa ra vào, nhìn về phương xa, nhỏ nhẹ lên tiếng.

“Khương Mộng Long.... Hắn là người nào?” Trần Vân Thanh nghe Liễu Quân Như nhắc đến tên của một người đàn ông khác, còn là rất ngưỡng mộ một dạng, cái này làm cho hắn trong lòng hết sức là không thoải mái, còn là chứa nồng đậm ghen tuông bên trong.

“Khương Mộng Long... Hắn là một cái đỉnh thiên lập địa nam nhi...vì người mình yêu có thể từ bỏ tất cả, bao gồm tu vi địa vị vốn có cùng cả tính mạng của mình..!”

Liễu Quân Như không quay lại nhìn Trần Vân Thanh, ánh mắt nàng vẫn nhìn về một hướng xa xăm, lên tiếng trả lời, trong lời nói kia của nàng, có chứa một loại hướng đến thần sắc.

“Thế gian này thật sự có người như vậy sao?”

Trần Vân Thanh có chút không tin, như nói Khương Mộng Long kia vì người mình yêu từ bỏ địa vị của mình, hắn còn có thể tin tưởng, thế giới nơi này hạng người đó tuy là hiếm, nhưng không phải là không có.

Nhưng để nói Khương Mộng Long ngay cả tu vi của mình cũng có thể từ bỏ, Trần Vân Thanh hắn rất khó tin tưởng.

Tu vi nội kình chính là thứ quan trọng nhất của một cái tu luyện giả, mất đi nghĩa là mất hết tất cả, một người đang là Cường Giả bỗng nhiên trở nên yếu đuối, loại cảm giác kia còn khó chịu hơn cả chết nữa, chưa tính đến chuyện người kia còn có thể vì một người con gái mà ngay cả mạng cũng không cần, hắn thật sự không tin trên đời này thật sự có người như thế.

“Trần Vân Thanh... Chúng ta chia tay tại đây, từ nay về sau không còn bất kỳ liên quan gì, ngươi hãy bảo trọng...!”

Liễu Quân Như thần sắc quay trở về hiện tại, quay lại nhìn Trần Vân Thanh một lần cuối, nhìn thấy bộ dạng này của hắn, nàng biết dù có giải thích thế nào, Trần Vân Thanh cũng sẽ không tin lời của mình nói, nàng cũng không muốn giải thích cũng không muốn tốn thời gian tại nơi này nữa.

“Không... Quân Như! Ta không để cho nàng đi! Chúng ta hãy bình tĩnh lại, nhất định sẽ có thể tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất!”

Trần Vân Thanh nhìn thấy Liễu Quân Như kiên quyết muốn ra đi, hắn có một linh cảm, như hôm nay để Liễu Quân Như rời khỏi cánh cửa này, từ nay về sau, hắn đừng có mong có thể gặp lại nàng ta một lần nào nữa.

Vì có thể giữ Liễu Quân Như ở lại, hắn có thể làm bất cứ chuyện gì, bao gồm dùng đến Nội Kình cũng không có ngoại lệ, giữ lại nàng ta đã, sau này sẽ tìm cách thuyết phục nàng ta sau, đây là ý nghĩ duy nhất của hắn hiện tại.

“Vân Thanh! Duyên phận đã hết! Không cần cưỡng cầu!” Liễu Quân Như quay lại ôm Trần Vân Thanh một lần cuối, khẽ ghé bên tai hắn nói nhỏ một câu, sau đó không biết dùng phương pháp gì, liền là rời xa vòng tay của Trần Vân Thanh.

“Vân Thanh? Có thể.. Có thể ta là Lê Uyển Nhi! Ngươi sẽ có lựa chọn khác..!” Liễu Quân Như mỉm cười đối với lại Trần Vân Thanh một cái, sau đó cũng liền rời đi nơi này.

Quen biết Trần Vân Thanh một năm thời gian, nàng hiểu được, bên ngoài Trần Vân Thanh khá là thương yêu nàng, nhưng tại sâu bên trong, người mà y nhớ thương lại là Lê Uyển Nhi. Những cái này chỉ e là ngay cả Trần Vân Thanh cũng không có phát hiện ra.

“Uyển Nhi? Cô ta thì có liên quan gì đến quyết định của ta?” Liễu Quân Như đã rời đi khá lâu, Trần Vân Thanh mới cười khổ một tiếng lên tiếng.

Hắn là vẫn không thể hiểu được câu nói trước khi rời đi của Liễu Quân Như. Lê Uyển Nhi người con gái kia làm sao có thể đả động làm thay đổi quyết định của hắn cho được. Hơn nữa hắn rất là hiểu Lê Uyển Nhi tính cách, như Trần Vân Thanh hắn muốn làm chuyện gì, cô ta ủng hộ hai tay còn không kịp, lấy đâu ra có chuyện ra điều kiện cho hắn chọn lựa như thế này kia chứ?

“Rầm...!”

“Không đúng! Đây là thủ pháp điểm huyệt chế nhân! Vì cái gì Liễu Quân Như có thể biết được kia chứ?”

Đang đứng như trời trồng một dạng Trần Vân Thanh, bỗng nhiên hắn liền như cây chuối đổ gục xuống đất, loại kia khá là đau đớn làm cho hắn tỉnh táo lại không ít.

“Cao thủ...!”

Trần Vân Thanh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng phun ra hai chữ, đây là đánh giá của hắn dành cho Liễu Quân Như.

Hắn hiện tại là Nội Kình trung kỳ đỉnh cao Cường Giả, một chân đã bước vào hậu kỳ, Nội Lực vô cùng hùng hậu, như hắn muốn khống chế một người mà nói, đừng nói là người bình thường, dù cho là lực sĩ số một Địa Cầu hiện tại, cũng không có khả năng tránh thoát.

Nhưng Liễu Quân Như lại cử trọng nhược khinh đem Nội Lực của hắn đánh tan một cách vô hình, còn quay ngược lại khống chế hắn, nhưng mà hắn lại không phát hiện được bất kỳ chuyện gì bất thường, càng là không thể nào có chuyện làm ra phản kháng.

Như đúng Trần Vân Thanh hắn suy đoán, Liễu Quân Như thực lực chí ít cũng có Nội Kình hậu kỳ đỉnh, thậm chí là Hóa Kình Cường Giả đứng đầu thế giới kia.

Thật sự là đáng chê cười cho Trần Vân Thanh hắn, nghĩ mình thông minh tuyệt đỉnh, nhưng lại bị một cô gái lừa dối suốt một thời gian dài, thật là đáng chê cười. Hắn là một tên ngu ngốc tuyệt đỉnh thì đúng hơn.

“Một cái đại cường giả như thế này. Đến bên cạnh Trần Vân Thanh ta có mục đích gì kia chứ?”

Trần Vân Thanh nghĩ mãi cũng không ra, với thực lực của Liễu Quân Như, muốn ra tay lấy mạng của Trần Vân Thanh hắn, còn là dễ dàng hơn lấy đồ trong túi, cần gì phải tại bên cạnh hắn thời gian lâu như thế, thật sự rất là khó hiểu.

“Không lẽ cô ta là người của Long...!” Trần Vân Thanh như nghĩ đến cái gì, liền là thất thanh la lên.

Nếu như Liễu Quân Như đúng thật sự như là hắn nghĩ, biết được thân phận của hắn, liền dùng khổ nhục kế tiếp cận hắn, như thế có thể giải thích được thông. Không biết trong thời gian qua, cô ta đã lấy được bao nhiêu tin tức từ hắn rồi?

Đây là một điều quá mức đáng sợ một chút.

“Không có khả năng đâu..!”

Trần Vân Thanh lắc đầu! Hắn nghĩ đến mình chỉ là một tên cá con, bên kia Long Tổ muốn cho người đối phó hắn hay làm nội gian, chỉ cần phái đi một tên Nội Kình Cường Giả cũng là đã đủ rồi, không cần đến bật Tông Sư như Liễu Quân Như ra tay, làm thế thành ra dùng dao mổ trâu đi cắt tiết gà.

Với lại Tông Sư Cường Giả đều là có tôn nghiêm của mình, hắn không tin chỉ vì một tên vô danh tiểu tốt như hắn, lại làm cho Tông Sư Cường Giả chú ý, còn làm ra nhiều trò đến như thế, đằng sau này nhất định còn có âm mưu gì mà hắn chưa được biết nữa đây.

...

Nửa tiếng sau!

“Cốc Cốc Cốc!”

“Ông chủ! Ta có thể chuyện muốn báo cáo!”

Một tiếng gõ cửa bên ngoài cửa phòng kia của một người phụ nữ, liền là làm cho Trần Vân Thanh từ bên trong suy tư bừng tỉnh lại, hắn nghe được âm thanh kia, liền là có thể đoán ra người vừa gõ cửa là ai, theo sau, hắn là nhìn ra bên ngoài, cất lên tiếng nói:

“Tú Mai! Mời bà đi vào!”

Tú Mai, tên thật là Nguyễn Tú Mai, năm nay đã bốn mươi tuổi, đây là một trong hai người làm mà Trần Vân Thanh hắn thuê khi dọn đến nơi này, chuyên làm các công việc nấu nướng bên trong, phục vụ cho hắn cũng như là Liễu Cung Như.

Tính ra, Nguyễn Tú Mai này theo hắn cũng là được một năm có hơn, cũng là người rất hiểu chuyện, được Trần Vân Thanh hắn tín nhiệm.

“Ông chủ! Bên ngoài kia Lương phó tổng dẫn theo một vị thương nhân, nói là muốn gặp ngài bàn chuyện làm ăn!” Nguyễn Tú Mai đi vào bên trong, cách Trần Vân Thanh mười mét, sau đó lên tiếng báo cáo nói.

Đi theo vị này ông chủ cũng là đã được hơn năm, nàng cũng là có vài phần hiểu biết về công việc làm ăn của chủ tử nhà mình, bên ngoài là Tổng Giám đốc của một công ty xuất nhập khẩu, nhưng mà bên trong, lại buôn bán không ít những thứ không thể đưa ra ánh sáng, nói trắng ra là buôn lậu một loại hình, là xã hội đen băng đảng một nhóm người.0

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.